Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3082




Hắn nghe lão đầu nói tiếp: “Bình Càn Khôn thần bí như thế nào, không cần vi sư nói thì con cũng biết. Cho đến bây giờ, kỳ thực ta vẫn chưa hiểu hết được bí ẩn của bình Càn Khôn.

Mặc dù bảo vật này là do vi sư tình cờ có được trong hoạn nạn, nhưng lại không phải chủ, trong thời khắc hồn bay phách lạc, bình Càn Khôn đã thu nguyên thần của vi sư lại, cứ thế ôm lấy nguyên thần sống tạm bợ tới ngày hôm nay.

Mặc dù nguyên thần của vi sư ở trong bình Càn Khôn, nhưng cũng chỉ ở một nơi nào đó trong bình Càn Khôn mà thôi, năm đó, sau khi con lấy được bình Càn Khôn, nó đã nhận con làm chủ, đúng là vận mệnh trêu ngươi, vi sư liều mạng cũng không thể trở thành chủ nhân của bình Càn Khôn, vậy mà con chỉ là một người phàm, lại được nó đồng ý nhận con làm chủ.

Thế nên, có món chí bảo tối cao như bình Càn Khôn, có lẽ con sẽ không sao, hoặc là con có thể dùng được cả ma pháp, đây là thứ nhất.

Thứ hai, ý thức hải của con vẫn còn Niết Bàn của Hồng Hoang Đệ Nhất Liên, thật ra, tới tận bây giờ, vi sư vẫn không thể nhìn thấu, nhưng sự tồn tại của nó đang bảo vệ nguyên thần cho con, giữa con và Hắc Liên là mối quan hệ cộng sinh, nếu chủ thức của con gặp nguy hiểm, ta nghĩ những đóa hoa sen kia cũng sẽ không thờ ơ đứng nhìn, nó sẽ bảo vệ chủ thức không bị tiêu diệt.

Thứ ba…con còn có vi sư bảo vệ, con là đồ đệ của Vân Thiên Tà, suy cho cùng, bắt đầu từ ngày sư đồ mình gặp nhau, vận mệnh của chúng ta đã định là sẽ cột vào nhau.

Nếu như ông trời đã an bài cho sư đồ mình gặp được nhau, tất nhiên sẽ có lý riêng. Sau này, vi sư phải dựa vào con để sống lại, vậy nên nếu như có một ngày, chủ ý thức của con bị mặt u tối kia diệt đi, vi sư sẽ không khoanh tay đứng nhìn, bởi vì khi chủ ý thức của con mất đi, vi sư cũng sẽ không còn. Thậm chí ngay cả Hắc Liên và bình Càn Khôn cũng sẽ diệt.

Thế nên, có thể người khác sẽ không tu được ma đạo, nhưng con có thể…Hơn nữa, vi sư còn là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên Chí Tôn, nếu như không bảo vệ được ý thức chủ của con, vậy cái danh này chẳng phải chỉ để trưng bày thôi sao.”

Vân Thiên Tà nói với vẻ tràn đầy kiêu ngạo.

Dương Bách Xuyên cười đáp: “Lão đầu, nghe ý này, ông còn mạnh hơn tiên nhân ở tiên giới sao?”

“Hahaha…”

Lúc này, Vân Thiên Tà cười lớn tiếng.

Qua một lúc, Vân Thiên Tà mới ngừng cười, sau đó nói với giọng điệu cực kỳ khinh thường và kiêu ngạo: “Tiên nhân Tiên giới đứng trước mặt vi sư chẳng là cái thá gì.

Cho tới nay, vi sư vẫn chưa kể cho con sự tích của mình, thật ra là sợ sau khi con biết được thì sẽ kiêu ngạo tự mãn, nếu hôm nay tâm ma của con đã bộc phát, hơn nữa lại lựa chọn sống chung với tâm ma, sau này sẽ không đi theo con đường bình thường, đúng lúc, vi sư cũng nói cho con biết chút sự tích của mình.

Nói về Tiên Giới đi, có thể hình dung như thế này, người có thể ngang sức với vi phu ở cả Tiên Giới chỉ có ba lão già, bọn bọ chính là tam đại tiên tôn của Tiên Giới.

Tiên Tôn là cấp bậc tối cao của tiên giới, người thống lĩnh tiên giới chính là tam đại tiên tôn, mà Tán Tiên chí tôn như vi sư cũng sự tồn tại tu luyện tới cấp bậc cao nhất của Tán Tiên, là người đã độ qua mười hai lần tán tiên thiên kiếp, nói là cấp bậc cao nhất của Tán Tiên cũng không ngoa.

Xét về tu vi cảnh giới, có thể đứng ngang hàng với Tán Tiên thập nhị kiếp chí tôn ở tiên giới cũng chỉ có tam đại Tiên Tôn, thế lực thống ngự tiên giới.

Bọn họ là hoàng giả của tiên nhân, nhưng vi sư lại chính là vương giả trong lòng tất cả tán tiên, xét về thực lực hay địa vị, vi sư không hề thua kém ba lão già kia, con nói xem vi sư có lợi hại không?”

Dương Bách Xuyên nghe xong thì trợn trừng mắt, hắn không ngờ lão đầu nhà mình lại trâu bò như vậy, hắn ngơ ngác gật đầu nói: “Đúng là rất lợi hại.”

“Haha…lợi hại thì đã sao? Không phải vẫn bị người khác tính kế, kết cục cuối cùng tàn hồn ở lại trong bình Càn Khôn, nếu như năm đó con không xuất hiện, sợ là đến bây giờ vi sư vẫn bị nhốt bên trong bình, chôn sâu ở đồng cỏ quê nhà con…

Vi sư hận…đáng tiếc…đáng tiếc…” Nói tới đây, giọng điệu của ông tràn đầy ý hận và bất lực, nhưng cũng không nói thêm.

“Đáng tiếc cái gì?” Dương Bách Xuyên hỏi.

“Không có gì, hiện tại tu vi của tiểu tử con quá yếu, đợi một ngày con tới tiên giới, tu vi của đạt đến đỉnh cao, sư phụ sẽ nói cho con biết.

Hiện tại con vẫn nên nghĩ xem làm sao để giải quyết tâm ma và mặt chính nghĩa của mình đi, vi sư biết lúc này tâm ma của con đang chiếm thế thượng phong, nhưng vẫn chưa hoàn toàn mất đi lý trí, vậy nên con cũng chớ đắc ý, sự bùng phát của tâm ma chắc chắn sẽ khiến sức mạnh trong cơ thể phát sinh dị biến, sẽ không ngừng áp chế mặt chính nghĩa của con.

Nhưng tạm thời xem ra, tiểu tử con vẫn chưa có gì nguy hiểm, đúng dịp vi sư tặng con một phần đại lễ, nghe cho rõ đây, không nên đi vào Thất Tinh Môn Hộ trên đầu con, con hãy mượn sức mạnh dị biến của tâm ma để luyện hóa Tất Tinh.

Bí mật lớn nhất của cả Thiên Yêu Hành Cung hay là Thiên Yêu Chi Chủ, thật ra chính là Thất Tinh, con luyện hóa Thất Tinh thì tự nhiên sẽ lấy được kho báu Thiên Yêu Chi Chủ, mấy người kia vào trong nhiều nhất cũng chỉ nhặt được mấy thứ lặt vặt, không luyện hóa Thất Tinh sẽ không lấy được kho báu.”