Thậm chí tu vi của Tử Hoàng và Khổng Tước tăng thần tốc, đã đạt đến Thiên Yêu trung cấp...
Vì vậy, hiện tại Dương Bách Xuyên có lòng tin đấu một trận với Thái Huyền Tông - thế lực được cho là tông môn hàng đầu dưới thánh địa.
Năm xưa, ở Thiên Trảm thuộc Sơn Hải Giới, hắn và đám người tiểu trích tiên Đường Đường, Huyền Vũ Bắc Minh, Thiên Hồ, tiểu Phượng Hoàng, Hầu Đậu Đậu, Trịnh Bân Bân đã giết Địa Tiên Hóa Thê Lương.
Trước khi chết, Hóa Thê Lương từng nói lão ta xuất thân từ Thái Huyền Tông, vậy nên thù hận giữa hắn và Thái Huyền Tông đã kết từ lâu, sớm muộn gì cũng bùng nổ.
Bây giờ lại gặp phải dư nghiệt nhà họ Lệ Lệ Ngọc Hoàn cũng là người của Thái Huyền Tông, phải nói là mọi chuyện đã được định sẵn.
Nếu tránh không thoát thì cứ đối mặt.
Miễn cho sau này xảy ra đại loạn.
...
Sau khi Dương Bách Xuyên nguyên thần xuất khiếu, hắn ngao du trên trời, một mạch đuổi theo khí tức của Lệ Ngọc Hoàn, bay nhanh về phía trước.
Hắn cứ tưởng Lệ Ngọc Hoàn sẽ dùng đại trận Truyền Tống ở thành Tinh Thần rời đi, nhưng không ngờ nàng ta không đến thành Tinh Thần, cũng không dùng đại trận Truyền Tống, mà trực tiếp dùng Huyết Độn đi về phía Bắc.
Dương Bách Xuyên cũng có chút khâm phục Lệ Ngọc Hoàn. Xem ra nữ nhân này không định dùng trận pháp truyền tống, khá thông minh đấy. Nếu nàng ta dùng Truyền Tống Trận ắt sẽ chậm trễ thời gian, đến lúc đó khả năng cao là trong lúc chạy trốn sẽ bị đuổi kịp.
Vì vậy, nàng ta dùng Huyết Độn là một quyết định rất sáng suốt.
Nhưng cái giá phải trả cũng rất lớn.
Đổi lại là bất kỳ ai cũng vậy thôi, khi không thể đánh lại kẻ thù, thường thì dùng Huyết Độn chạy trốn là lựa chọn tốt nhất, mặc dù phải trả giá đắt nhưng xác suất thành công cao.
Dương Bách Xuyên nguyên thần xuất khiếu, dốc toàn sức lực đuổi theo mà cũng không đuổi kịp, chỉ có thể lần theo khí tức của Lệ Ngọc Hoàn.
Ba ngày sau, Dương Bách Xuyên đã thấm mệt vì nguyên thần liên tục truy đuổi, không được nghỉ ngơi.
Suốt ba ngày ra sức bay về phía Bắc đuổi theo, Dương Bách Xuyên cũng không biết mình đã bay được bao xa, chỉ cảm thấy mình đã đến ranh giới cực bắc.
Cuối cùng thì Dương Bách Xuyên cũng trông thấy một nơi đã từng quen thuộc: Thành Ngân Hà.
Trước đây, sau khi hắn và đám người tiểu trích tiên Đường Đường giết chết Hóa Thê Lương, kết giới Thiên Trảm sụp đổ, bọn họ bị cuốn vào đường hầm không gian tới Tu Chân Giới, trạm dừng đầu tiên chính là Giới Trì thành Ngân Hà. Hồi ấy hắn cũng từng dùng đại trận Truyền Tống từ thành Ngân Hà đến thành Tinh Thần.
Hồi trước hắn không biết chỗ này, nhưng bây giờ hắn đã biết đây là vùng cực bắc của Tinh Cương Ngân Hà thuộc Tu Chân Giới, gần như đã đến biên giới Tinh Cương Ngân Hà.
Kể ra thì toàn bộ Tinh Cương Ngân Hà đều là địa bàn của Trường Sinh Điện do đại sư huynh Vân Trường Sinh sáng lập. Nhưng đoán chừng ở rìa cực Bắc, người của Trường Sinh Điện rất ít quản lý nơi này.
Mà Dương Bách Xuyên biết sào huyệt của Thái Huyền Tông nằm ở vùng cực bắc.
Đến nơi này về cơ bản là đã tới sào huyệt của Thái Huyền Tông.
Dương Bách Xuyên một mạch đuổi theo khí tức của Lệ Ngọc Hoàn đến trước một một ngọn núi lớn cách thành Ngân Hà vạn dặm, đến đây thì khí tức của nàng ta biến mất.
Sau khi xem xét các nơi ẩn giấu trong núi của Trường Sinh Điện, Dương Bách Xuyên biết khí tức của Lệ Ngọc Hoàn biến mất trước ngọn núi này thì khả năng cao nơi này là vị trí của Thái Huyền Tông. Chẳng qua là Thái Huyền Tông ẩn giấu trong đại trận, ngăn cách mọi khí tức mà thôi.
Nguyên thần đi về phía trước, quả nhiên chạm vào một kết giới vô hình.
Ầm!
Một lực lượng khổng lồ bỗng dưng xuất hiện, làm nguyên thần của Dương Bách Xuyên bắn ngược về sau vài trăm mét, nguyên thần chấn động.
Dương Bách Xuyên thầm cảm thấy may mắn vì đây chỉ là lực lượng đánh bật của kết giới, nếu đụng phải sát trận thì vừa rồi hắn ăn hành là cái chắc.