Vân Thiên Tà hạ giọng đáp: "Đúng vậy, Tứ Đại Huyết Mạch Gia Tộc có lịch sử cực kỳ lâu đời, nghe đồn tổ tiên của họ là sự kết hợp giữa con người và thần thú, thế nên trong cơ thể con cháu đời sau sẽ ẩn chứa huyết mạch của thần thú.
Gia tộc Thần Phượng, gia tộc Thanh Long, gia tộc Bạch Hổ và gia tộc Huyền Vũ đều là những gia tộc con người nhưng lại sở hữu huyết mạch thần thú, một khi huyết mạch thức tỉnh, người đó sẽ nhận được thiên phú thần thông do thần thú truyền lại, kết hợp với linh hồn con người trong cơ thể, khả năng sáng tạo công pháp thần thông của họ thật sự không thể khinh thường, sau này nếu may mắn gặp được hãy giao hảo với họ, nếu không thể thì ít nhất đừng trở mặt."
Thông qua lời kể của ông, Dương Bách Xuyên lại có một cái nhìn mới về Tu Chân Giới.
Thực tế thì ở Tu Chân Giới có tổng cộng ba thế lực siêu nhiên lớn.
Xếp hạng nhất tất nhiên là đảo Tán Tiên thần bí, hạng hai là Tứ Đại Huyết Mạch Gia Tộc, và hạng ba Cửu Đại thánh địa.
Hai sư trò lại nói chuyện với nhau hồi lâu, mãi đến khi Dương Bách Xuyên hỏi lung tung nhiều quá khiến ông cụ thấy phiền, chửi cho một trận thì mới chịu im.
Dương Bách Xuyên vốn định hỏi han kỹ càng xem phải làm thế nào mới có thể thật sự bay đến Tinh Hải, sau đó mới hỏi sang chuyện tìm kiếm trái đất, ai ngờ đâu ông cụ chê hắn nói nhiều, không chịu trả lời.
Sau khi tức giận chửi thầm vài câu, hắn mới đứng dậy, bước ra khỏi điện Thiên, chuẩn bị vào điện Thành Tiên tu luyện tiếp.
Ai ngờ đâu vừa mới mở cửa, hắn đã trông thấy Chuột Vương đứng bên ngoài điện, xem ra là đang chờ mình ra cửa đây.
"Bẩm thánh chủ." Chuột Vương hành lễ.
Dương Bách Xuyên cau mày, hỏi: "Sao không đi đào đường hầm đi, tới đây làm gì?"
Chuột Vương khom lưng, đáp: "Hồi bẩm thánh chủ, may là thuộc hạ không làm nhục mệnh, hôm qua, đường hầm nối thông tới Tinh Thần Môn đã hoàn thành nên thuộc hạ mới chạy vội tới đâu báo lại cho ngài biết."
"Không phải lần trước bảo dự tính còn khoảng ba tháng nữa hả, sao mới đó đã xong rồi?" Dương Bách Xuyên ngạc nhiên hỏi lại.
Ban đầu, hắn cho Chuột Vương thời hạn hai mươi năm để đào thông một con đường dẫn từ dãy núi Vân Lôi đến Tinh Thần Môn, thật không ngờ Chuột Vương chỉ dùng mười năm đã hoàn thành xong.
Bảy ngày trước, từ ngộ đạo, hắn đã sửa lại thời gian xuất quan là mười năm, khi đó Chuột Vương báo lại rằng tầm khoảng ba tháng nữa mới xong, ai ngờ đâu mới bảy ngày đường hầm đã thông.
Lại nghe Chuột Vương bẩm: “Thưa thánh chủ, thật ra vì để tiết kiệm thời gian, đường hầm chỉ đào tới rìa dãy núi Tinh Thần thôi ạ, do thấy thánh chủ có vẻ sốt ruột nên thuộc hạ đã tự tiện quyết định mà không báo lại, dù sao thì với thánh chủ mà nói, sau khi rời khỏi đường hầm, chỉ cần một suy nghĩ là có thể chạy tới nơi.”
Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ vẻ đồng ý, bảo: “Không thành vấn đề, tính ra dãy núi Tinh Thần còn tách biệt với các đại thánh địa hơn cả dãy núi Vân Lôi, đừng sợ, đi thôi, dẫn ta đi xem thử nào.”
“Vâng…”
***
Sau đó, Dương Bách Xuyên theo chân Chuột Vương đi tới trước một tảng đá lớn trên đỉnh núi ở Vân Môn Tiên Cảnh.
Chuột Vương phất tay, tảng đá lập tức di chuyển, để lộ một đường hầm hướng xuống lòng đất.
Chỉ trong mười năm, ba nghìn tộc nhân của tộc chuột Ngũ Hành đã làm việc cật lực để đào ra được một đường hầm nối thông với dãy núi Tinh Thần, khoảng cách hơn ba mươi triệu dặm cuối cùng cũng bị cưỡng chế nối liền, chắc ở Tu Chân Giới này chỉ có mình tộc chuột Ngũ Hành mới có thể làm được – Dương Bách Xuyên nghĩ.
Họ bước vào đường hầm, men theo bậc thang hình xoắn ốc để đi xuống, đi mãi đi mãi, tới tận độ sâu mười nghìn thước mới dừng lại.
Theo lời Chuột Vương thì ở khu vực trung tâm bên dưới lòng đất của dãy núi Vân Lôi tồn tại một trận pháp ẩn chứa sức mạnh sấm sét cực kỳ lớn, vì không có cách nào xuyên thẳng qua khu vực đó nên cuối cùng chỉ đành đào sâu xuống dưới lòng đất tận mười nghìn thước, nơi mà sức mạnh sấm sét đã yếu đi nhiều, thì mới có thể vượt qua được uy lực của trận pháp.
Trên đường cũng có rất nhiều khu vực nguy hiểm cần Chuột Vương đào đường vòng, hoặc đi sâu xuống dưới mới tránh được, chính vì vậy mới tốn tận mười năm, bằng không theo lời Chuột Vương thì năm năm là quá đủ.