Có Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên hoàn toàn không lo lắng về hai Đại La bên cạnh Yến Vô Lượng.
Bởi vì hắn biết thực lực của Tuyết Hương tuy cũng là cấp bậc Đại La như lời chim Thần Ma nói, nhưng không phải là thực lực Đại La bình thường.
'Trong cùng cảnh giới, thực lực của Yêu tộc mạnh hơn Nhân tộc.
Lúc này Dương Bách Xuyên xông tới, mục tiêu rất rõ ràng, đó là Yến Vô Lượng và Kim Tiên bên cạnh Yến Vô Lượng.
Hắn không biết hiện giờ thực lực Chân Tiên trung phẩm của mình có thể đối phó với cấp bậc Kim Tiên đại viên mãn như Yến Vô Lượng hay không, nhưng vẫn muốn xông lên thử sức.
Nếu không đánh nổi thì mục tiêu của hắn sẽ đổi thành ba trưởng lão Kim Tiên của Thượng Huyền Tiên Môn.
Dù sao bên hắn còn có một Kim Tiên sơ phẩm là Yến Xích Hà, ít nhiều gì cũng có thêm sự hỗ trợ.
Mặt khác, Dương Bách Xuyên tin rằng người của Thái Thanh Tiên Môn sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Ba người Dương Bách Xuyên xuất hiện, quả nhiên Yến Vô Lượng lập tức phát hiện ra.
"Tiểu tặc Dương Bách Xuyên chưa chết, còn tự dâng đến cửa. Ta đang lo không biết đi đâu tìm ngươi, bây giờ thì tốt rồi, hôm nay bản tôn sẽ tiễn ngươi xuống địa ngục, không cho ngươi cơ hội chạy thoát nữa."
Yến Vô Lượng hơi sửng sốt khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên, nhưng trước đó ông ta đã nhận được tin tức từ đệ tử nói Dương Bách Xuyên xuất hiện ở hồ Độc Giác Long, do đang dẫn người đi đánh Thái Thanh Tiên Môn nên ông ta không tới đó, chỉ sai đại đệ tử Yến Nhân Nghĩa đi chặn Dương Bách Xuyên.
Sau đó không còn tin tức gì nữa, ai dè lúc này Dương Bách Xuyên lại chủ động dâng đến tận cửa.
Mặc dù Yến Vô Lượng rất kinh ngạc vì tên nhãi này còn sống, nhưng vui mừng nhiều hơn. Hiện giờ bên cạnh ông ta có hai cao thủ Đại La, chỉ cần Dương Bách Xuyên tới thì đừng hòng sống sót.
Hôm nay vừa có thể xóa sổ Thái Thanh Tiên Môn, lại vừa có thể giết thằng nhãi Dương Bách Xuyên, tâm trạng Yến Vô Lượng rất tốt.
Tiếp theo Yến Vô Lượng nhìn thấy đại đệ tử Yến Nhân Nghĩa đi theo phía sau Dương Bách Xuyên, hơn nữa đã đột phá lên cấp bậc Kim Tiên, hai mắt ông ta lập tức sáng ngời.
Nhưng ngay sau đó ông ta lại nảy sinh nghỉ ngờ tại sao đệ tử Yến Nhân Nghĩa ở ngay phía sau Dương Bách Xuyên, mà Dương Bách Xuyên lại không giết hắn ta...
"Lễ nào bị Dương Bách Xuyên uy hiếp?" Yến Vô Lượng thầm nghĩ như vậy, đồng thời hô to với Yến Nhân Nghĩa: "Nhân Nghĩa, tình hình thế nào? Mấy sư đệ của con đâu?"
Đương nhiên lúc này Yến Vô Lượng vẫn chưa biết đại đệ tử Yến Nhân Nghĩa của ông ta đã đổi tên thành Yến Xích Hà.
Dương Bách Xuyên lơ lửng giữa không trung, híp mắt nhìn cặp sư đồ này. Hắn không nói gì mà chỉ dừng lại quan sát, Tuyết Hương cũng đứng bên cạnh hắn.
Lúc này, bọn họ đã kéo giãn khoảng cách với Yến Xích Hà.
Trong khi đó, đệ tử của hai phe Thái Thanh Tiên Môn và Thượng Huyền Tiên Môn đang chém giết rung trời.
'Yến Nhân Nghĩa tức Yến Xích Hà đột nhiên kéo giãn khoảng cách với Dương Bách Xuyên, nói với Yến Vô Lượng: "Sư phụ, đệ tử bị Dương Bách Xuyên uy hiếp, mấy vị sư đệ đều bị hắn giết rồi."
Hắn ta nói xong, Tuyết Hương nhíu mày nhìn Dương Bách Xuyên, mà Dương Bách Xuyên cũng híp mắt nhìn Yến Xích Hà rồi tỏ ý không hề gì với Tuyết Hương.
Hắn nghĩ nếu Yến Xích Hà tức Yến Nhân Nghĩa đúng là ngọn cỏ đầu tường sống hai mặt, thì bây giờ đối phương phản bội không phải là chuyện xấu.
Hắn cần thuộc hạ trung thành tột độ như Lão Mạc và A Thiện, chứ không phải hạng người chân trong chân ngoài.
Hắn có thể vòng qua Yến Vô Lượng giết Yến Xích Hà.
Chỉ nghe Yến Vô Lượng trầm giọng nói: "Thằng nhãi Dương Bách Xuyên uy hiếp đệ tử của ta thì tính là bản lĩnh gì chứ? Thả đệ tử Yến Nhân Nghĩa ra, bản tọa hứa sẽ cho ngươi chết toàn thây."
"Ha ha, trong mắt ta, một tên Kim Tiên sơ phẩm không có tính uy hiếp. Hôm nay ta muốn giết ngươi, còn tên Kim Tiên này thì ta muốn giết hắn lúc nào cũng được." Dương Bách Xuyên híp mắt nói.
"Được lắm, xem như thằng nhãi ngươi có chút khí phách nam nhi." Yến Vô Lượng khen Dương Bách Xuyên một câu, sau đó nói với Yến Xích Hà: "Đồ vô dụng, còn không cút đến đây."