Nghe những lời châm chọc đầy thản nhiên của Hoa Lang, lòng Dương Bách Xuyên chùng xuống, hắn phát hiện hình như mình đã xem thường thực lực của Hoa Lang rồi.
Người này sở hữu khí chất của dã thú, thực lực cũng mạnh hơn tưởng tượng của hắn nhiều lắm.
Dương Bách Xuyên vốn cho rằng mình có thể chiếm ưu thế về tốc độ, không ngờ tốc độ của Hoa Lang cũng vượt mức bình thường.
Đến lúc này hắn không dám nhiều lời, chỉ có thể toàn lực thúc giục cánh Thiên Ưng và thân pháp thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai Công. Dưới sự hỗ trợ của cả hai, hắn tìm cơ hội, vèo một cái lại tăng tốc. . Đam Mỹ Trọng Sinh
Lần này thế mà Dương Bách Xuyên lại thi triển ra cảnh giới Chỉ Xích Thiên Nhai, chân chính đạt đến tốc độ cực hạn của phép thần thông này.
Hoa Lang phía sau lập tức mất hút không thấy tăm hơi, hắn thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không dám chậm chạp, ai biết một giây sau gã có đuổi kịp không chứ?
Chẳng qua so với phía trước thì tâm trạng Dương Bách Xuyên đã nhẹ nhàng hơn chút, hắn thúc giục công pháp, không ngừng phóng như điên…
Giương cánh bay vạn dặm, xa tít mù khơi…
Ở Tu Chân Giới mênh mông, như thế chạy như điên phía trước, Dương Bách Xuyên không có mục tiêu cứ chạy như điên về trước, dù sao hắn biết mình không thể dừng lại.
Không thấy Hoa Lang đuổi theo, lúc này Dương Bách Xuyên mới thở phào một phen, không nhịn được dò hỏi sư phụ Vân Thiên Tà về chuyện quái thai Tuyết Tàng.
Hắn nhớ năm đó mình từng nghe Lục Yên Chi kể chuyện này ở biển sao Thái Hoang rồi, chỉ có điều hình như Lục Yên Chi cũng không rõ ràng lắm.
Hôm nay lão đầu vừa xuất hiện đã thốt lên bốn từ quái thai Tuyết Tàng, hơn nữa còn kêu hắn mau chạy trốn, nhất định là không đơn giản.
“Sư phụ, ngài kể một chút về quái thai Tuyết Tàng được không?”
“Thật ra đây là một con đường th đạo khác, có người vì phi thăng, có kẻ vì mưu cầu sức mạnh cường đại… Tuy nhiên có thể xưng là quái thai Tuyết Tàng đều là nhân tài kiệt xuất, hễ là quái thai Tuyết Tàng đều không so bằng tu vi hay cảnh giới. Quái thai càng mạnh sẽ càng giống Tán Tiên, sở hữu loại hào quang tu đạo đặc biệt, sau lưng sẽ tỏa ra ánh sáng chứng minh cho tu vi, giống hệt hào quang của Tán Tiên.
Mà quái thai Tuyết Tàng còn từng vượt qua một tia hào quang thiên kiếp, ngay từ đầu muốn vượt thiên kiếp Tuyết Tàng phải bị thiên hỏa chân chính đốt cháy suốt một giáp. Quá trình cũng có thể được xem như rèn luyện, rèn chính thân thể và nguyên thần, qua được sẽ đúc thành thân thể quái thai Tuyết Tàng.
Sau đó còn phải trải qua bốn lần rèn luyện bằng thiên hỏa nữa, tương lai nhất định sẽ phi thăng Tiên giới, tổng cộng rèn luyện thiên hỏa năm lần.
Khác với tán tu là không bị hạn chế về thời gian, tức là nói sau khi rèn luyện thiên hỏa lần đầu có thể tự chọn thời gian rèn lần kế, chỉ cần bản thân nắm chắc là được, nhân vật bực này phi thăng Tiên giới cũng đạt được thành tựu cao hơn tiên nhân bình thường, rất cường đại…
Con nhìn phía sau Hoa Lang ấy, ba đạo hào quang, mặc kệ là Tán Tiên hay quái thai, dùng mắt Càn Khôn là có thể nhìn thấy hào quang sau lưng bọn họ…”
Nghe lão đầu giảng giải về quái thai Tuyết Tàng, Dương Bách Xuyên không nhịn được hít hà một hơi: “Sư phụ, theo lời ngài quái thai Tuyết Tàng được thiên hỏa tôi luyện sáu lần há chẳng phải còn mạnh hơn cả tu sĩ Phi Thẳng kỳ ư?”
“Đúng là như thế, quái thai Tuyết Tàng vốn là tu sĩ Phi Thăng cảnh lựa chọn tu luyện lại từ đầu, nói cách khác quái thai Tuyết Tàng một đạo hào quang tương ứng với Phi Thăng cảnh sơ kỳ nhưng xét về thực lực tổng hợp thì có thể xem như vô địch trong cùng cảnh giới.
Hai đạo hào quang tương ứng Phi Thăng cảnh trung kỳ, ba đạo là Phi Thăng cảnh hậu kỳ, bốn đạo là Phi Thăng cảnh đại viên mãn mà năm đạo chính là Phi Thăng cảnh đỉnh phong, là sự tồn tại vô địch trong cùng cảnh giới.
Nói trắng ra, quái thai Tuyết Tàng là loại người tu luyện theo một cảnh giới khác khi ở Phi Thăng cảnh, cùng cảnh giới tuyệt đối không phải đối thủ của đám bất tử này.
Hoa Lang có ba đạo hào quang tương đương với Phi Thăng cảnh hậu kỳ, đúng là cường địch…”
Vân Thiên Tà nói đến đây thì bị Dương Bách Xuyên ngắt lời: “Xú lão đầu, nếu giống như ngài nói thì lần này con trốn không thoát được à? Đến ngài cũng không có cách giải quyế Hoa Lang ư?”
“Ranh con khốn khiếp, sao vi sư lại bó tay được?” Vân Thiên Tà gào lên như mèo bị giẫm đuôi, không thể chấp nhận việc đồ đệ nói ông không được.
“Vậy đối phó thế nào, nếu lát nữa Hoa Lang đuổi kịp thì giao cho ngài xử lý nhé?” Dương Bách Xuyên được nước lấn tới.
“Không được, vi sư sẽ không ra tay, con phải tự mình giải quyết, vi sư đường đường là Tán Tiên chí tôn, xuống tay thu thập một cái tiểu bối rất đáng chê cười…” Vân Thiên Tà nói năng hùng hồn lí lẽ.