Muốn vào được cung Chí Tôn thì giải quyết kẻ thù trước rồi nói sau.
"Hắc Hồ có muốn hợp tác không?" Cuối cùng vẫn là Đan Hùng Tỉnh lên tiếng.
" Đang có ý này." Hắc Hồ gật đầu.
"Được, hai bên chúng ta kết trận giết Dương Bách Xuyên và con khi đó, vào cung Chí Tôn thì phải xem cơ duyên và thực lực của các vi rồi” Đan Hùng Tỉnh nói.
"Vậy thì tốt” Hắc Hồ gật đầu, lập tức nói với Ngân Điêu: "Bảo các huynh đệ xuất hiện hết đi, hôm nay không trả giá lớn một chút thì không giết được con khi kia, cũng không vào được cung Chí Tôn nữa."
"Được." Ngân Điêu gật đầu, lập tức há miệng phát ra một tiếng gầm dài.
Ngay sau đó một đám yêu tu xuất hiện trước cung Chí Tôn...
Trong phút chốc có khoảng chừng ba trăm yêu tu xuất hiện, trong đó yêu tu cấp thấp nhất cũng đã có thực lực cấp ba, tương đương với cấp bốn năm sáu của con người, chẳng qua yêu tu cấp càng cao số lượng sẽ càng ít.
Lúc này yêu tộc vừa xuất hiện, đã chiếm ưu thế về số lượng hơn so với Nhân tộc.
"Tán Tiên chúng ta cũng xem như có một phần cơ duyên, phải ra sức, lúc này không lên còn đợi khi nào?" Đan Hùng Tinh cũng lên tiếng với hơn hai trăm Tán Tiên xung quanh.
Có lời của đại lão, các Tán Tiên khác cũng không. dám do dự nữa, kéo đến.
Lúc này đã có ba trăm yêu tu, hai trăm Tán Tiên, tổng cộng hơn năm trăm người.
"Kết trận...”
"Kết trận."
Hắc Hồ và Đan Hùng Tính lần lượt ra lệnh, hơn năm trăm yêu tộc và Tán Tiên bao vây Dương Bách Xuyên và Lục Nhĩ.
Nhưng Dương Bách Xuyên và Lục Nhĩ Mi Hầu cũng không hề cử động.
Dương Bách Xuyên đang thầm hỏi Hắc Liên trong đầu: "Hắc Liên, còn có thể ứng phó được không?”
Bây giờ hẳn vẫn phải dựa vào Hắc Liên, Lục Giáp Kiếm vẫn còn ở trên trời, động tĩnh rất lớn, xem ra trước mắt sẽ không hạ xuống, đối mặt với đám Tán Tiên và đại yêu này, Dương Bách Xuyên biết chỉ dựa vào hắn và Lục Nhĩ Mi Hầu rất khó chống cự, chỉ khi Hắc Liên hỗ trợ hẳn mới nắm chắc.
“Được”
Hắc Liên vẫn quý chữ như vàng như trước.
Nhưng một chữ được của nàng ấy khiến cho Dương Bách Xuyên cảm thấy an tâm trong lòng.
"Giết..."
Lúc này Hắc Hồ hạ lệnh.
Lục Nhĩ Mi Hầu căm đại chùy trong tay, hai mắt đỏ ngầu, hét lớn rồi xông lên, bạo phát.
Đồ Long Kiếm trong tay Dương Bách Xuyên lóe sáng trong lòng xuất hiện một trận pháp Bát Trượng, sấm sét bao quanh, nhưng hẳn cũng không thèm quan tâm.
"Bát Hoang..."
"Lôi Đình Chí Tôn..."
“Thu hồi kiếm lại, thi triển thần thông Chí Tôn trên núi Chí Tôn để gọi sấm sét đến.
"Ầm ầm ầm..."
Gào...
Tứ đại yêu và ba đại Tán Tiên Đan Hùng Tinh cũng rít gào, hợp thành trận pháp chỉ dẫn chúng yêu và Tán Tiên công kích Dương Bách Xuyên và Hầu Tử,
Xung quanh trời đất rung chuyển, chém giết không ngừng.
Năng lượng mạnh mẽ dao động khắp núi Chí Tôn.
Tần Tiên và yêu tộc liên hợp kết trận, tập trung tất cả sức mạnh để công kích Dương Bách Xuyên và Hầu Tử.
Nhưng vào lúc này, Dương Bách Xuyên và Hầu Tử cũng bắt đầu chém giết.
Trước sức mạnh tuyệt đối, trận pháp và số lượng đều trở nên vô dụng.
Dương Bách Xuyên có sức mạnh của Hắc Liên giúp được, thúc giục tất cả sức mạnh bùng nổ, thần thông Thập Nhị Chí Tôn dẫn theo sấm sét, công kích quy mô lớn, sấm sét cùng với sức mạnh kiếm pháp của Hắc Liên, phá hủy ra lỗ hổng đầu tiên trong trận pháp.
Khung cảnh hỗn loạn thảm thiết, từng đợt Tán Tiên và yêu tu tan thành mây khói.
Nhưng dù sao cũng có tứ đại yêu và ba Tán Tiên cấp sáu đỉnh hợp lực tấn công, pháp thể của Dương Bách Xuyên biến mất, Hầu Tử phải lùi về sau.
Trong trận đối đầu đầu tiên, Dương Bách Xuyên và Lục Nhĩ Mi Hầu hợp lực đánh lui yêu tu và Tán Tiên, hai bên vẫn giữ khoảng cách như cũ.
Sau đó không ngừng chém giết, mặc dù không có thiệt hại nghiêm trọng nhưng cũng không dễ dàng gì
Nhưng Dương Bách Xuyên và Hầu Tử bộc phát sức mạnh, tứ đại yêu và ba đại Tán Tiên có thể chống đỡ và né tránh sự tấn công của hai người, nhưng những yêu tu và Tán Tiên bình thường lại không thể né tránh hay chống đỡ.
Sau khi giao đấu vài lần, bị Dương Bách Xuyên và Lục Nhĩ Mi Hầu giết hơn một nửa, số lượng hai bên cộng lại cũng không đủ một trăm người
Nhưng Dương Bách Xuyên và Lục Nhĩ Mi Hầu cũng không hề dễ dàng.
Điều khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy vô sỉ chính là, dù là ba đại Tán Tiên hay tứ đại yêu thì trong lúc giao chiến, bọn họ đều lấy yêu tu và Tán Tiên dưới trướng ra làm vật hy sinh, mấy lão bất tử đều thuận lợi trong trận pháp, ra ám chiêu.
Đánh lén thành công mấy lần, khiến cho Dương Bách Xuyên và Hầu Tử rất vất vả
Bọn họ đều đang dùng chính thuộc hạ của mình để chém giết, bảo toàn mạng của chính mình.
Điều này khiến cho Dương Bách Xuyên cảm thấy rất vô Sỉ.
Cũng không biết đã giằng co bao lâu, dù là Tán Tiên hay là yêu tu, lúc chỉ còn lại hơn một trăm người, cuối cũng cũng đã biết sợ, bắt đầu từng người một bỏ chạy khỏi chiến trường.
Lúc này trận pháp cũng đã tan biến.
Quả thật những Tán Tiên và yêu tu tầm thường cũng muốn vào cung Chí Tôn, có được cơ duyên lớn, nhưng điều kiên tiên quyết là phải còn mang.