Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3958: Thói trơ trẽn của đám tu sĩ




Thiết Tháp Đại Hán là cao thú lục chuyển hậu kỳ thì sao chứ?

Chỉ cần một tát của tiểu gia đây là đủ đánh chết ngươi rồi đấy.

Dám làm ra vẻ tiếp nữa xem?

Nhờ sức mạnh thần hồn của ông già trợ giúp, cộng thêm thần thông Chí Tôn trong tay, hẳn bỗng chốc bùng nổ sức mạnh, và như một lẽ đương nhiên, Thiết Tháp Đại Hán đang hả hê đắc ý lập tức gặp phải bi kịch thương tâm.

Một cái tát rơi xuống, trên đất xuất hiện một cái hố cực lớn. Dưới đáy hố là Thiết Tháp Đại Hán năm bẹp dí như miếng bánh, căn bản không thể nào chặn lại nổi.

Nhưng suy cho cùng vẫn là do cái tên họ Dương này quá hiểm độc, ai mà ngờ tới chuyện hãn bỗng dưng bùng nổ sức mạnh cực lớn ngay phút thứ chín mươi như vậy chứ?

Có sức mạnh thần hồn của Thập Nhị Kiếp Tán Tiên trợ giúp, dù chỉ là thần hồn rách nát, không hoàn chỉnh, nhưng còn lâu một lục chuyển Tán Tiên như Thiết Tháp Đại Hán mới ngăn cản nổi

Nếu Thiết Tháp Đại Hán tập trung tỉnh thần, đề cao cảnh giác ngay từ ban đầu, hẳn sẽ có thể chống đỡ hoặc né được mưu kế của Dương Bách Xuyên vào. phút cuối, tiếc thay lúc đầu Thiết Tháp Đại Hán đã quá coi thường Dương Bách Xuyên, cộng thêm tâm lý thẹn quá hóa giận sau chiêu đầu tiên, thế nên có bị Dương Bách Xuyên đánh chết cũng chẳng lạ.

***

Khí thế mãnh liệt bao quanh người Dương Bách Xuyên lúc này khiến chín Tán Tiên đang đứng ngoài quan sát phải bàng hoàng biến sắc, sau tiếng “hừ” giận dữ, chín Tán Tiên đồng thời ra trận, nhẩm thẳng về phía Dương Bách Xuyên, định tìm cơ hội cứu Thiết Tháp Đại Hán, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.

Họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Bách Xuyên vỗ. một chưởng thật mạnh lên người Thiết Tháp Đại Hán, khiến hẳn ta chết tươi tại chỗ, bằng chứng là cả chín người đều không cảm nhận được hơi thở của Thiết Tháp Đại Hán nữa.

Chỉ với uy lực của một chưởng đã đủ tiễn t2 về miền cực lạc.

Rốt cuộc thứ sức mạnh đó là gì vậy?

Chẳng lẽ là lục chuyển đỉnh?

Rõ ràng lúc trước, họ cảm ứng được thực lực của Dương Bách Xuyên yếu hơn Thiết Tháp Đại Hán một bậc cơ mà? Kết quả trong lần giao đấu đầu tiên của hai người họ cũng giống hệt, cả một tay của Dương Bách Xuyên đã bị t2 nghiền nát đó thôi.

Ở lần so chiêu thứ hai, mọi người vẫn cảm ứng được hơi thở của Dương Bách Xuyên yếu hơn Thiết Tháp Đại Hán rất nhiều...

Thế mà...

Ai ngờ được kết cục sẽ thành ra như vầy chứ?.

Rõ ràng khoảnh khắc sức mạnh của Dương Bách Xuyên bùng nổ cực kỳ giống kiểu có ai đó đã bổ sung thêm sức mạnh cho Dương Bách Xuyên, bởi thứ được phóng ra từ trên người hẳn là ngoại lực.

Cũng vì vậy mà khi Thiết Tháp Đại Hán bị một chương của Dương Bách Xuyên đánh chết, dù lòng rất muốn lao tới cứu nhưng chín vị Tán Tiên lại không tài nào đuổi kịp, chỉ đành trơ mắt

Uy lực của một chưởng đã thành công khiến chín vị Tán Tiên phải dừng bước, khiến họ vừa hoảng vừa giận.

Chín Đại Tán Tiên mặt đối mặt với Dương Bách Xuyên, nhìn cơ thể Pháp Tướng cao cả trắm mét của hắn, cảm xúc nơi đát mắt bỗng trở nên hỗn loạn, giận dữ đan xen ngạc nhiên.

Ngạc nhiên là vì tới nước này rồi Dương Bách Xuyên vẫn còn che giấu thực lực, dựa theo sức mạnh toát ra từ người hắn lúc này, có thể nói là đủ để sánh ngang với lục chuyển hậu kỳ Tán Tiên như họ, thậm chí là vượt qua nữa kìa.

Gòn tức là do Dương Bách Xuyên đã thẳng tay đánh chết một đồng đạo của họ mà không hề do dự, còn họ chỉ có thể bất lực đứng nhìn đồng đạo bị đánh chết.

Thế nên một chiêu này của hẳn chẳng khác nào một cái tát vang dội táng thắng vào mặt họ cả.

Rất đau, lại vô cùng mất mặt.

Mặt mày của họ lập tức tối đen như mực.

Dương Bách Xuyên đứng ở nơi xa, cụp mắt nhìn xuống chín vị Tán Tiên, thấy biểu cảm khó coi của họ thì sướng rơn cả người.

Và đương nhiên hắn cũng biết, kế tiếp mới là trận ác chiến thật sự.

Có sức mạnh thần hồn của ông già bồi thêm vào, nếu chỉ đấu với một trong chín vị Tán Tiên đó thì hoàn toàn không thành vấn đề.

Nhưng nếu cả chín người cùng xông lên thì thú thật, hắn chẳng có chút tự tin nào hết.

Có điều chuyện đã đến nước này, đấu thì chiến, sao phải sợ chứ.

Hắn tin có ông già ở đây, hắn kết quả sẽ không quá thảm.

Với cả hiện tại, nỗi oán hận của hẳn dành cho nhóm Tông môn Tán Tiên có thể nói vô cùng to lớn, cái đám chết tiệt đó thật sự khinh người quá đáng, nếu không đánh một trận để phát tiết cảm xúc uất hận trong lòng thì hẳn sẽ không chịu nổi mất.

Thật ra, nỗi oán hận với các tông môn, hay đúng hơn là cá thánh địa đã tồn tại từ khi hẳn vừa bước vào Tu Chân Giới tới giờ.

Lý do là vì mấy thánh địa đó thật sự đã gây ra quá nhiều rắc rối cho hắn.

Giờ để xem mấy kẻ chết tiệt này có thật sự không biết xấu hổ tới độ cùng xông lên đánh hội đồng hẳn không.

Nếu từng người một ra trận, vậy ai tới thì hắn đánh kẻ đó, chẳng có gì phải sợ sệt cả.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết rất rõ, mấy lão bất tử này toàn là cáo già, còn thuộc kiểu người càng sống càng sợ chết, vì vậy tuyệt đối không có chuyện mạo hiểm một đấu một với hắn, nhất định chín người họ sẽ xuất chiêu cùng một lúc cho xem.

Hắn biết quá rõ cái thói trơ trẽn của đám tu sĩ xuất thân từ đại tông đai môn này quá mà.