Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3587




Lúc này kẻ nào muốn đứng ra nói giúp U Linh Chi Đô, bất bình thay U Linh Chi Đô, thì kẻ đó là đồng bọn cấu kết với Ma tộc.

Ai dám nhận mình là kẻ cấu kết với Ma tộc chứ?

Đừng thấy Tu Chân Giới không có cường giả mà nhầm, đó chỉ là biểu hiện giả thôi. Bề nổi là Thông Tiên Cung dẫn đầu mấy thánh địa lớn tra xét dấu vết của Ma tộc, nếu có Ma tộc xuất hiện thì phải trấn áp.

Đương nhiên chuyện thánh địa có thể giải quyết thì để cho thánh địa giải quyết, khi thật sự xảy ra đại loạn thì ràng buộc trên đảo Tán Tiên sẽ buông lỏng, gia tộc gia tộc mang huyết mạch thần thú bán yêu nhân ở Tiểu Yêu Giới cũng sẽ xuất sơn, chung tay trấn áp.

Mấy thánh chủ đều biết những điều này.

Lúc này, ba thánh chủ chụp mũ cho Dương Bách Xuyên đều không dám ho he gì. Đùa à, ai dám lên tiếng chứ?

U Linh Chi Đô thông đồng với Ma tộc là sự thật, Thông Tiên Cung nhất định sẽ báo cho đảo Tán Tiên và Tiểu Yêu Giới, ba thánh địa bọn họ không dám dính dáng gì đến U Linh Chi Đô nữa, nếu không đến lúc các cường giả của đảo Tán Tiên và Tiểu Yêu Giới xuất hiện, bọn họ sẽ không gánh nổi hậu quả.

Bầu không khí tĩnh lặng như tờ, mãi lâu sau Diệu Tiên ngượng ngùng nói: "Dương sư đệ, vậy là U Linh Chi Đô bị trừng phạt đúng tội. Có điều lần sau nếu xảy ra chuyện lớn như vậy, mong Dương sư đệ thông báo cho Thông Tiên Cung ta một tiếng.

Lần này may mà Dương sư đệ có thực lực bất phàm, đánh lui đại ma đầu. Nhưng nếu chẳng may thì sao? Chẳng phải là Dương sư đệ sẽ chịu thiệt ư? Nền tảng của Ma tộc không hề yếu hơn người tu chân chúng ta, không hề đơn giản. Nếu có chuyện lớn, chúng ta hợp tác cũng có thể giải quyết mà, ngươi nói xem có đúng không?"

Dương Bách Xuyên vẫn phải nể mặt Diệu Tiên. Thông Tiên Cung là thánh địa đứng đầu, trước đây hắn đã đồng ý sẽ nghe theo thống lĩnh Thông Tiên Cung, nhưng lần này hắn lại trực tiếp tiêu diệt U Linh Chi Đô, quả thật có hiềm nghi không nể mặt Thông Tiên Cung, khó trách Diệu Tiên xuất hiện với sắc mặt tối sầm.

Về tình có thể tha thứ được.

Hắn lập tức bày tỏ thái độ: "Lần này là ta lỗ mãng, sẽ không có lần sau, Diệu Tiên sư tỷ cứ yên tâm."

Tên họ Dương nào đó không phải loại người cố chấp.

Cuối cùng thì Diệu Tiên cũng thở phào. Nàng ta sợ nhất là tên họ Dương nào đó bướng bỉnh không nghe, đến lúc đó nếu xảy ra đại loạn thì cả Tu Chân Giới sẽ gặp xui xẻo. Thấy hắn bày tỏ thái độ, rốt cuộc Diệu Tiên cũng nở nụ cười: "Vậy thì tốt. Ta muốn mang cánh tay đứt của ma đầu này về Thông Tiên Cung giao cho lão tổ, để xem có thể tìm được tung tích của ma đầu hay không. Bây giờ xem ra Ma tộc ở Tu Chân Giới đã có dấu hiệu tỉnh lại sau hơn một vạn năm ngủ đông, đây không phải là điềm lành."

