Kế tiếp là bốn đệ tử Trường Sinh Điện cũng biến ra pháp tướng, nhưng pháp tướng của họ giống Dương Bách Xuyên, chỉ cao ba mươi mét. Chỉ có Mộ Trường Phong là pháp tướng cao tới sáu mươi mét.
Sau khi năm người biến ra pháp tướng liền tản ra, bảo vệ mọi người ở giữa, tạo thành một lồng ánh sáng phòng ngự.
Sau đó, từng con chuột yêu Tử Kim lao tới tông vào pháp tướng của năm người Mộ Trường Phong và lồng phòng ngự ánh sáng.
Bộp! Bộp! Bộp!
Chuỗi âm thanh va đập nghe như tiếng mưa đá rơi xuống mái ngói vang lên.
May mà không phá vỡ phòng ngự.
Lúc này, thần thông Trường Sinh Chí Tôn của Trường Sinh Điện phát huy ưu thế cực lớn, ngăn chặn vô số đợt tấn công của chuột yêu Tử Kim.
Năm người Mộ Trường Phong giống như năm chiến thần khổng lồ, toàn thân phát ra ánh sáng vàng lấp lánh, từng đạo phù văn lưu chuyển bên ngoài, thần thánh uy nghiêm, bảo vệ mọi người ở giữa.
Kế tiếp, mọi người lao về phía trước với tốc độ nhanh nhất. Chỉ cần ra khỏi địa bàn của chuột yêu Tử Kim là chúng sẽ không tấn công bọn họ nữa.
Yêu thú ở bất cứ đâu cũng có khu vực địa bàn riêng, kẻ nào xông vào ắt sẽ bị tấn công.
Dương Bách Xuyên nhìn pháp tướng của năm người Mộ Trường Phong, cảm thấy rất thân thiết, bởi vì cùng là nhất mạch truyền thừa thần thông Thập Nhị Chí Tôn mà hắn tu luyện.
Điểm khác nhau là Dương Bách Xuyên biết nó có tên thần thông Thập Nhị Chí Tôn, còn Trường Sinh Điện gọi là thần thông Trường Sinh Chí Tôn, không biết Thập Nhị Chí Tôn là thần thông gốc, thần thông Trường Sinh Chí Tôn là diễn hóa ra.
Tên họ Dương nào đó biết rằng ngoại trừ đám Mộ Trường Phong, ở đây chỉ có hắn hiểu rõ thần thông này nhất.
Thậm chí có thể nói hắn còn hiểu hơn đám Mộ Trường Phong, bởi vì thần thông hắn tu luyện là thân truyền của sư phụ Vân Thiên Tà, còn là thần thông Thập Nhị Chí Tôn hoàn chỉnh nhất.
Ngay cả đại sư huynh, nhị sư huynh và tiểu sư tỷ chưa từng gặp mặt cũng không có thần thông hoàn chỉnh. Sư phụ từng nói thần thông Thập Nhị Chí Tôn mà mấy vị sư huynh sư tỷ tu luyện cũng chỉ đến tầng thứ mười một mà thôi.
Đương nhiên hiện tại Dương Bách Xuyên mới chỉ tu luyện đến tầng thứ hai, phía sau còn có mười tầng chưa tu luyện.
Vì vậy Dương Bách Xuyên biết rõ tình trạng của năm người Mộ Trường Phong.
Trông thì cực kỳ oai phong đấy, nhưng thật ra tiêu hao rất nhiều chân nguyên.
Vô số chuột yêu Tử Kim không ngừng công kích, Dương Bách Xuyên cảm nhận rõ pháp tướng của năm người Mộ Trường Phong đã từ từ suy yếu. Cứ cái đà này thì sớm muộn gì chuột yêu Tử Kim cũng phá vỡ pháp tướng và phòng ngự của năm người.
Hơn nữa, bọn họ không chỉ phòng ngự, mà còn phải vừa chạy vừa tấn công chuột yêu Tử Kim. Nếu không tấn công thì sẽ càng lúc càng nhiều...
Do đó, năm người họ không chống đỡ được bao lâu nữa. Dương Bách Xuyên đã nhìn ra điều này, mà năm người Mộ Trường Phong cũng biết.
Năm người Mộ Trường Phong hóa thành pháp tướng khổng lồ, mỗi bước xa mười mét, vung tay tung ra nắm đấm to bằng cối xay, một đống chuột yêu màu tím bị đập chết. Trông rất oai, nhưng hao tổn rất nhiều chân nguyên.
Mỗi kích tung ra đều tiêu hao lượng lớn chân nguyên và sức mạnh thần hồn.
Khoảng mười phút sau, Dương Bách Xuyên phát hiện tốc độ của năm người đã chậm lại, hắn cũng nhìn ra trận pháp bọn họ tạo thành đã xuất hiện kẽ hở.
Tên họ Dương nào đó biết mình cần phải ra tay, nếu hắn còn không ra tay thì phòng ngự do năm người họ tạo ra sẽ tan vỡ. Đến lúc đó, mọi người phải đối mặt với sự tấn công của gần một vạn con chuột yêu Tử Kim, chắc chắn sẽ có người bị thương nặng.
Người của Trường Sinh Điện có pháp tướng mạnh mẽ, đệ tử của hoàng triều Hiên Viên không có, Lục Yên Chi cũng không có. Dương Bách Xuyên không muốn những người ở đây mất mạng.
Vì vậy, hắn không thi triển pháp tướng ngay từ lúc bắt đầu thật ra là đang quan sát năm người Mộ Trường Phong phối hợp với nhau kết trận pháp. Thấy pháp tướng của Mộ Trường Phong cao sáu mươi mét, hắn nghĩ xem mình có thể tăng chiều cao một chút hay không?
Tốt xấu gì hắn cũng là sư tổ, không thể mất mặt trước đệ tử Trường Sinh Điện được, biến ra pháp tướng cao ba mươi mét thì chẳng khác gì đệ tử Trường Sinh Điện. Hơn nữa, sau khi tu luyện thần thông Thập Nhị Chí Tôn, pháp tướng của hắn vẫn luôn cao ba mươi mét, hắn cũng cảm thấy không bình thường.
Bây giờ quan sát pháp tướng của Mộ Trường Phong, rốt cuộc Dương Bách Xuyên đã biết tại sao pháp tướng của mình không thể cao lên, đó là bởi vì cần sức mạnh thần hồn dẫn dắt.
Hiện tại nguyên thần của hắn đã lớn hơn một vòng sau khi hấp thụ và luyện hóa Yêu Hồn Châu của Thiên Ưng vương Kim Sí, sức mạnh thần hồn cường đại hơn trước kia không biết bao nhiêu lần. Hắn nghĩ lúc này thi triển pháp tướng có thể cao hơn rất nhiều.
Trong tình huống này, khi đối phó với chuột yêu Tử Kim, pháp tướng càng cao lớn mạnh mẽ thì càng chiếm ưu thế. Hơn nữa, hắn có thể dung hợp vào trận pháp của năm người Mộ Trường Phong, tạo thành Lục Mang Tinh Thần Trận, giúp nâng cao uy lực của trận pháp, đồng thời giảm bớt áp lực cho năm người Mộ Trường Phong.
Mắt thấy năm người Mộ Trường Phong đã trở nên trầy trật, Dương Bách Xuyên lập tức hành động, toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng, phù văn cổ xưa lưu chuyển trên người, cơ thể dâng cao.
Thoáng cái pháp tướng của Dương Bách Xuyên đã cao đến trăm mét, gấp đôi Mộ Trường Phong.