Chỉ cần một suy nghĩ, hắn có thể khuếch tán lực lượng Thái m ra toàn thân, cũng có thể dùng một suy nghĩ để thu vào trong mệnh tinh Thái m.
Tương đương nhiều thêm một loại lực lượng cao cấp hơn chân khí.
Hơn nữa chờ sau khi mệnh tinh Thái Dương viên mãn, hắn sẽ có được loại lực lượng thứ ba.
Còn có sau khi vượt qua thiên kiếp, chân khí trong cơ thể sẽ chuyển hóa thành chân nguyên, đến lúc đó trong cơ thể hắn sẽ có được ba loại lực lượng cường đại.
Chỉ cần vận chuyển lực lượng Thái m lên thân kiếm Đồ Long, uy lực của kiếm Đồ Long sẽ tăng lên gấp đôi.
Mặc dù lực lượng tăng lên, tu vi của hắn không tăng, nhưng thực lực của hắn đã thật sự tăng lên.
Nhưng Dương Bách Xuyên biết trong Thái Hoang có sự hạn chế của pháp tắc, cảnh giới cấp bậc của hắn sẽ không tăng lên, chỉ có thể giữ nguyên ở giai đoạn Độ Kiếp sơ kỳ.
Nhưng sẽ không ảnh hưởng đến việc hắn hấp thu lực lượng thiên địa, tích lũy linh khí vào trong cơ thể, chơ sau khi rời khỏi đây, có căn cơ cường đại, cơ hội vượt qua đại thiên kiếp của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
Hơn nữa sau khi vượt qua thiên kiếp, nói không chừng cảnh giới tu vi của hắn có thể tăng vượt cấp.
Lần này đi vào trong Thiên Yêu Hành Cung, hắn thu hoạch được rất lớn, đầu tiên là luyện hóa hấp thu Yêu Hồn Châu của Kim Sí Thiên Ưng Vương, không chỉ giúp nguyên thần lớn mạnh, còn có thể thần thông Thiên Ưng Kim Sí.
Bây giờ là U Đô Chi Môn cắn nuốt giao long hàn khí, có được lực lượng vượt xa chân khí.
Còn có lực lượng phát ra của kiếm Đồ Long, cũng có được cỏ Giao Long và bảo vật cấp bậc Huyết Tinh, chuyến đi này Dương Bách Xuyên thu hoạch được rất nhiều.
Hơn nữa hắn mới chỉ đi qua hai Hành Cung, phía sau còn năm Hành Cung lớn khác.
Tất nhiên không phải Hành Cung nào hắn cũng có thu hoạch, dù vậy hắn cũng đã rất thỏa mãn, mấy Hành Cung tiếp theo thì thuận theo tự nhiên thôi.
Có lợi, tất nhiên tệ cũng không nhỏ, một lúc đắc tội năm thánh địa lớn, thậm chí suýt chút nữa xử lý tất cả người của năm thánh địa lớn.
Dương Bách Xuyên biết sau khi hắn rời khỏi đây sẽ có vô số rắc rối, giết nhiều người của nắm thánh địa lớn như vậy, tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn.
Nhưng không sao cả, nghiêm khắc mà nói người của năm thánh địa lớn muốn giết hắn, không lẽ bảo hắn không phản kháng?
Chuyện sau khi rời khỏi đây thì nói sau, trước tiên cứ xử lý tốt hành trình Thiên Yêu Hành Cung đã.
Không phải hắn không động tâm với bảo tàng của Thiên Yêu Chi Chủ.
Đang nghĩ đến đây, Lục Yên Chi lên tiếng: “Dương đại ca, bây giờ chúng ta phải làm sao? Có muốn đi vào Hành Cung tiếp theo không?”
“Từ từ đã, nữ tử Hoa Mai kia quá xảo trá, ai biết nàng ta có thể đánh lén chúng ta ở Hành Cung tiếp theo hay không, chờ đám người Mộ Trường Phong đến rồi cùng nhau đi vào Hành Cung tiếp theo. Dù sao đám người Mộ Trường Phong cũng đã đến một lần, có kinh nghiệm đối phó, chúng ta hoàn toàn không biết Hành Cung tiếp theo có cái gì.” Dương Bách Xuyên nói xong nhìn bốn phía xung quanh.
Không gian rất lớn, tất cả đều là sơn động, ai biết tiếp theo kẻ địch có xuất hiện hay không, Lưu Dật Trần là một trong những người đã chạy thoát.
Đám đệ tử thánh địa những chuyện khác không rành, nhưng âm mưu đánh lén bỏ đá xuống giếng, tuyệt đối là người lành nghề.
“Chủ nhân, ta đạt được một ít Huyết Tinh thạch, rất có ích cho tu luyện, để lại cho ngươi mấy viên…”
Lúc này Thú Ngũ Hành nói tiếng người, đưa cho Dương Bách Xuyên năm viên Huyết Tinh thạch.
Huyết Tinh thạch do hắn ta cướp đoạt được ở tế đàn, lúc đó Dương Bách Xuyên không tham gia cướp đoạt Huyết Tinh, chỉ có hắn ta và Lục Yên Chi đi cướp được một ít.
“Ta cũng có…” Lục Yên Chi vung tay lên, lấy ra chín viên Huyết Tinh thạch, đưa đến trước mặt Dương Bách Xuyên.