Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình

Chương 155




Edit: Diệp

Lucy?!

Thật sự là đủ oan gia ngõ hẹp, vậy mà đụng phải cô ta ở chỗ này!?

"Thiếu Đình…..."

"Hửm?"

Thân thể người kia trong lòng cứng đờ, lập tức nhạy bén liền phát hiện ra, theo tầm mắt của cô, Lệ Thiếu Đình nhìn ra phía ngoài cửa sổ, sau khi nhìn thấy Lucy, cũng khẽ giật mình…....

Lucy đang ở ven đường, thoạt nhìn như là đang chờ người, vẻ mặt rất có vài phần không kiên nhẫn.

Tinh quang dưới đáy mắt chợt lóe lên, cặp mắt đào hoa hẹp dài nhàn nhạt cong lên một cái, Lệ Thiếu Đình bỗng nhiên lên tiếng gọi lái xe lại, phân phó hắn dừng xe đến ven đường, ngoái đầu nhìn về phía anh, Lạc Ngâm Tích rất không hiểu mà hỏi: "Làm sao vậy?"

"Chẳng lẽ, anh còn muốn đi gặp cái người Lucy kia sao?"

Loại phụ nữ kia, gặp một lần cảm giác buồn nôn trong lòng cô liền tăng thêm một phần, hơn nữa cũng càng thêm căm hận!

"Tích Nhi, không phải em muốn báo thù cho Khuynh Thành sao?"

"Đúng vậy, thế nhưng là anh không cho..."

Cái miệng nhỏ nhắn xẹp một cái, nhắc tới cái này, Lạc Ngâm Tích vừa thấy bất đắc dĩ lại thấy căm tức, tra tấn lớn nhất trong cuộc sống cũng chỉ như thế này thôi!

Nghĩ đến, ngay cả cô cũng tức thành như vậy, huống chi là Khuynh Thành? Nỗi thống khổ và giãy dụa của em ấy, không cần nghĩ sâu cô cũng cảm nhận sâu sắc được, chính là bởi vì cái này, cô mới càng thêm yêu thương em ấy......

"Báo thù không thật sự cho phép, xả giận vẫn có thể." Loading...

Ngoắc ngoắc môi, Lệ Thiếu Đình có thâm ý khác nhẹ giọng cười một cái......

"Anh có ý gì?"

"Đừng quên, em là chị gái Khuynh Thành, huống chi, bây giờ chúng ta lại không ở trong nhà Reggie Nord, cho nên......"

"Cho nên giải quyết như thế nào cũng sẽ không liên lụy đến anh ta và Khuynh Thành!"

Đôi mắt đột nhiên sáng lên một cái, lời cuối Lạc Ngâm Tích có chút cất cao, ôm lấy cổ Lệ Thiếu Đình, khuôn mặt nặng nề vài ngày này của cô, rốt cuộc cũng hiện ra một tia ý cười…...

"Thiếu Đình, ý của anh là nói, em lấy thân phận chị gái Khuynh Thành ra mặt, đòi một cái công đạo cho em gái nhà mình sao?"

"Ừm."

Nụ cười trên mặt hiện lên càng rõ hơn, nhéo nhéo cái mũi Lạc Ngâm Tích lấy đó là khích lệ, gật nhẹ đầu trước, Lệ Thiếu Đình đưa tay mở cửa xe ra…....

"Em đi trước đi, anh lập tức đến ngay, đừng sợ, có anh ở đây sẽ che chở sau lưng, không có chuyện gì xảy ra, nhưng mà có một điều, em phải nhớ kỹ."

"Cái gì?"

"Không cần tức giận quá mức, phát tiết thôi là được rồi, nhé?"

Ôm Lạc Ngâm Tích xuống xe, thả cô xuống dưới, đèn đường chiếu rọi xuống, Lệ Thiếu Đình cười giống như là một con cáo già, đầy bụng là tính toán xấu xa, nếu như Lucy kia quay đầu lại, nhìn thấy hai con ngươi tản ra ánh sáng giống như là sói của anh, chắc chắn rằng sẽ bị dọa đến lập tức bỏ chạy! Bởi vì, cô ta chính là người duy nhất bị cáo già chọn sẽ tính toán, không hề nghi ngờ!

