Dương Bách Xuyên không hề thấy ngạc nhiên khi Tuyết Hương thành công, bởi vì trước đó Tuyết Hương khi chưa biến về bản thể đã một mình đối đầu với hai đối thủ mà không hề thua kém.
Bây giờ, nàng ấy đã hóa về bản thế, nên việc đối phó với một người trong số họ là dễ dàng.
Tiếng kêu thảm thiết của Đại La mập lùn vang vọng khắp bầu trời, mặc dù Dương Bách Xuyên không chứng kiến, nhưng hắn tin chắc rằng Tuyết Hương đã giết chết gã ta.
Quả nhiên, không lâu sau, Tuyết Hương xuất hiện chân trời đẳng xa, nàng ấy lơ lửng tới trước mặt Dương Bách Xuyên, nói bằng tiếng người: “Ta đã giết hắn~”
Dương Bách Xuyên biết nàng ấy đang nói về Đại La mập lùn. Lúc này, thân thể Tuyết Hương tỏa sáng rực rỡ, Dương Bách Xuyên biết nàng ấy sắp biến hóa thành hình người liền vội vàng nói: “Tuyết Hương, đừng vội biến
hình.”
Ánh hào quang quanh thân thể khổng lồ của Tuyết Hương tán đi khi nghe Dương Bách Xuyên nói thế, nàng dừng biến hóa.
Nhưng cũng không hỏi lý do tại sao.
Dù sao Tuyết Hương cũng tuyệt đối tin tưởng Dương Bách Xuyên, hắn nói gì nàng ấy cũng nghe theo.
Về lý do Dương Bách Xuyên không muốn Tuyết Hương biến thành hình người, tất nhiên là lo lắng về tình huống xấu hổ sau khi biến hình.
Hiện tại trên người Tuyết Hương không có tiên y, quần áo bình thường mặc trên người sau mỗi lần biến về bản thể đều bị xé rách.
Vào thời điểm này đương nhiên không thể để Tuyết Hương biến hình rồi phô cả tòa thiên nhiên, nhỡ bị người khác nhìn thấy thì sao?
Nếu nhìn cũng chỉ có mình Dương Bách Xuyên mới được nhìn.
Sau khi thấy Tuyết Hương dừng biến hình, Dương Bách Xuyên thầm thở phào nhẹ nhõm, may quát!
Ngay khi hai Đại La cao lùn lần lượt chết đi. Tại nơi sâu thẳm của Tiên Giới vô tận mây mù, tại một ngọn núi tiên nào đó. Ở đây có một cung điện gọi là đại điện Man Vương.
Lúc này, trong đại điện Man Vương, trên một chiếc giường lớn có một nam và một nữ trần trụi...
Đúng lúc đó, nam nhân đột nhiên đứng dậy, phát ra khí thế mạnh mẽ vô song. Ngay sau đó, nữ nhân cũng ngồi dậy. Hai người lần lượt xuống giường.
Nam nhân cao hai thước, ở trần, lộ ra làn da màu vàng, từng khối cơ bắp nổi lên, trông đầy sức mạnh như sắp nổ tung.
Tiếng nổ mạnh như sấm từ miệng nam nhân trần trụi và hói đầu phát ra, đầy uy nghiêm vô song.
“Làm càn!”
Người này trông giống như một người đàn ông trung niên khoảng hơn 40 tuổi, đầu trọc chẳng khác một đại hòa thượng.
Nhưng hắn ta lại không liên quan gì đến hòa thượng.
Hắn chính là chủ nhân của Man Vương Tiên Sơn — Tiễn Bộ Man. Cũng là chỗ dựa đằng sau Yến Vô Lượng.
Một cường giả Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm.
“Man Vương sao lại tức giận?”
Tiếng nói yêu kiều vang lên, nữ nhân từ giường bước xuống, thân mình khoác hờ một tấm khăn voan, có thể thấy rõ làn da trắng nõn nà.
Nữ nhân này chính là em gái của Yến Vô Lượng, Yến Ngư Hồng, tiểu thiếp của Man Vương Tiễn Bộ Man, cũng là một cao thủ cấp Đại La.
“Cái tên anh trai Yến Vô Lượng ngốc nghếch của ngươi cùng với hai Đại La thị vệ đi theo ta đều đã chết...”
Tiến Bộ Man nói xong thì vẫy tay, ngay lập tức một hình ảnh xuất hiện trong không gian rộng lớn của đại điện.
Thực chất là hình ảnh được tạo ra bởi pháp lực, bên trong là cảnh tượng tại sơn môn của Thái Thanh Tiên Môn, Dương Bách Xuyên và những người khác đều ở đây.
Chỉnh trang xong, tiểu thiếp của Man Vương Yến Ngư Hồng bắt đầu khóc rống lên: “Man Vương, ngài phải giúp anh trai thiếp đòi lại công bằng. Có câu nói, đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ nhân. Họ giết anh trai thiếp, giết hai hộ vệ Đại La của Man Vương, thế chẳng phải là không coi Man Vương ra gì ư? Hu hu... anh trai thiếp chết thảm... Man Vương, ngài phải giúp thiếp đòi lại công bằng..."
“Được rồi, tiểu mỹ nhân của ta, đừng khóc nữa. Lần này ta sẽ đích thân ra tay, tiêu diệt từng người bọn chúng, báo thù cho anh trai của mỹ nhân..."
Man Vương Tiễn Bộ Man rất yêu thương tiểu thiếp Yến Ngư Hồng, thấy ả khóc lóc thì không chịu nổi, ngay lập tức quyết định tự mình ra tay.
Yến Ngư Hồng đỏ hoe mắt, đẩy đưa từ chối: “Man Vương, sai vài vị đỉnh phong đi trước không phải là được sao? Đâu cần ngài phải tự mình ra tay đâu chứ?"
“Mỹ nhân của ta, đích thân ta đi sẽ đến nơi ngay lập tức. Hiện tại sai người đi sẽ mất thời gian, khi đến nơi thì chúng đã chạy mất.
Bản vương phân thân đã đến nơi ngay. Hơn nữa, có một tiểu cô nương Yêu tộc trông có vẻ không bình thường. Bản vương phân thân đi trước trấn áp ngay tức khắc. Nàng cứ chờ xem là được."
Tiến Bộ Man nói xong thì kim quang lóe sáng trên người. Ngay lập tức một người đàn ông mặc giáp vàng trông giống hệt hắn xuất hiện, đó chính là phân thân Hỗn Nguyên của hắn. Nó biến thành ánh sáng bay vọt ra và biến mất khỏi đại điện Man Vương.