Song Trùng

Chương 570: Hồng hạnh xuất tường




Cả giảng đường lần nữa rơi vào im lặng, đến mức âm thanh một chiếc bút rơi cũng có thể vang vọng khắp căn phòng.

Những sinh viên trước đó còn chế giễu Kỷ Thần Hi chỉ có mỗi khuôn mặt hay chuyên gia gian lận, giờ phút này đều im bặt không phát ra được lời nào nữa. Tuy nhiên vẫn còn một số người cố chấp bôi nhọ cô.

"Cô ta là sinh viên khoa nào thế?"

"Nghe nói là khoa máy tính...mấy sư huynh khoa máy tính đều chia sẻ ảnh chụp chung với cô ta trên diễn đàn.."

"Là một đứa con gái lại chọn vào khoa toàn là nam, không biết muốn câu dẫn ai nữa, thật mất mặt.

"Sinh viên khoa máy tính lại có thể am hiểu lý thuyết tâm lý học thế à?"

"Am hiểu? Tôi lại cảm thấy cô ta cố ý chuẩn bị từ trước thì đúng hơn, rõ ràng là muốn dùng thủ đoạn thấp kém đó quyến rũ giáo sư Bách, tôi đợi thầy ấy vả sưng mặt cô ta!"

"Trả lời được thì sao chứ? Tôi lại cảm thấy cô ta giống như đang chém gió thì đúng hơn"

Ngay lúc những người còn lại bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng đám đông, tiếp tục nói những lời không hay về Kỷ Thần Hi, thì cô vẫn đang vô cùng bình tĩnh mắt đối mắt với vị giáo sư trên bục giảng.

Từ đầu đến cuối Bách Du luôn giữ vững biểu cảm hiền hoà trên gương mặt, cong môi lên tiếng cắt đứt toàn bộ âm thanh ồn ào trong giảng đường:"Có thể cho thầy biết tên của em không?"Ồ, giả vờ không quen biết à? Được, thích thì chiều! Kỷ Thần Hi cũng tỏ ra thân thiện mà đối đáp:"Trước khi hỏi tên ai đó, chẳng phải nên giới thiệu bản thân trước sao?"

Bách Du nhướng mày hỏi lại cô:"Em có chắc là muốn tôi giới thiệu trước không?"

Kỷ Thần Hi âm thầm nghiến răng, sao cô quên được đối phương còn một cái tên, mà nếu đi cùng tên của cô thì sẽ rất dễ gây ra hiểu lầm! Mấy lần trước gặp mặt sao không cảm thấy hắn ta gợi đòn thế nhỉ?

"Kỷ Thần Hi."

Không phải là cô nhún nhường gì đâu, chẳng qua cô không muốn có bất kỳ tin đồn nào liên quan đến người đàn ông khác thôi, bởi vì vị kia nhà cô sẽ ghen!"



Khoé môi Bách Du càng lúc càng cong:"Tôi họ Bách. Câu trả lời vừa rồi của bạn học Kỷ vô cùng tốt, tiếp theo đây chúng ta sẽ bắt đầu buổi học ngày hôm chủ đề chính nói về bệnh rối loạn cảm xúc lưỡng cực, bipolar disorder, hay gọi tắt là bệnh rối loạn lưỡng cực"

Giọng nói trầm ấm vang lên đều đều, mọi người trong giảng đường cũng không tiếp tục nói linh tinh nữa mà tập chung vào bài giảng. Dù sao đậu được vào Đại học A, thì chính mỗi người bọn họ đều là học bá của mỗi tỉnh.

Cách giảng dạy của Bách Du rất thú vị, mới mẻ, cộng thêm những ví dụ vừa thực tế và sinh động nên mọi người đều bị anh cuốn hút, đắm mình vào những kiến thức mang tính chuyên môn mà chẳng cảm thấy nhàm chán.

Nếu ban đầu họ tìm đến tiết học của anh vì nhan sắc và khí chất nổi trội, thì chính cách giảng dạy của anh khiến mọi người không thể rời đi.

Qua một lúc điện thoại của Kỷ Thần Hi rung lên, cô hơi ngước mắt lên nhìn thì thấy tin nhắn được gửi đến từ một group có tên là "Tứ tiên tử" từ ứng dụng Zchat. Cô lại đưa mắt nhìn sang những người bạn cùng bàn, quả thật họ đều đang dùng sách để che điện thoại lại, cô cũng hơi tò mò mà mở tin nhắn lên

xem.

[Đường Tửu Tửu: Cái giọng điệu cưng chiều một cách ngang ngược đó... @Điềm Thần Lam Hi mau khai báo mau! Cậu *hồng hạnh xuất tường có đúng không?]

(*hồng hạnh xuất tường: Cụm này được trích từ bài thơ Du viên bất trị (Thăm vườn không gặp) của Diệp Thiệu Ông. Thường chỉ những người có xu hướng ngoại tình.)

[Moonlight: Không sao đâu @Điềm Thần Lam Hi, cậu phải biết, chỉ có trẻ con mới phải lựa chọn, là người lớn thì phải lấy tất. Ủng hộ Hi Thần lập hậu cung ba ngàn mỹ nhân!

[Tâm Duyệt Quân Hồ: +1]

(ID của Mục Duyệt Hề trên Zchat được trích từ hai câu thơ từ bài thơ Việt nhân ca: "Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, Tâm duyệt quân hề quân bất tri." (Núi có cây, cây có cành, Lòng mến thích chàng rồi, chàng không hay.))

Khoé môi Kỷ Thần Hi giật mạnh. Rốt cuộc ba cô bạn này của cô nhìn kiểu gì lại nhìn ra tên đáng ghét kia thích cô thế? Rõ ràng hắn ta đang giả vờ, mùi trà xanh đậm đặc đến thế mà họ không nhận ra sao?

"Bạn học Kỷ, em có vấn đề gì với việc giảng dạy của tôi sao?"

Lần nữa bị điểm danh, Kỷ Thần Hi ngước mắt nhìn lên thì thấy người nào đó đang mỉm cười nhìn cô, tiếp tục nhấn mạnh việc cô không tập chung:"Bạn học Kỷ, có phải cảm thấy cách giảng dạy của tôi chưa tốt nên mới nghịch điện thoại không? Nếu vậy thì tôi phải xin lỗi các bạn học đến lớp hôm nay, vì đây là khoảng thời gian đầu tôi đứng lớp nên vẫn còn nhiều thiếu sót, mong các bạn thông cảm. Vậy tiếp theo đây chúng ta sẽ làm một bài kiểm tra nhỏ để buổi học bớt nhàm chán hơn. Bạn học Kỷ Thần Hi, em có thể giúp tôi không?