"Tất nhiên là được, Diệu Tiên sư tỷ cứ cầm đi." Cánh tay đứt của một ma đầu mà thôi, hắn chẳng có hứng thú cất giữ.

"Vậy thì Dương sư đệ tự thu xếp ổn thoả đi. Sự việc hệ trọng, hơn nữa U Linh Chi Đô thông đồng với Ma giới bị tiêu diệt, ta phải báo cho lão tổ biết. Xin phép đi trước..."

Dứt lời Diệu Tiên cũng nói với những người khác: "Các ngươi cũng mau về núi đi. Ma đầu có thể xâm nhập U Linh Chi Đô thì cũng có thể tới khu vực quản lý của các ngươi. Sau khi trở về hãy bắt đầu chuẩn bị tra xét tung tích của Ma tộc. Chắc chắn là Ma tộc sắp khôi phục, chúng ta nhất định phải bóp chết Ma tộc từ trong nôi, nếu không Tu Chân Giới sẽ đại loạn."

"Xin tuân theo lời dặn của Diệu Tiên sư tỷ..."

Các thánh chủ đồng thanh đáp lời.

Diệu Tiên đang định đi thì Dương Bách Xuyên trầm trọng nói: "Khoan đã!"

Diệu Tiên căng thẳng, nàng ta sợ nhất là Dương Bách Xuyên gây sự với ba vị thánh chủ của Thiên Kiếm Sơn, Thần Phù Linh Tông, Bách Luyện Sơn Trang lúc nãy đã mắng hắn, cho nên dặn dò mọi người mau rời đi. Không ngờ Dương Bách Xuyên vẫn lên tiếng, nàng ta sợ mấy thánh chủ sẽ đánh nhau tại chỗ.

Diệu Tiên nhức hết cả đầu, cực kỳ bất lực với tên Dương Bách Xuyên khó chơi này. Nàng ta quay đầu lại, trong lòng biết rõ nhưng vẫn hỏi: "Dương sư đệ còn có chuyện gì sao?"

Dương Bách Xuyên híp mắt nhìn Diệu Tiên, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên gương mặt của thánh chủ Thần Phù Linh Tông. Hắn nói: "Diệu Tiên sư tỷ, ba lão già bọn họ còn nợ ta và các thuộc hạ của ta một lời xin lỗi."

"Dương sư đệ à, Ma tộc xuất hiện, vào thời điểm nhạy cảm này có thể nể mặt ta, tạm thời bỏ qua chuyện ngày hôm nay không? Chờ khi nào tiêu diệt được đại ma đầu Vu Minh Tuyền rồi tính sau?" Diệu Tiên dùng giọng điệu thương lượng.

Dương Bách Xuyên cũng rất bất đắc dĩ khi đối mặt với Diệu Tiên. Vì có Diệu Tiên ở đây nên hắn mới không ra tay tại chỗ. Nhưng lúc này hắn trầm giọng nói:

"Diệu Tiên sư tỷ... Không thể... Có lẽ trong mắt các ngươi, những yêu tu dưới trướng ta đều là yêu, nhưng trong lòng Dương Bách Xuyên ta, bọn họ là môn đồ đệ tử của Vân Môn Tiên Cảnh ta, là đồng bào huynh đệ của Dương Bách Xuyên ta, là người thân vào sinh ra tử, cùng chung hoạn nạn. Không ai được phép sỉ nhục bọn họ.

Chuyện khác ta có thể nể mặt mấy vị mà nhẫn nhịn, nhưng lão già kia của Thần Phù Linh Tông mắng thuộc hạ của ta là súc sinh thì ta không nhịn được. Hôm nay lão già kia phải xin lỗi các đại yêu dưới trướng ta, nếu không Dương Bách Xuyên này xin thề cho dù phải đối địch với cả Tu Chân Giới, ta cũng sẽ san bằng Thần Phù Linh Tông của ngươi, chém lão già ngươi thành vạn mảnh."