Hôm nay, thằng nhóc này đại khai sát giới ở núi Chí Tôn, mặc dù hắn có lý do của mình, nhưng nơi đây. chính là núi Chí Tôn, biếu tượng tỉnh thăn của đảo Tán Tiên, là đạo trường của Thiên Tà Chí Tôn
Tuy rằng chúng ta chưa từng thấy qua mặt của Chí Tôn, nhưng trên đảo Tán Tiên đều có truyền thuyết của Chí Tôn, Tán Tiên chúng ta là người bị Thiên Đạo hắt hủi, ngàn năm sẽ có một lần Tán Tiên kiếp, mỗi lần đều mạnh hơn lần trước đó, có bao nhiêu người có thể đi đến cuối cùng, có thể sống sót qua mười hai kiếp nạn?
Trong lịch sử cận đại, chỉ có sự tích của Thiên Tà Chí Tôn được lưu truyền, nếu như không có Chí Tôn làm biểu tượng tỉnh thần, làm sao chúng ta có thể kiên tì đến cấp bậc lục chuyển?
Dương Bách Xuyên giết người ở núi Chí Tôn là đang khinh nhờn Thiên Tà Chí Tôn, hắn nên bị trừng phạt” Sau khi U nói xong, ánh mắt lóe lên, hẳn ta tiếp tục chú ý tới chiến trường, không ai biết hẳn ta đang nghĩ gì.
Nhìn bề ngoài, hắn ta trông giống như một thiếu niên, nhưng những người biết rõ hắn ta đều biết rằng hẳn ta có thể so sánh với một u linh.
“Thậm chí còn có tin đồn rằng U là đệ tử đầu tiên dưới trướng mấy vị Tán Tiên lão tổ trên đảo Tán Tiên, phàm là kẻ bị U nhắm đến, cho tới bây giờ đều không có kết cục tốt đẹp.
Hắn ta chính là Tán Tiên giới u linh.
Điểm này đã từng được một vị Tán Tiên lão tổ có. triển vọng nói ra, hoặc là nói U cũng từng có những. đánh giá tương tự.
...
Lúc này Dương Bách Xuyên đang đánh nhau, đáng tiếc là hắn không nghe thấy lời nói của U, nếu không hẳn đã khóc dở cười
Bởi vì theo cách nói của U, giết hắn là để giữ gìn núi Chí Tôn, hoặc là nói giữ gìn lão đầu Vân Thiên Tà.
“Xem ra khí tức của thằng nhóc Dương Bách Xuyên yếu hơn to con một chút, có lẽ giây sau sẽ bị to con xé nát, pháp tướng mà thôi, không dọa được người." Một Tán Tiên khác nói.
“Ta e rằng chuyện này không đơn giản như vậy, thẳng nhóc này mới có tu vi như vậy thì thực lực cũng thế, có thế đối đầu trực diện với to con, trên thế giới này thiên tài rất nhiều, nhưng thằng nhóc Dương Bách Xuyên năng chắc chắn là dị loại trong dị loại."
Một người khác chậm rãi nói.
“Càng là như thế, chúng ta càng phải giết hắn, nếu không đợi đến khi hắn trưởng thành thì sẽ thành mối họa lớn”
“Hôm nay hẳn nhất định phải chết, nếu không tông môn chúng ta sẽ không phải bị đám tán tu kia cười chết sao?”
“Nói đến cũng lạ thật, núi Chí Tôn có động tĩnh lớn như vậy, tại sao cái đám tán tu kia lại không ra ngoài hóng hớt..."
“Ha ha, không phải là không ra ngoài, mà có khi là đang núp trong chỗ tối, để chờ xem trò cười của chúng ta đấy...”
“Hừ, mấy tên khốn kiếp đó, tự cho là thanh cao, nói là không quan tâm chuyện phàm tục, một lòng tu đạo, nhưng thật sự gặp được thiên tài địa bảo, bọn chúng chạy còn nhanh hơn cả chúng ta..”
“Không căn nhiều lời, cứ xem như bị bọn họ chế giễu mấy ngày, chúng ta cũng phải giết thẳng nhóc đó."
“Giao phong rồi..."
Có người nhắc nhở, cắt ngang cuộc thảo luận của mọi người.
Tình hình trong chiến trường tại thời điểm này đều là đang biến đổi quen thuộc.
Dương Bách Xuyên đánh xuống một chưởng pháp tướng khổng lồ, trực tiếp kết nối với pháp lực trong lòng bàn tay của gã to con.
Lúc đầu, hẳn nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của gã to con đầy khinh thường, hẳn ta dường như có sự tự in tuyệt đối rằng bản thân có thể đánh tan pháp tướng của hắn bằng một chưởng.
Nhìn mặt ngoài thì có vẻ như đích thực là vậy.
Cho là khí tức mà hắn bày ra yếu hơn so với gã to con một ít.
Nhưng....
Khi lúc xuất thủ là hẳn cố ý làm vậy.
Bởi vì điều hắn muốn chính là hiệu quả như bây giờ.
Hắn muốn làm tê liệt tâm lí của gã to con.
Hắn muốn vào thời khắc quan trọng, hắn sẽ xuất kỳ bất ý mà một kích tiễn hắn ta đi luôn.
Dương mỗ nghĩ rất đơn giản, sau khi đi đối kích, đột đột nhiên được tăng thêm sức mạnh từ thần hồn của lão đầu, hắn tin tưởng chỉ cần một chưởng, cho dù không giết được gã to con thì cũng phế được đối phương.
Thấy hai chưởng sắp đối đầu, Dương mỗ hô lên: "Trường sinh Chí Tôn..."
Trong phút chốc, hắn thúc giục sức mạnh của pháp tắc dung hợp thi triển ra chiêu thứ hai của thần thông «Thập Nhị Chí Tôn>, mà lại hẳn đã dự trù đối phó, hẳn gay lập tức dung hợp tam đại thủ ấn của Trường sinh Chí Tôn.
Đồng thời thúc giục sức mạnh thần hồn của lão đầu trên lòng bàn tay.
Sau một tiếng âm ầm, một chưởng của Dương mỗ đập nát pháp lực của gã to con, đồng thời vỗ xuống từ trên cao, giống như Thái Sơn áp đỉnh, đánh thẳng một chưởng xuống gã to con phía dưới.
Đương nhiên, khi thúc giục thần thông Trường sinh Chí Tôn cùng sức mạnh thần hồn của lão đầu, trời đất bắt đầu toát ra một cỗ khí thế cường đại không gì sánh được.
Chín vị Tán Tiên đang quan chiến lập tức cảm nhận được khí tức mạnh mẽ bộc phát ra từ trên người Dương Bách Xuyên.
“Không tốt, có trá, lập tức cứu to con...."
U, sau khi đi trước, chín vị Tán Tiên củng lúc phi thân lên.
Nhưng mà, Dương mỗ vẫn đang tính toán, há có thể để bọn họ cứu người?
Muộn rồi ~
Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, cả mặt đất run rẩy, một chưởng của Dương Bách Xuyên rơi xuống trên núi Chí Tôn, đập thẳng xuống gã to con, tạo ra một cái hố lớn hơn ba mươi mét