Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 518




Nhóm người lợi dụng bóng tối nhanh chóng tiếp cận Tử Ngục. Triệu Như Mộng cũng dẫn theo mấy chục người mặc đồ đen. Mười mấy phút sau.

Hàng chục bóng người lặng lẽ đến bên ngoài nhà tù, những sợi dây móc câu nối tiếp nhau ném lên tường nhà tù.

“Xoạt xoạt xoạt...”

Một nhóm người dễ dàng đột nhập vào nhà tù, nhưng bọn họ đã đánh giá thấp hệ thống báo động của nhà tù số một thiên hạ này.

“Tu tu tu...” Ngay khi tiếng báo động vang lên, hàng trăm cai ngục từ khắp nói ập đến.

Long Đế bình tĩnh nói với Triệu Như Mộng bên cạnh: “Để người của chúng †a thu hút những cai ngục đó, lát nữa sẽ có người đưa cô đi tìm hồ băng.”

“Được!”

Triệu Như Mộng kiệm lời.

“Ai dám xông vào Tử Ngục!”

Người cai ngục cầm đầu lên tiếng chất vẫn. Long Đế không thèm để ý, vung tay ra.

“Lộc cộc lộc cộc lộc cộc...”

Một nhóm người dẫn đầu tấn công cai ngục, sức mạnh to lớn lạ thường.


Trong nháy mắt đã có hơn mười cai ngục chết!

Tiếng động lớn thu hút sự chú ý của các tù nhân trong nhà tù. “Mẹ kiếp, ai to gan vậy?”

“Đây là địa bàn của đại đương gia, ai dám đến đây gây chuyện!”

“Xem tình hình đám cai ngục ngu ngốc kia hình như không có khả năng phản kháng, có cần chúng ta giúp không?”

“Phải giúp chứ, nếu trơ mắt nhìn để người khác đến đây gây chuyện, đại đương gia quay lại chắc chắn sẽ không tha cho chúng tai”

“Vậy còn chờ gì nữa, lên thôi...”

. Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.

 
Hàng trăm tù nhân lần lượt bước ra khỏi phòng giam, tràn ra từ mọi hướng và tấn công trực tiếp vào nhóm người Long Đế.

Mục tiêu của Long Đế chỉ là cai ngục, ông ta không ngờ rằng các tù nhân trong nhà tù lại ra tay với họI

“Lũ khốn các người muốn làm gì?” Long Đế không thể tin được.

Nhóm người của ông ta đã giữ chân cai ngục, đây là cơ hội tốt để những phạm nhân này trốn thoát, vậy mà bọn họ lại lấy oán báo ơn?

“Bùm!”

Một số tù nhân đã hợp sức để xử lý một trong những thuộc hạ của Long Đế.

Một người trong đó hét toáng lên: “Đây là địa bàn của đại đương gia, không ai được phép đến đây gây chuyện!”

“Các người có biết ta là ai không?”

Trên người Long Đế tỏa ra mùi sát khí.

“Tôi biết ông, Long Đế!”

Một người đàn ông trung niên tiến lên. “Willl Vậy mà cậu bị nhốt ở đây!” Sắc mặt Long Đế hơi thay đổi.

Bởi vì Will không phải người tầm thường, mà là một trong tứ đế bát vương thập nhị tướng.


||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

Will nhếch mép cười lạnh nói: sống rồi!”

Dám đến đây gây chuyện, xem ra ông chán

“Will, chẳng lẽ cậu muốn đối đầu với bản đế?”

Nếu những lời này là người khác nói Long Đế sẽ không thèm để tâm, nhưng nếu Will nói ra, ông ta không thể không cẩn thận.

Will lắc đầu nói: “Ông đến đây gây chuyện, cho dù tôi tha cho ông, ông cũng phải hỏi xem những người khác có đồng ý hay không!”

“Không đồng ý!”

“Long Đế thì sao? Con mẹ nó!”

“Giết ông ta...”

Đám tù nhân vô cùng hung hăng.

Long Đế cảm thấy vô cùng khó tin. Từ bao giờ lời nói của ông ta lại trở nên vô dụng như vậy?

“Long Đế, cho ông một cơ hội cút đi, nếu không, các người đừng hòng rời khỏi đây!"

Will lạnh lùng nhắc nhở.

Long Đế cau mày, không nói đến đám lính canh, trực giác mách bảo ông ta rằng những tên tù nhân trước mặt đều không dễ đối phó.

Nhưng nếu chán nản bỏ đi như vậy thì sẽ rất mất mặt! “Kéo dài thời gian.”


Triệu Như Mộng lên tiếng nhắc nhở.

Long Đế lập tức đã hiểu.

Mục đích ông ta đến đây vốn không phải để xảy ra xung đột với tù nhân, cứu người mới là điều quan trọng.

Vì vậy, theo lệnh của ông ta, Arthur dẫn theo mấy người Triệu Như Mộng âm thầm rời đi.

“Will, chúng ta cũng coi như quen biết đúng không?”

Long Đế cố gắng chuyển hướng chú ý của mọi người để tiện cho Triệu Như Mộng tìm người.

Will vẫn đáp lại những lời đó: “Một là cút, hai là đừng hòng rời khỏi đây.”

“Will, có phải cậu cho rằng có Quân Đế chống lưng nên bản đế không thể làm gì cậu? Cậu có tin ngay bây giờ bản đế huy động quân lính san bằng nơi đây chỉ trong vòng vài phút không?”

Long Đế hoàn toàn tức giận.

Will khinh thường giơ ngón giữa lên.

“Loại rác rưởi như ông, đại đương gia có thể tát chết ông..."