Lúc này, đừng nói ba thánh chủ chửi mắng Dương Bách Xuyên đều sợ hãi, ngay cả cung chủ Thông Tiên Cung Diệu Tiên cũng đổ mồ hôi lạnh sau lưng. Mặc dù bọn họ là thánh chủ, nhưng tu vi cũng chỉ là Phi Thăng cảnh đỉnh phong mà thôi.
Mạnh hơn Phi Thăng cảnh trong cùng cảnh giới, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, suy cho cùng bọn họ không phải tiên nhân.
Đối mặt với hơn ba trăm người đại yêu và tu sĩ Phi Thăng cảnh, cho dù có hàng trăm thánh chủ thì bọn họ cũng cảm thấy không thể chống đỡ được sự tấn công của nhiều cao thủ như vậy.
Nhất là thánh chủ của Thần Phù Linh Tông bị Dương Bách Xuyên nhìn đăm đăm, ông ta bất giác rời mắt, tim thoáng run lên. Không biết vì sao ông ta lại cảm thấy Dương Bách Xuyên thật sự có thể giết mình, lúc này có hơi sợ hãi.
Diệu Tiên nhận thấy không ổn, vội vàng cất lời: "Dương sư đệ, có chuyện gì thì từ từ nói. Ta biết ngươi không phải người lỗ mãng, tại sao lại giết thánh chủ U Linh? Chỉ cần ngươi đưa ra một lời giải thích, chúng ta sẽ không làm khó ngươi."
"Đúng, ta tin tưởng thái độ làm người của sư thúc, nhất định là U Linh Chi Đô không đúng!" Đại đệ tử Vân Trường Sinh - điện chủ Trường Sinh Điện mới nhậm chức - tất nhiên gọi Dương Bách Xuyên là sư thúc.
"Ta cũng tin tưởng Dương đạo hữu không phải người lỗ mãng." Hiên Viên Hoàng đế lên tiếng bày tỏ thái độ.
"Ở đây có ma khí dày đặc, xem ra sự việc không đơn giản. Chúng ta vẫn nên nghe xem Dương đạo hữu nói thế nào." Thánh chủ của thánh địa Đao Chủng cũng mở lời.
Tất cả bọn họ đều giật mình kinh hãi. Đối mặt với Dương Bách Xuyên và hơn ba trăm đại yêu phía sau hắn thật sự rất đáng sợ.
Ngay cả Diệu Tiên cũng bủn rủn. Ban đầu nàng ta gọi Dương Bách Xuyên là Dương thánh chủ, bây giờ đổi thành Dương sư đệ, bắt đầu đánh bài tình cảm.
Không còn cách nào khác, hiện tại tên họ Dương nào đó quá mạnh, chưa kể hơn một vạn đại yêu cấp bậc Đại Thừa xung quanh, chỉ riêng hơn ba trăm đại yêu cấp bậc Phi Thăng cảnh, bảy thánh chủ bọn họ cộng lại cũng không chống đỡ nổi.
Đương nhiên đây là trong tình huống bình thường. Đến khi thật sự cấp bách, Thông Tiên Cung còn có lão tổ tứ chuyển trấn giữ, những thánh địa khác cũng có thể liên lạc với đảo Tán Tiên, nhưng người của đảo Tán Tiên ra ngoài một lần là chuyện vô cùng khó khăn.
Ngoài ra còn có gia tộc mang huyết mạch thần thú ở Tiểu Yêu Giới. Vào lúc Tu Chân Giới thật sự gặp nguy nan, bọn họ chắc chắn sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Tuy nhiên trước mắt vẫn chưa đến mức ấy, muốn trách thì phải trách ba thánh chủ Thiên Kiếm Sơn, Thần Phù Linh Tông và Bách Luyện Sơn Trang mỏ hỗn, chọc giận Dương Bách Xuyên.
Cung chủ Thông Tiên Cung Diệu Tiên là người đứng đầu thánh địa, lúc này nhất định phải ra mặt dàn xếp, nàng ta là người không muốn giữa các thánh địa xảy ra nội loạn nhất.
