Sau khi đến nơi, ba người Đỗ Kiệt Bân mới phát hiện Dương Bách Xuyên đã đào ra một cái hố to.
“Xuyên Tử, đây là?”
Đỗ Kiệt Bân nghỉ ngờ hỏi, mắt nhìn xuống dưới thấy trong hố lấp lánh kim quang.
Dương Bách Xuyên cười nói: “Ta cảm nhận được khí tức năng lượng yếu ớt ở đây, đào thử xuống thì xuất hiện tường đá bên dưới. Nếu không nhầm, đây rất có thể chính là lối vào của mật thất Luyện Đan.”
Hắn vừa dứt lời, Lão Mạc kích động nói: “Đúng vậy đúng vậy, giống miêu tả của môn chủ, minh văn bên trên chính là minh văn Đan đạo, nơi này chính là lối vào mật thất Luyện Đan của tiên phủ Đại La, không sai đâu. Thiếu chủ, chúng ta tìm thấy rồi, ha hal”
Đỗ Kiệt Bân cũng vui mừng, có điều ngay sau đó hắn ta lại nói: “Lão Mạc à, không phải chúng ta tìm thấy, mà là Xuyên Tử tìm thấy. Xuyên Tử có công đầu, nếu như có thu hoạch thì phải chia một nửa cho Xuyên Tử.”
“Đúng đúng đúng, là công lao của Dương huynh đệ.” Lão Mạc phản ứng lại, bật cười.
Quả thật Dương Bách Xuyên đã thấy rõ ý của Đỗ Kiệt Bân, chẳng qua là muốn cộng điểm cho hắn, nhưng hắn cũng không tham lam như vậy, đành nói:
“Lão Đỗ, đây là chúng ta cùng tìm thấy, điều này khỏi cần nghỉ ngờ. Nếu không có tin tức các ngươi cung cấp, thì ta cũng không tìm được nơi này, là may. mắn thôi, không nói cái khác vội, đợi chúng ta vào trong rồi nói sau. Bên trong cụ thể là tình hình gì, có nguy hiểm gì, chúng ta đều chưa biết, tất cả cứ đợi vào trong đã rồi nói. Các ngươi thấy thế nào?”
Giữa hắn và nhóm Đỗ Kiệt Bân, bạn bè thì bạn bè, nhưng về lợi ích thì vẫn phải an ủi, nên khiêm tốn vẫn phải khiêm tốn.
Đỗ Kiệt Bân gật đầu, thấy rất có lý, đợi sau khi vào trong, tìm thấy đan Kim Nguyên Chân Đạo rồi nói cũng không muộn.
Chỗ trung tâm trong tiên phủ Đại La chính là mật thất Luyện Đan, không ai biết bên trong có nguy hiểm gì.
Không chừng còn tồn tại trận pháp cổ xưa, cũng có thể còn có tồn tại sinh linh mạnh mẽ, cho nên bây giờ nói những điều này đúng là quá sớm.
Hơn nữa, bây giờ mấy người bọn họ đều chưa vào trong, vẫn còn một bức tường minh văn mạnh mẽ chắn trước mặt.
“Chúng ta xuống dưới mở bức tường minh văn ra trước đi.” Đỗ Kiệt Bân đề nghị.
“Đi, xuống dưới xem thử. Mặc dù ta chưa từng thử, nhưng lại có thể cảm nhận được tiên lực vô cùng mạnh mẽ, có lẽ cửa ải khó khăn đầu tiên chúng ta phải đối mặt chính là bức tường minh văn.” Dương Bách Xuyên nêu ý kiến của bản thân.
Sau khi bốn người xuống dưới, Lão Mạc nhìn bức tường minh văn, sau đó trầm ngâm nói: “Những minh văn này là minh văn phòng ngự, có lực Pháp Tắc bên trên. Ta thử xem uy lực thế nào trước, các ngươi ở bên cạnh quan sát quy tắc lưu chuyển của những minh văn này, chỉ cần có thể tìm ra quy tắc lưu chuyển của minh văn thì sẽ có thể phá vỡ minh văn phòng ngự.”
“Được, ông thử trước, cẩn thận chút. Xuyên Tử, A Thiện, chúng ta chuẩn bị ứng phó, nếu Lão Mạc bị phản phệ, chúng ta ra tay giúp ngăn chặn lực phản phệ bất cứ lúc nào.” Đỗ Kiệt Bân không hổ là người xuất thân từ đại Tiên Môn, chỉ huy ứng đối trong tình huống này gần như là dựa theo bản năng, cũng có thể nhìn ra hắn ta thường trải qua chuyện tương tự.
Sau đó, Lão Mạc đột nhiên rống to, giơ tay đánh một quyền về phía bức tường minh văn, lực Tiên Nguyên mạnh mẽ tản ra trong không gian chật hẹp.
Lúc Lão Mạc đánh ra một quyền, tiếng nổ vang vọng ở hố sâu mầm!”
Cũng trong nháy mắt, minh văn màu vàng đột nhiên bùng lên kim quang, phút chốc trở nên vô cùng chói mắt.
Trong lòng ba người Dương Bách Xuyên, Đỗ Kiệt Bân và A Thiện chợt căng thẳng, tất cả đều vận chuyển tiên lực trong người, chuẩn bị chi viện Lão Mạc bất cứ lúc nào.
Nhưng lúc vừa chuẩn bị ra tay, bỗng chốc tất cả lại khôi phục yên tĩnh.
“g"
“Chuyện gì vậy?”
“Sao dừng lại rồi..."
Dương Bách Xuyên, Đỗ Kiệt Bân và A Thiện đều hơi ngơ ngác.
Bọn họ đi qua, lại phát hiện trên bức tường minh văn đã xuất hiện một lỗ thủng to.
Minh văn đã biến mất sạch sẽ...
Lúc này, ba người Dương Bách Xuyên giống như đấm một quyền vào không khí.
Bọn họ vốn đã lên tinh thần muốn chỉ viện cho Lão Mạc bất cứ lúc nào, ai ngờ sức mạnh chuẩn bị xong đều không cần đánh ra.
Chớp mắt, một quyền mang tính thăm dò của Lão Mạc đã trực tiếp đánh ra một lỗ thủng lớn, hoặc nói là một cửa thông đạo.
“Đi, chúng ta vào trong xem.” Đỗ Kiệt Bân dẫn đầu.
Có điều Lão Mạc lại tiến vào trước tiên, là một tôi tớ già tiêu chuẩn, điểm này Lão Mạc làm vô cùng đạt tiêu chuẩn, chính là dáng vẻ có nguy hiểm bọn ta chặn.
Ngay sau đó bốn người lần lượt tiến vào trong thông đạo...
Sau khi bước vào, bên trong đen như mực, nhưng điều này lại không hề ảnh hưởng gì đối với Tiên Nhân. Bọn họ đã tu luyện thành Tiên, nếu như vẫn còn có trở ngại về thị lực, vậy Tiên này uổng công tu luyện rồi.
Cho nên đối với mấy người bọn họ hoàn toàn không tồn tại vấn đề không nhìn thấy.
Đây là một thông đạo cao khoảng sáu mét, rộng khoảng ba mét.
Nhân tộc ở trong thông đạo này thậm chí còn rất rộng rãi, hơn nữa bốn người phát hiện sau khi tiến vào thông đạo có sức mạnh năng lượng tản ra, cao hơn trên mặt đất nhiều.
Bốn người bước vào trong thông đạo, vẫn đi theo trận hình ban đầu, Lão Mạc đi trước, Dương Bách Xuyên và Đỗ Kiệt Bân ở giữa, A Thiện đi sau cùng.