"Vâng!" Gật đầu thật mạnh một cái, cho tới bây giờ Lạc Ngâm Tích đều là dịu dàng nội liễm, nghĩ tới lát nữa sẽ được giáo huấn Lucy một phen, vậy mà hưng phấn đến mức không nhịn được muốn nhảy lên một cái ở ngay tại chỗ!

Quá tốt rồi, rốt cục cô cũng có thể giáo huấn Lucy, mặc dù phải thu liễm, nhưng dù sao so với kìm nén không được làm gì lúc trước cũng tốt hơn! Em gái, chờ nhé, người chị gái này xả giận thay em!

Thế nhưng là...

"Thế nhưng là Thiếu Đình, nếu em thật sự giáo huấn Lucy, có thể khiến anh rơi vào trong khốn cảnh không?"

"Sẽ không, cô ta tự biết đuối lý, giáo huấn nho nhỏ còn chưa đến mức khiến cô ta thật sự tức giận, huống chi, anh không yếu ớt như vậy, chút chuyện nhỏ này có thể ăn hiếp cô ta tuỳ ý, yên tâm."

Thâm tình chân thành nhìn Lạc Ngâm Tích, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu của cô, tuy nói Lệ Thiếu Đình vô cùng cảm động về việc cô quan tâm em gái của mình mà còn có thể không quên suy nghĩ vì anh, nhưng trong lòng của anh cũng sinh ra chút cảm giác thất bại...

Mặc dù thân phận của anh rất xấu hổ, thật sự không dễ để làm cái gì, nhưng tốt xấu gì anh cũng là một người đàn ông đỉnh thiên lập địa, còn chưa hèn nhát đến tình trạng ngay cả một người phụ nữ cũng sợ! Mặc dù Lucy có hậu trường cường mạnh, nhưng chung quy cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi, đấu với anh, cô ta còn quá non rồi!!

Mấy ngày nay, nhìn cô vì chuyện của Khuynh Thành mà gấp đến ăn không biết vị, người cũng theo đó hốc hác hẳn đi, anh thật sự rất đau lòng, nhìn bộ dạng ấm ức của cô như vậy, trong lòng của anh cũng rất khó chịu, chỉ là, nếu không phải bởi vì tới cửa giáo huấn Lucy thật sự quá mức lỗ mãng, há anh lại sẽ cam lòng ngăn cô lại?

Nhưng mà, ngay vừa rồi, trong chớp mắt nhìn thấy Lucy ấy, coi như là anh cũng nghĩ thông suốt rồi, quả thật không thể buồn bực kìm nén không lên tiếng, nếu không thật sự là quá tổn hại khí khái......

Sau đó nếu như Lucy thật sự làm lớn chuyện, cùng lắm thì anh làm một tên không nhận nợ là được, dù sao đây là ở trên đường cái, ai nhìn thấy cũng không cho là thật đúng không? Huống chi, trước đây cô ta tổn thương Khuynh Thành, có tiền án tồn tại, cũng không phải không có khả năng thật sự sẽ tổn thương người của anh lần thứ hai, không phải sao?!

Reggie Nord, chuyện anh tạm thời không có cách nào làm, trước hết để tôi tới luyện tay một chút đi, nhớ kỹ, anh lại thiếu một lần!

Sờ lên cằm của mình, vẻ mặt Lệ Thiếu Đình thâm sâu khó lường, tinh quang dưới đáy mắt, là sáng chói như vậy, càng ép ánh sáng của đèn đường xuống, liếc mắt một cái, liền khiến cho người ta, hết hồn…...

"Thiếu Đình?"

Thu hồi ý cười gian trá, đưa tay ở trên mặt Lạc Ngâm Tích sờ sờ, Lệ Thiếu Đình tràn đầy tự tin nói: "Đi thôi, đừng lo lắng, cũng đừng sợ, có anh ở đây."

"Được."