Dương Bách Xuyên nghe được Diệu Tiên nói xong, nghĩ tới tiểu sư tỷ Tử Hà mình chưa từng gặp mặt là cung chủ Thông Tiên Cung đời trước, mà Diệu Tiên cũng từng giúp hắn. Hắn hít sâu một hơi, tạm thời nhẫn nhịn. Dù thế nào cũng phải nể mặt Diệu Tiên, hoàng triều Hiên Viên, thánh địa Đao Chủng và Trường Sinh Điện có quan hệ sâu sắc nhất.
Dương Bách Xuyên nhìn mấy người Diệu Tiên, trầm giọng nói: "Tất nhiên Dương Bách Xuyên ta không vô duyên vô cớ tiêu diệt U Linh Chi Đô. Đầu tiên, U Linh Chi Đô giết muội muội và muội phu của ta, đả thương linh sủng của ta, sai Sát Thủ Vương của tổ chức sát thủ U Linh đích thân ra tay, dẫn theo hai mươi cao thủ cấp bậc Phi Thăng cảnh đuổi giết hai tu sĩ nhỏ...
Ta ra tay báo thù là lẽ hiển nhiên. Ngoài ra, tổ chức sát thủ U Linh tiếng xấu đầy mình chính là thế lực của U Linh Chi Đô, sào huyệt nằm ngay ở U Linh Chi Đô, vừa mới bị thuộc hạ của ta tiêu diệt hoàn toàn. Ta có thể cho các ngươi xem chứng cứ."
Dương Bách Xuyên ghi hình lại tất cả vào đá Ảnh Tượng chính là để ứng phó với mấy thánh địa lớn, hắn đã có sự chuẩn bị từ trước.
Dương Bách Xuyên vung tay lên, đá Ảnh Tượng xuất hiện, chiếu ra hình ảnh Sát Thủ Vương dẫn người bao vây tấn công Tử Hoàng. Hình ảnh vẫn tiếp tục...
Dương Bách Xuyên nói tiếp: "Quan trọng hơn cả là U Linh Chi Đô thông đồng với Ma tộc..."
Câu nói này khiến bảy thánh chủ bao gồm cả Diệu Tiên đều thót tim.
Dương Bách Xuyên vung tay lên, cánh tay của ma đầu Vu Minh Tuyền bị hắn chặt đứt lập tức bay tới trước mặt bảy thánh chủ Diệu Tiên. Đây là chứng cứ tốt nhất.
"Còn lại thì không cần phải giải thích nữa, các ngươi tự xem đá Ảnh Tượng đi." Nói xong Dương Bách Xuyên cũng xem đá Ảnh Tượng.
Nửa canh giờ sau, bảy thánh chủ đã xem xong. Quả nhiên U Linh Chi Đô dính líu tới Ma tộc, còn là đại ma đầu Vu Minh Tuyền.
Đường đường là thánh tử U Linh mà lại bị đại ma đầu Vu Minh Tuyền đoạt xá thành ma. Hình ảnh trong đá Ảnh Tượng cho thấy rõ ràng là thánh chủ U Linh biết nhưng không báo cho mấy thánh địa lớn khác tin tức ma đầu xuất hiện, hiển nhiên là cấu kết với Ma tộc.
Như vậy, Dương Bách Xuyên chẳng những không có tội, mà trái lại còn có công dẹp ma.
Diệu Tiên sững sờ.
Ba thánh chủ của Thiên Kiếm Sơn, Thần Phù Linh Tông, Bách Luyện Sơn Trang cảm thấy mặt nóng rát, sưng vù lên rồi.
Diệu Tiên trợn mắt trừng ba người. Chẳng phải ba người các ngươi nói Dương Bách Xuyên là ma đầu sao?
Xem đá Ảnh Tượng, chẳng những người ta không phải ma mà còn trừ ma vệ đạo đấy.
U Linh Chi Đô cấu kết với Ma tộc, trừng phạt đúng tội.