“Nếu vi sư không nhìn nhầm… thì chắc Hoa Lang bị đại thiên kiếp của con khơi ra thiên kiếp Tuyết Tàng thứ tư rồi, lúc này sợ rằng gã không có thời gian đối phó với con, vi sư cũng quên mất thiên kiếp của quái thai Tuyết Tàng. Ha ha, lần này phải cắn chết Hoa Lang, tuyệt đối đừng để gã chạy trốn.”
Vân Thiên Tà căn dặn Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên cũng hiểu ra, quả thật Hoa Lang đang bắt đầu độ kiếp, chỉ là thiên kiếp Tuyết Tàng của gã và đại thiên kiếp của hắn lại có sự khác biệt về bản chất.
Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên nghĩ Hoa Lang coi như tiêu đời rồi.
Tóm lại dù thế nào cũng không thể để Hoa Lang được bình yên.
Lúc này, lần thiên kiếp thứ hai trên trời đã ấp ủ xong, một thiên kiếp to bằng cánh tay rơi xuống trong tiếng đùng đoàng.
Dương Bách Xuyên lại tới gần Hoa Lang.
“Ngươi… phụt…”
Lần này Hoa Lang trực tiếp hộc máu.
Cả người Dương Bách Xuyên cũng chấn động, ngoài trông hơi thảm hại ra, thì hoàn toàn không có chuyện gì, thân thể Lưu Ly mạnh mẽ cưỡng chế chống đỡ thiên lôi đầu tiên của lần thứ hai.
Dương Bách Xuyên biết đây là lực tích lũy gần trăm năm của hắn ở trong Thái Hoang.
Dù sao hiện giờ hắn vẫn đỡ được tẩy lễ của thiên kiếp.
Trên thực tế, nói về mức độ mạnh mẽ của nhục thể, thực ra Nhục Thể Thuần Dương của Hoa Lang còn cao cấp hơn thân thể Lưu Ly của Dương Bách Xuyên, theo lý phải càng mạnh mẽ hơn.
Nhưng mà Hoa Lang bị đại thiên kiếp của Dương Bách Xuyên ảnh hưởng, cộng thêm trong người Hoa Lang đang tiếp nhận sự tôi luyện của Thiên Hỏa kiếp thiên kiếp Tuyết Tàng, điều này mới là chỗ đòi mạng, nếu không một đòn này thật sự sẽ không khiến Hoa Lang phun máu.
“Đùng đoàng… Lẹt xẹt…”
Thiên kiếp thứ hai, thiên kiếp thứ ba đánh xuống liên tiếp…
Dương Bách Xuyên cắn răng muốn tiếp tục đuổi theo Hoa Lang.
“Ngươi… đừng qua đây, ngươi đừng qua đây…”
Hoa Lang sợ rồi, hoàn toàn khác với dáng vẻ bình thản, không ai bì nổi lúc trước của gã, gã biết nếu như lại bị thiên kiếp ảnh hưởng mấy lần nữa, thì kết cục của gã chắc chắn là phải chết.
“Đoàng đoàng đoàng…”
Từng thiên kiếp nối đuôi nhau rơi xuống, Dương Bách Xuyên chỉ cười ha ha.
Không phải ngươi rất trâu bò à, lần này trâu bò cho tiểu gia xem tiếp đi…
Đại thiên kiếp ảnh hưởng càng ngày càng rộng, từ lúc bắt đầu chỉ là đánh xuống phạm vi trên người hắn, đến bây giờ sau năm thiên kiếp của lần thiên kiếp thứ hai, đã ảnh hưởng đến phạm vi ba mươi mét xung quanh.
Hoa Lang hoảng sợ kêu to, bên trong có nỗi khổ Thiên Hỏa thiêu đốt bản thân, bên ngoài bị thiên kiếp của Dương Bách Xuyên ảnh hưởng, sau mấy thiên kiếp, gã đã vô cùng thê thảm.
Lần thiên kiếp thứ hai của Dương Bách Xuyên giống lần thứ nhất, chín thiên kiếp đánh xuống liên tiếp, sau chín thiên kiếp, cuối cùng Hoa Lang đã bị đánh ngã xuống dưới đất trong tiếng kêu thảm thiết.
“A…”
Hoa Lang ngã xuống đất, người đầy thương tích. Còn Dương Bách Xuyên thì dùng Lưu Ly Nhục Thể cưỡng chế chống đỡ hai lần thiên kiếp, mười tám tia sét đánh cũng khiến tóc tai hắn bù xù, thở hồng hộc.
Lần thứ hai của thiên kiếp Cửu Cửu đã qua, trên bầu trời tiến vào sự yên tĩnh ngắn ngủi.
Thực ra Dương Bách Xuyên biết lúc này nó đang ấp ủ lôi kiếp lần thứ ba mạnh mẽ hơn, đại thiên kiếp lần sau chỉ có mạnh hơn lần trước.
Bây giờ nhục thể của hắn cũng đã đạt đến cực hạn chống đỡ thiên kiếp, tiếp theo sẽ càng khó khăn hơn, cho nên hắn nhìn Hoa Lang ngã dưới đất, chuẩn bị dọn bãi.
Trừ khử uy hiếp như Hoa Lang này trước, về sau hắn sẽ bố trí trận pháp, dùng hết tất cả thủ đoạn có thể dùng để độ kiếp.
Dương Bách Xuyên đứng cách Hoa Lang ba mươi mét, trên khuôn mặt cháy đen của hắn lộ ra hàm răng trắng tinh, bước về phía Hoa Lang…