Thế giới này quá điên cuồng...
Sau khi Tiểu Lan hoàn hồn lại, nàng vội vàng chạy tới đỡ Bê Đê.
Hỉ Nhi cũng vội vã đóng cửa phòng lại, nếu bị những khách nhân theo đuổi Như Hoa cô nương nhìn thấy cảnh tượng này, hôm nay chắc chắn sẽ đánh nhau, nói không chừng Dương Bách Xuyên còn bị tấn công tập thể, Hỉ Nhi được lợi từ Dương Bách, ấn tượng đối với với hắn cũng không tệ, nàng không hy vọng cảnh tượng này này bị người nhìn thấy, Hỉ Nhi vội vàng đóng cửa phòng rồi canh giữ ở bên ngoài.
Lâu Hải Đường không thể hiểu nổi, theo lý thì Như Hoa hay là cái tên Bê Đê mà Dương Bách Xuyên gọi có vẻ ngoài đẹp như tiên, còn ôm lấy tiểu oan gia này, hắn nên thích mới phải.
Nhưng không ngờ Dương Bách Xuyên lại có dáng vẻ ghét bỏ, trực tiếp đánh bay Như Hoa ra ngoài.
Lâu Hải Đường thật sự không thể hiểu nổi Dương Bách Xuyên, vẻ mặt nàng vô cùng kinh ngạc.
Trước đó thì nàng cảm thấy ghen, nhưng hiện tại, Lâu Hải Đường rất mông lung.
Đúng lúc này Ngô Mặc Thu lại cười khanh khách nhìn Lâu Hải Đường, đương nhiên hiểu được nghi ngờ của Lâu Hải Đường, nàng cười hì hì đến bên tai Lâu Hải Đường, nhỏ giọng nói: “Hải Đường tỷ tỷ, ta nói cho tỷ biết bí mật về Bê Đê, yên tâm đi có đánh chết thì tiên sinh cũng không muốn hắn ta. Thật ra trước kia Bê Đê là một nam nhân...”
Ngô Mặc Thu rất bát quái, kể chuyện cũ của Bê Đê cho Lâu Hải Đường nghe.
Sau khi nghe xong, Lâu Hải Đường ngẩn người một lúc lâu mới hoàn hồn, nàng nhìn Dương Bách Xuyên rồi cười như điên.
Tất nhiên Dương Bách Xuyên đã nghe thấy những lời Ngô Mặc Thu tám nhảm với Lâu Hải Đường. Bây giờ hắn thấy Lâu Hải Đường nhìn mình rồi lại nhìn Bê Đê, sau đó điên cuồng cười to.
Dương Bách Xuyên trợn mắt trừng Ngô Mặc Thu.
Có điều hắn thật sự rất bất lực với Bê Đê. Từ khi quen biết nhau đến bây giờ, Bê Đê vẫn như ngày xưa, hay nói chính xác hơn là thái độ đối với hắn vẫn như xưa.
Muốn làm nữ nhân, mà bây giờ thật sự trở thành nữ nhân rồi.
Nhất là Bê Đê tu luyện đến giờ càng thêm thướt tha, ai không biết lai lịch của hắn ta thì làm sao nhìn ra hắn ta từng là nam nhân chứ?
Trái lại là Dương Bách Xuyên, hắn sợ Bê Đê, cho dù đối phương có biến thành tiên trên trời thì vẫn là một tên bê đê trong mắt Dương Bách Xuyên.
Nhiều năm không gặp, tu vi của tên này đã là Hợp Thể đại viên mãn, chỉ thiếu một chút nữa thôi là lên Độ Kiếp kỳ.
Thật ra tốc độ tu luyện cỡ này đã rất nhanh rồi, nhưng ở Tu Chân Giới thì lại không đáng kể.
...
Bê Đê bị Dương Bách Xuyên đánh bay, ai oán nói: "Bách Xuyên... ngươi quá đáng thế... Người ta nhớ ngươi nhường nào ngươi chẳng biết, vừa gặp đã đối xử với người ta như vậy, ngươi có lương tâm không hả..."
Dương Bách Xuyên nghe Bê Đê õng ẹo trách móc mà nổi da gà rần rần, trừng mắt nói: "Nói chuyện đàng hoàng, nếu không ta đánh ngươi đấy!"
"Hừ..."
Bê Đê miễn cưỡng hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng biết tính Dương Bách Xuyên. Hắn ta vẫy tay ra hiệu cho Tiểu Lan đi ra ngoài.
"Như Hoa tỷ..." Tiểu Lan hơi do dự. Nàng ta nhìn ra nam nhân tên Dương Bách Xuyên không có tình ý với Như Hoa tỷ tỷ, nhưng Như Hoa tỷ tỷ lại thích người này.
Lúc này Như Hoa tỷ lại bảo nàng ta ra ngoài, Tiểu Lan sợ tên Bách Xuyên này lại đánh Như Hoa tỷ tỷ, vì vậy nàng ta không vui.
"Ra ngoài đi." Giọng Bê Đê trầm hơn vài phần.
Tiểu Lan không dám nán lại nữa: "Vâng... Như Hoa tỷ... Ta ra ngoài canh chừng ngoài cửa, có việc gì thì tỷ hét lên nhé!"
"Ôi con nhóc này lề mề thế. Yên tâm đi, nam nhân tốt nhất trên đời này chính là Dương Bách Xuyên, hắn đánh ta, ta còn vui nữa kìa!" Bê Đê cong ngón tay vuốt lọn tóc dài.
Tiểu Lan toát mồ hôi, Như Hoa tỷ tỷ hết thuốc chữa rồi!
...
Sau khi Tiểu Lan ra ngoài, Bê Đê lại xáp tới. Dương Bách Xuyên né tránh, nói: "Ngồi xuống bàn chuyện nghiêm chỉnh đi."
Bê Đê không cam lòng ngồi xuống. Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm, ngồi đối diện với Bê Đê. Hắn thật sự sợ tên này!