Mím môi cười nhẹ một tiếng, Lạc Ngâm Tích xoay người liền rảo bước đi về phía Lucy, có Lệ Thiếu Đình nói một phen như vậy, cô tựa như là ăn một viên thuốc an thần, hoàn toàn an tâm, anh nói, có anh ở đây, như vậy, cái gì cô cũng không còn sợ!

Khuynh Thành, người chị gái này đi ra mặt cho em! Chờ nhé!



Thật ra, Lạc Ngâm Tích là một người con gái có gia giáo vô cùng tốt, lớn như thế này rồi, mà ngay cả nửa câu thô tục cũng chưa từng nói qua, càng miễn bàn đến việc giáo huấn người khác, nếu không phải bởi vì việc này có quan hệ với Lạc Khuynh Thành, cô cũng tuyệt đối sẽ không sinh ra loại tâm tư này......

Bình thường vốn là một người phụ nữ lương thiện, cho dù tức giận tột đỉnh, muốn ra mặt vì em gái, cô cũng không có quá nhiều trò gian, càng miễn bàn đến thủ đoạn ác độc, nhiều lắm cũng chỉ là vung tay tát người ta một cái, mà điểm này, Lệ Thiếu Đình cũng đã sớm đoán được, lúc này mới sẽ yên tâm để cô tiến đến như thế.

Quả nhiên…...

Hai quả đấm nho nhỏ gắt gao nắm chặt, cất bước lớn đi tới, cơ hồ là xông về phía Lucy, Lạc Ngâm Tích không nói một lời, đi tới trước mặt cô ta, đứng lại.

"Cô?"

Rất hiển nhiên, đối với việc cô đến Lucy cực kỳ kinh ngạc, hai tay vòng quanh ngực, cô ta ỷ vào ưu thế thân thể cao hơn, từ trên cao bễ nghễ nhìn xuống Lạc Ngâm Tích, kiêu ngạo trên mặt, rất chướng mắt, đem xem thường và coi nhẹ của cô ta đều xem ở trong mắt, Lạc Ngâm Tích càng thêm tức giận, lửa giận ẩn nhẫn vài ngày, cũng giống như núi lửa phun trào, hoàn toàn bùng nổ…..

Cắn răng, nhẫn tâm một cái, bàn tay mềm giơ lên, Lạc Ngâm Tích xuất kỳ bất ý (*) quăng Lucy một cái bạt tai, cơ hồ đã dùng toàn bộ sức lực của cô, "Ba" một cái, vô cùng vang dội, dù là ở chợ đêm náo nhiệt, cũng nổi bật như vậy.

(*) Xuất kỳ bất ý: Đánh bất ngờ; hành động khi người ta không đề phòng.

"Cô......"

Hiển nhiên là Lucy hoàn toàn ngơ ngác, gương mặt đau rát, cô ta giật mình đứng ở chỗ đó, trong lúc nhất thời, nhưng lại không làm ra được cái phản ứng gì.

Lòng bàn tay cũng đang run lên, năm ngón tay thu lại, Lạc Ngâm Tích vốn định dừng lại như vậy, thế nhưng là sau khi hít sâu một hơi, cô vẫn chưa hả giận như trước, giơ cánh tay lên, cô lại quạt xuống lần nữa, lần này, đổi một bên khác, mà Lucy, cuối cùng cũng bừng tỉnh...

"Cô thì tính là cái quái gì? Lại dám đánh tôi?!"

Một phát bắt được cổ tay Lạc Ngâm Tích, mặt lộ ra vẻ hung ác, Lucy giống như gào thét hô lên một tiếng, cái con mụ điên này chui từ đâu ra đây thế này, làm sao vừa tiến đến liền đánh người khác? Cũng dám vung tay tát cô ta? Quả thực là chán sống rồi!

"Cứ đánh cô đấy! Ai kêu cô ăn hiếp em gái tôi!"

"Phi" một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Lucy, Lạc Ngâm Tích thật sự hận trong ánh mắt không thể sinh ra hai con dao, hoàn mỹ chính xác đâm vào trong trái tim của cô ta, đâm chết cô ta, miễn cho cô ta đi gây hoạ nhân gian nữa!

