“Vèo ~"
Dứt lời, ông chủ quầy hàng phất tay, khối đá xám tro tới ngay trước mặt, hắn cười hói: “Đồng ý với ngươi, tặng thêm khối đá xám tro này, giao tiên thạch đây, bảy trăm tiên thạch, ngươi không được phép nuốt lời.”
Dương Bách Xuyên ngạc nhiên một lúc lâu, hắn nghiến răng nghiến lợi lấy ra bảy trăm tiên thạch hạ phẩm.
Hắn vung tay lên thu 2 khối thạch lại, trợn mắt nhìn chủ quầy hàng một cái rồi rời đi.
Bên tai nghe được tiếng nhỏ giọng thầm thì của chủ quầy gian xảo: “Đồ ngốc, một khối đá nát lão phu tùy tiện nhặt bên đường cho đủ số lượng, tặng ngươi tặng ngươi, Kim Tinh thạch kia cũng chỉ có mười tiên thạch hạ phẩm, haha...ời to rồi ~”
Dương Bách Xuyên nghe vậy thì khóe miệng co quắp, hỏi chim Thần Ma hết lần này tới lần khác có đáng giá hay không, câu trả lời của chim Thần Ma là: “Tiểu tử ngươi kiếm lời rồi, đợi lát nữa tìm một nơi không có người, ta cho ngươi mở. mang kiến thức.”
Vừa đi vừa nói chuyện, hắn đi ra cách đó ba tới bốn mét.
Lúc này giọng nói thanh thúy của nữ tử vang lên phía sau lưng, vừa đúng ở quầy hàng của lão đầu kia.
Hắn nghe đối phương nói: “Lão đầu, khối đá xám tro ở quầy hàng của ông đâu?”
Ông chủ quầy hàng nhìn nữ tử trước mặt rồi vội vàng cười xòa: “Hóa ra là Cố đại tiểu thư của Tiên Đan Lân, lão phu không có tiếp đón từ xa...
“Bớt nói nhảm, ta hỏi ông, khối đá màu xám kia đâu, tuần trước ta còn thấy ở đây, ông đưa khối đó cho ta, ta sẽ không chiếm hời của ông, bản tiểu thư cho ông một nghìn tiên thạch hạ phẩm, lấy ra cho ta.”
Nữ tử này khoảng mười tám mười chín tuổi, là đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu, một trong ba thế lực đứng đầu thành Tiên Đan - Cố Liên Hoa.
Chỉ là người ở thành Tiên Đan không ai không biết tới nữ ma đầu này, không một ai dám đắc tội.
Tuần trước Cố Liên Hoa nhìn thấy khối đá xám tro ở quầy hàng của người này, luôn cảm thấy đã từn nhìn thấy ở đâu rồi. Nhưng không nhớ ra được, đợi sau khi trở về vừa đúng lúc có tiền bối tới Tiên
Đan Lâu làm khách giảng giải về kỳ thạch, nói tới Minh Văn Đạo Phù...
Cuối cùng Cố Liên Hoa cũng phản ứng lại, nhớ tới lúc trước nàng đã từng nhìn thấy trong sách cổ, hơn nữa nó chính là khối đá xám tro kia.
Bên ngoài thì không có bất cứ năng lượng dao động nào, nhưng thật ra bên trong chính là Minh Văn Đạo Phù, loại minh văn này vô cùng cường đại, không chỉ có uy lực mạnh mẽ mà còn có giá trị nghiên cứu minh văn.
Nếu có thể lĩnh ngộ được minh văn trong đó thì sẽ hiểu được những đạo thuật pháp tắc thần thông, vô cùng hiếm có.
Sau khi nhớ ra Cố Liên Hoa vội vàng tới đây mua, chỉ không ngờ đã chẳng còn bày trên quầy nữa, còn cho là lão đầu này đã giấu đi.
Nhưng nghĩ lại cũng không đúng, nếu như chủ quầy này biến thì sớm đã cầm Minh Văn Đạo Phù chạy rồi, đâu cần ở chỗ này bày sạp lừa người.
Những quầy hàng ở thành Tiên Đan, mười quầy thì có tới chín quầy là đi lừa người, Cố Liên Hoa rất rõ chuyện này.
Sau khi không thấy khối đá xám tro kia đâu, Cố Liên Hoa bảo lão Lục đi cạnh lấy ra một nghìn tiên thạch hạ phẩm để chủ quầy giao ra.
Dương Bách Xuyên nghe được giọng nói kia thì trái tim đập thình thịch: “Không trùng hợp vậy chứ?”
Ngay lập tức hắn vội vàng chạy ra xa.
Hắn nghe được nữ tử kia muốn khối đá xám tro, ông chủ kia chỉ có duy nhất một khối đá màu xám tro, hiện tại đang nằm trong không gian Càn Khôn của hắn.
Nữ tử kia xuất hiện ngang ngược, chứng tỏ chim Thần Ma không lừa hắn, khối đá kia chắc chắn là bảo vối.
Dương Bách Xuyên dẫn theo Tuyết Hương rời khỏi.
Nhưng ông chủ quầy hàng cũng kịp phản ứng lại, cả người đều thấy ông ổn, vị đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu trực tiếp chạy tới đây ra giá một nghìn tiên thạch hạ phẩm, hơn nữa vẻ mặt còn rất gấp gáp.
Điều này chứng minh cái gì?”
Chứng mình vừa rồi ông ta đã tặng cho tên tiểu tử kia một bảo bối!
Chủ quầy hàng đau xót nói: “Cố tiểu thư, vừa rồi ta đã tặng khối đá kia cho. một tiểu tử rồi ~
Cố Liên Hoa nghiến răng: “Lão già...ông...Nói cho ông biết trong khối đá kia rất có khả năng là Minh Văn Đạo Phù thời viễn cổ, giá trị liên thành...Ông đúng là...Cho ta biết người đó trông như thế nào, đi về đâu?”
“Phụt..” Chủ quầy hàng phun ra một ngụm máu, chỉ về hướng Dương Bách Xuyên rời đi, sau đó hôn mê bất tỉnh.