Tiếp theo, Yến Xích Hà dẫn đường, Dương Bách Xuyên mang theo Tuyết Hương cùng đi thẳng đến Thái Thanh Tiên Môn.
Có Yến Xích Hà làm nội ứng, Dương Bách Xuyên làm gì cũng rất giảm bớt được rất nhiều chuyện.
Trên đường bọn họ phi hành mà đi, Dương Bách Xuyên lại hỏi thăm Yến Xích Hà tin tức về Đỗ Kiệt Bân.
Nhưng Yến Xích Hà cũng chỉ biết bấy nhiêu. Về tung tích của Đỗ Kiệt Bân, hắn ta cũng chỉ nói là Đỗ Kiệt Bân đi mời viện binh, đã rời khỏi thế giới Đại Thanh Tiên Sơn, không ai biết đã đi đâu.
Lâu như vậy mà vẫn chưa có tin tức truyền tới.
Nhưng Dương Bách Xuyên có thể khẳng định chắc hản Đỗ Kiệt Bân đã đi bái sư.
Lúc trước ở động Luyện Đan Kỳ Quân, Đỗ Kiệt Bân từng nói với hắn là phía sau Thái Thanh Tiên Môn có một Hỗn Nguyên Đạo Tiên chống lưng, hơn nữa xét về lai lịch thì Hỗn Nguyên Đạo Tiên còn lợi hại hơn Thượng Huyền Tiên Môn.
Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn ta phải mở Phong Lôi Tiên Thể thành công.
Đối với Đỗ Kiệt Bân mà nói, chuyện này không thành vấn đề.
Hắn tin Đỗ Kiệt Bân có thể bái sư thành công và mời được viện binh.
Mà đến giờ vẫn chưa có tin tức làm Dương Bách Xuyên hơi lo lắng.
Đỗ Kiệt Bân là người bạn đầu tiên của hắn ở Tiên Giới, Thái Thanh Tiên Môn xảy ra chuyện, đương nhiên hắn phải tới trợ giúp.
Có Tuyết Hương cũng là cao thủ cấp bậc Đại La, Dương Bách Xuyên tin tưởng cho dù Yến Vô Lượng mời được hai Đại La thuộc thế lực phía sau ông ta, Tuyết Hương không thể giết chết thì cũng có thể kéo dài thời gian.
Tóm lại là hắn phải tìm Yến Vô Lượng báo thù.
Sau khi phi hành khoảng ba tiểu chu thiên, Yến Xích Hà nhìn về phía một ngọn núi lớn đẳng xa và nói: "Chủ nhân, đó chính là núi Thái Thanh nơi Thái Thanh Tiên Môn tọa lạc. Vừa rồi ta đã gửi tin hỏi thăm một số sư đệ ở Thượng Huyền Tiên Môn, bọn họ nói Yến Vô Lượng đã dẫn người tới, đang tấn công sơn môn Thái Thanh. Hai cao thủ Đại La do Man Vương Tiên Sơn phái cử đã đến rồi."
"Đừng nói nữa, mau đi thôi." Dương Bách Xuyên nhíu mày nói.
Cách đó năm sáu dặm, núi Thái Thanh có vẻ bất ổn, cách rất xa mà vẫn loáng thoáng nghe thấy từng đợt tiếng sấm.
Nếu là cao thủ cấp bậc Đại La đi đánh tiên trận của Thái Thanh Tiên Môn, Dương Bách Xuyên tin chắc Thái Thanh Tiên Môn không chống đỡ được bao lâu.
Ba người tăng tốc bay đến.
"Giết, giết sạch Thái Thanh Tiên Môn cho ta, gà chó cũng không tha. Sau hôm nay, bản tọa muốn xóa tên Thái Thanh Tiên Môn khỏi thế giới Đại Thanh Tiên Sơn."
Khi ba người Dương Bách Xuyên tiến vào núi Thái Thanh, Dương Bách Xuyên nghe thấy giọng nói vô cùng ngang ngược tàn nhãn, chính là tiếng hét to của Yến Vô Lượng.
"Lòng dạ chó hoang ác thật đấy, muốn xóa tên Thái Thanh Tiên Môn cơ à!" Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, thấy tiên trận của Thái Thanh Tiên Môn đã bị phá.
Trong ngoài sơn môn có hai nhóm người đang đối đầu. Kẻ cầm đầu bên ngoài chính là Yến Vô Lượng. Hai người trung niên đứng bên trái và bên phải ông †a, một cao một thấp. Không cần hỏi, từ khí tức Dương Bách Xuyên đã đoán được bọn họ hẳn là người của Man Vương Tiên Sơn - chỗ dựa sau lưng Yến Vô Lượng.
Ngoài ra, phía sau Yến Vô Lượng còn có ba Kim Tiên, một trong số đó là Kim Tiên thượng phẩm hắn chưa gặp bao giờ, hai người khác đều là kẻ đã từng truy sát hắn, còn lại khoảng mười lăm người là đệ tử cấp bậc Chân Tiên.
Bên trong Thái Thanh Tiên Môn là người trung niên đứng cạnh Đỗ Kiệt Bân mà Dương Bách Xuyên đã gặp lần trước, mặc dù hai người chưa nói chuyện với nhau nhưng Dương Bách Xuyên đoán được đó có thể là Đỗ Nhân Kiệt môn chủ của Thái Thanh Tiên Môn, cũng là phụ thân của Đỗ Kiệt Bân.
Hắn hỏi Yến Xích Hà, quả nhiên là vậy. Phía Thái Thanh Tiên Môn có vẻ như đã điều động toàn bộ lực lượng. Có Kim Tiên, có Chân Tiên, còn có mấy trăm đệ tử Thiên Tiên, xem ra muốn tử chiến với Thượng Huyền Tiên Môn.
Dương Bách Xuyên không nhìn thấy bóng dáng của Đỗ Kiệt Bân, chắc là vẫn chưa về.
Lúc này, Dương Bách Xuyên dừng lại cách núi Thái Thanh mấy chục mét, hỏi Tuyết Hương bên cạnh: "Tuyết Hương, ngươi có thể đối phó với hai Đại La bên cạnh Yến Vô Lượng không?”
Tuyết Hương gật đầu đáp: "Có thể."
Dương Bách Xuyên rất hài lòng về câu trả lời này, nhếch miệng cười: "Lát nữa ra tay cẩn thận chút, giết được thì giết, không giết được thì bảo vệ bản thân."
"Ta biết rồi." Tuyết Hương nói mà nét mặt không gợn sóng, coi bộ nàng ấy không lo lắng chút nào.
Dáng vẻ ấy càng khiến Dương Bách Xuyên tự tin hơn. "Giết!"
Sau đó Dương Bách Xuyên hét lên, hét xong liền bay đi trước.
Lúc này, đệ tử của Thượng Huyền Tiên Môn và Thái Thanh Tiên Môn đã đánh nhau.