"Cô mụ kỹ nữ này! Xem tôi đánh chết cô không!"

Lực mạnh hất tay Lạc Ngâm Tích lên, Lucy nổi giận, trong khi gào thét, giơ tay lên, mắt thấy cô ta muốn ăn miếng trả miếng vung về phía trên mặt Lạc Ngâm Tích, vừa đúng lúc này......

Ôm chặt lấy Lạc Ngâm Tích, kéo cô về phía trong ngực của mình, Lệ Thiếu Đình đột nhiên hiện thân, vô cùng chính xác giữ cổ tay Lucy lại.

"Lucy tiểu thư, nếu là cô dám động tới cô ấy dù chỉ một chút, có tin tôi giết cô ngay trên đường không!?"

"Ha ha, tôi mới không tin anh dám động tới tôi!"

Càn rỡ cười một tiếng, khuôn mặt đắc ý kia của Lucy, làm cho người ta sinh ra chán ghét vô tận, gắt gao nhìn chằm chằm cô ta, Lệ Thiếu Đình bỗng nhiên nhếch miệng cười một tiếng, răng nanh, ở đèn đêm chiếu rọi xuống, lại phát ra ánh sáng trắng, giống như là một con ma cà rồng đang muốn hành hung, âm trầm đến đáng sợ......

Bỗng nhiên run lập cập, Lucy bị dọa cho lui về phía sau, khiếp đảm, lại rõ ràng như vậy, vốn là cô ta chỉ đang cố gắng trấn định mà thôi, bây giờ nhìn thấy bộ dáng Lệ Thiếu Đình như thế, không giả bộ nổi nữa.

"Anh, anh dám..."

"Lucy tiểu thư, em gái vị hôn thê của tôi bị cô hại sanh non, đó là một sinh mệnh nhỏ quý giá, cứ bị mất ở trong tay cô như thế, thủ đoạn tàn nhẫn như thế, đừng nói là vung tay tát cô hai cái, cho dù thật sự giết cô cũng không quá đáng!"

"Tôi...... Tôi mới không......"

"Lệ Thiếu Đình tôi cũng không phải một tên ăn không ngồi rồi, cô làm ra loại chuyện này, tôi hoàn toàn có thể trực tiếp giết cô! Nếu cô không tin, đại khái có thể ỷ vào bối cảnh của cha cô đi ầm ĩ đi, chúng ta có thể thử xem xem, rốt cuộc người thắng cuối cùng sẽ là ai!"

Thật ra, Lệ Thiếu Đình cũng không có nắm chắc hoàn toàn, dù sao đây là địa bàn của người ta, chẳng qua, muốn diễn, thì phải diễn đầy đủ một chút, chỉ cần có thể khiến cho Lucy sợ hãi, khoa trương một chút thì có làm sao chứ?! Dù sao trong mắt anh, người phụ nữ này nhiều nhất cũng chỉ là một mặt hàng ngu ngốc ngực to mà không có não, không có khả năng thật sự nhìn thấu anh.

Quả nhiên, sau khi Lệ Thiếu Đình âm lãnh nghiêm mặt đe dọa vài câu, Lucy vốn còn càn rỡ đến cực điểm, liền bị dọa đến hoàn toàn không dám lên tiếng......

Mấy ngày này bọn họ không tìm đến cô ta đã là vô cùng may mắn, vốn là cô ta đã chột dạ muốn chết, vừa rồ càng là nỏ mạnh hết đà, làm sao có thể gánh vác được khí thế của Lệ Thiếu Đình?

"Lucy tiểu thư, sau này, nếu là cô còn dám đụng đến một sợi tóc gái của em gái vị hôn thê của tôi hoặc là vị hôn thê của tôi, tôi tuyệt không tha cho cô!"

Quăng xuống một câu tàn nhẫn, Lệ Thiếu Đình liền không hề lưu luyến thêm cái gì, nắm tay Lạc Ngâm Tích xoay người rời đi, cực kì gọn gàng mà linh hoạt, chỉ để lại một mình Lucy, ớ dưới ánh đèn đường, cô độc không nơi nương tựa, hoảng hốt lo sợ......