Hiện tại Dương Bách Xuyên nói "còn kẻ nào xông lên tìm chết" khiến người của năm thánh địa lớn sợ vỡ mật, ỉu xìu chạy biến.
Người của năm thánh địa lớn rời đi, để lại thi thể chồng chất như núi.
"Chủ nhân ngầu quá!" Thú Ngũ Hành lập tức nịnh nọt.
"Dương đại ca, chúng ta thắng rồi, người của năm thánh địa lớn đã chạy trốn." Lục Yên Chi cũng lộ vẻ vui mừng xen lẫn kinh ngạc.
Thật ra mọi người đều đổ mồ hôi lạnh, thậm chí đã chuẩn bị tâm lý liều mạng, vậy mà chớp mắt Dương Bách Xuyên đã lật tay làm mây úp tay làm mưa, tiêu diệt hơn ba trăm tu sĩ Độ Kiếp đại viên mãn.
Biến chuyển chớp nhoáng khiến Thanh Ngưu rùng mình trước vị chủ nhân Dương Bách Xuyên này. Thủ đoạn như vậy thật thần kỳ làm sao!
Trong lúc đám thú Ngũ Hành vui mừng hớn hở, Dương Bách Xuyên nói với sắc mặt tái nhợt: "Đi trước đã, mau lên!"
Hắn vừa nói vừa kéo Lục Yên Chi nhảy lên lưng Thanh Ngưu, ra hiệu cho Thanh Ngưu đi nhanh lên.
Vừa mới ngồi lên lưng Thanh Ngưu, Dương Bách Xuyên liền hộc máu.
"Đi thôi!"
Lúc này mọi người mới biết chủ nhân bị thương, tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng ai nấy đều hiểu không nên nán lại nơi này lâu.
Mặc dù người của năm thánh địa lớn đã rời đi, nhưng nếu như bọn họ phát hiện Dương Bách Xuyên bị thương thì mọi người sẽ gặp nguy hiểm. Bây giờ nhanh chóng rời đi mới là thượng sách, tránh cho người của năm thánh địa lớn phát hiện.
Thanh Ngưu lập tức chạy như bay...
Lục Yên Chi phát hiện toàn thân Dương Bách Xuyên đều đang run rẩy: "Dương đại ca..." Nàng lo lắng cất lời.
Quả thật Dương Bách Xuyên đã bị thương. Cưỡng ép thôi động nguyên thần nhiếp hồn ba trăm tám mươi người khiến hắn bị phản phệ nghiêm trọng, chẳng khác nào dùng sức mạnh quá mức.
"Không cần lo lắng, ta điều trị một lát là ổn thôi. Chặng đường kế tiếp phải dựa vào dựa vào mọi người rồi..." Giọng nói của Dương Bách Xuyên cũng suy yếu.
"Dương đại ca cứ yên tâm."
"Chủ nhân yên tâm, quãng đường không xa, tiếp theo ta có thể đối phó được." Thanh Ngưu đáp lời.
Dương Bách Xuyên không nói gì thêm. Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu khôi phục nguyên thần bị thương trên lưng Thanh Ngưu.
Mặc dù có sư phụ và nữ tử Hắc Liên hỗ trợ thi triển Hắc Liên Nhiếp Hồn Đại Pháp thành công, tiêu diệt được ba trăm tám mươi tu sĩ Độ Kiếp đại viên mãn, nhưng người bị phản phệ chính vẫn là hắn.
Hiện tại nguyên thần của hắn không được ổn định bởi vì sử dụng quá độ, vượt ngoài giới hạn vận hành.
Nói là rách lỗ chỗ cũng không ngoa. Giết chết ba trăm tám mươi tu sĩ Độ Kiếp, sau đó hô kẻ nào không sợ chết thì xông lên... thật ra là không thành kế.
Nếu lúc đó thật sự có người xông lên thì Dương Bách Xuyên cũng bó tay hết cách. May mà xác của ba trăm tám mươi người quá gây sốc, những người khác đều sợ hãi chạy trốn.
Tóm lại là lần này hắn mạo hiểm coi như thành công.
Khoe khoang chiến tích này ở Tu Chân Giới cũng đủ kiêu ngạo.
Nhưng cái giá bỏ ra cũng quá lớn, nguyên thần bất ổn là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Chữa trị nguyên thần trên lưng Thanh Ngưu là chuyện quan trọng nhất hiện tại.
Dương Bách Xuyên vừa mới nhắm mắt, giọng nói của nữ tử Hắc Liên vang lên trong đầu: "Có thể dùng sức mạnh thần hồn của ba trăm tám mươi người trong không gian Hắc Liên để chữa trị nguyên thần của ngươi."
Dương Bách Xuyên vốn định hỏi sư phụ có cách gì không, nào ngờ nữ tử Hắc Liên đã nói cho hắn một cách. Nghe vậy Dương Bách Xuyên thoáng sửng sốt, sau đó hoàn hồn, mừng như nhặt được vàng.
Mặc dù không gian Hắc Liên là bóng tối vô cùng vô tận, nhưng cũng là không gian kín. Hắn đã dùng một ý nghĩ tiêu diệt nguyên thần của ba trăm tám mươi người, nhưng nguyên thần của những người này sau khi bị tiêu diệt đã biến thành lực thần hồn khổng lồ lưu lại trong không gian Hắc Liên, vừa hay có thể giúp hắn khôi phục nguyên thần của mình.
Dương Bách Xuyên vẫn còn nhớ trước đây nữ tử Hắc Liên từng nói thi triển Hắc Liên Nhiếp Hồn Đại Pháp có thể biến hóa lực thần hồn của đối phương cho bản thân sử dụng.
Lần này mạo hiểm cũng đáng giá!
Hắn lập tức tiến vào biển ý thức, chìm vào nguyên thần, động ý niệm ngồi xuống Hắc Liên. Ánh sáng đen tỏa ra, một luồng sức mạnh thần hồn bay ra, bị Dương Bách Xuyên hấp thu vào nguyên thần của mình....
Thật ra không gian Hắc Liên là bên trong Hắc Liên nơi nguyên thần của hắn ngồi. Nói cách khác, lực thần hồn tạo thành từ nguyên thần của ba trăm tám mươi người sau khi tan biến đều ở trong Hắc Liên.
Dương Bách Xuyên bắt đầu chữa trị nguyên thần, Thanh Ngưu dẫn mọi người chạy thục mạng suốt năm ngày.
Năm ngày sau, Thanh Ngưu đã đến một hàn đàm. Nơi này thuộc phạm vi vòng ngoài dãy núi Vạn Yêu, hàn đàm chính là cửa mật đạo mà Thanh Ngưu trốn ra năm xưa.