Song Trùng

Chương 567: Tiết đầu tiên




"Hi Thần, bọn tớ có đem một phần cơm về cho cậu đây!" Đường Tử là người vào phòng trước tiên, trên tay còn cầm theo một hộp đồ ăn được đặt trong hộp giấy, lên tiếng gọi.

Kỷ Thần Hi đang tập trung thao tác trên laptop, nghe tiếng cửa mở liền ngẩng đầu lên:"Các cậu ra ngoài mua cho tớ sao?"

Triều Nguyệt và Mục Duyệt Hề đi theo sau đáp lời.

"Tiện đường thôi"

"Phải, chúng tớ ra ngoài mua ít đồ, vừa hay thấy quán cơm mới mở nên mua cho cậu một phần. Cậu thấy khoẻ hơn chưa?"

Những người bạn cùng phòng này của cô thật sự đều là những người bạn tốt, Kỷ Thần Hi nhoẻn miệng lắc đầu:"Tớ không sao, chỉ hơi chóng mặt do thiếu ngủ thôi. Cảm ơn"

Đường Tử đặt thức ăn lên bàn cười hì hì nói:"Khách sáo làm gì, chúng ta ở chung với nhau tận bốn năm, sau này không thiếu cơ hội cho cậu mua lại cho chúng tớ đâu."

Triều Nguyệt lấy phần đồ của mình rồi cũng về giường, ngẩng đầu lên hỏi:"Tiết của giáo sư Bách còn gần một giờ nữa đến rồi, hôm nay ai đi giữ chỗ đây"

Vừa nghe đến ba chữ "giáo sư Bách", Kỷ Thần Hi bất giác nhíu mày:" Tớ hơi mệt nên muốn ở lại kí túc ngủ bù, các cậu cứ đi đi, không cần giữ chỗ cho tớ."

Không ai cảm thấy có gì lạ, cũng chẳng nghĩ cô đang trốn tránh Bách Du. Tuy nhiên Triều Nguyệt lại nhướng mày nói:"Bạn học Kỷ, bạn đã hai ngày không lên lớp rồi, nếu còn nghỉ nữa thì mấy lời bịa đặt trên diễn đàn kia sẽ bị coi là thật đấy.Mục Duyệt Hề vừa thay đồ xong bước ra từ nhà vệ sinh cũng góp lời:"Tính tình thầy ấy rất tốt, cậu có thể lên giảng đường ngủ bù đấy"

Đường Tử gật đầu nói:"Thầy ấy không quát mắng hay phạt ai đâu, đúng chuẩn boy dịu dàng. Với lại mỗi tiết thầy ấy lên lớp, cả giảng đường gần như không còn chỗ ngồi. Số lượng sinh viên đông như thế, thầy ấy cũng không để ý đến cậu ngủ hay thức đâu"

Bọn họ đều là học sinh xuất sắc, nói không với trốn tiết nhé!

Kỷ Thần Hi không hề buồn ngủ mà chỉ không muốn đụng mặt Bách Du:".."

Thế rồi dù muốn hay không, Kỷ Thần Hi vẫn bị ba người bạn cô xem là người tốt cưỡng chế đến giảng đường.



Lúc này vẫn còn khoảng nửa giờ nữa mới bắt đầu tiết học, mà giảng đường năm trăm chỗ ngồi đã gần như bị lắp đầy. Cũng may Triều Nguyệt tinh mắt phát hiện ra một dãy bàn còn trống, nên cả nhóm nhanh chóng chạy đến chiếm chỗ.

"May thật đấy, cứ nghĩ không còn chỗ nữa chứ." Đường Tử do chạy nhanh nên vừa thở gấp vừa nói.

Kỷ Thần Hi không nói gì, chỉ cười cười lấy khăn giấy đưa cho cô bạn năng động của mình lau mồ hôi.

Tuy cô thật sự không muốn gặp Bách Du, nhưng đúng là cô đã bỏ khác nhiều tiết cũng như các buổi học đầu, chắc hẳn đã đắc tội với không ít giảng viên. Cô đã hứa sẽ học hành nghiêm túc, trải nghiệm cảm giác vườn trường chân chính, nên là phải chịu khó chút vậy.

Đột nhiên Kỷ Thần Hi nhớ đến đoàn đội ban giám khảo khu vực Á - Âu của cuộc thi AGI, sắp đến trường để làm giám khảo cho cuộc thi cấp trường, thì lại cảm thấy đau đầu. E là sắp tới mấy lớp comple của cô...không giấu được nữa rôi.

Cả bàn Kỷ Thần Hi bắt đầu lật sách ra để xem trước bài học hôm nay, đột nhiên lại có tiếng xì xào vang lên xung quanh, mà nhân vật chính của mấy lời đó lại là Kỷ Thần Hi.

"Nè, đó không phải là mỹ nữ điểm tuyệt đối sao? Cô ta thật sự lên lớp kìa!"

"Ngày hôm trước vào tiết đại cương đầu tiên, chỉ mỗi cô ta không lên lớp, khiến cho diệt tuyệt sư thái nổi trận lôi đình luôn đấy. Bà ấy còn nói, dù có giỏi đến đâu nhưng tính cách quá mức ngạo mạn, cũng sẽ có ngày phải ê chề vì thất bại mà thôi. Bà ấy còn nói, sắp tới sẽ cho kẻ gian lận biết cảm giác hạng nhất từ dưới đếm lên là thế nào, xem còn đắc ý được nữa không."

"Hình như hôm nay là buổi đầu cô ta lên lớp đấy, lại còn chọn đúng tiết của giáo sư Bách, nói không cố ý tôi không tin đâu."

"Nhuộm cái đầu đó đúng là thích gây sự chú ý mà. Tiết là giáo sư Bách sẽ không phải người nông cạn chỉ nhìn vẻ ngoài đâu, cứ đợi lát nữa xem thầy ấy vả mặt cô ta nè."

Thính lực của cả nhóm đều tốt, cộng thêm khoảng cách gần nên bọn họ đều nghe rất rõ những lời bàn tán xung quanh. Đường Tử xiết chặt cây bút trong tay, tức giận đập bàn đứng dậy rồi nhìn lại đám con gái đang tụ lại nói xấu Kỷ Thần Hi.

"Hi Thần lên lớp hay không cần mấy người quản à? Có thắc mắc gì sao không đứng trước mặt cô ấy mà hỏi, cần gì đoán gì đoán non sau lưng người ta?"

Mục Duyệt Hề bình tĩnh hơn nhiều, một tay xoay xoay bút, một tay lướt điện thoại rồi trò chuyện với Kỷ Thần Hi, nhưng giọng nói đủ để những người phía sau có thể nghe thấy."Hình như mấy topic trên diễn đàn đều bị thầy hiệu trưởng quét sạch rồi. Những bạn học cố ý bôi nhọ, tung tin sai sự thật, cũng được một vé đình chỉ vĩnh viễn tại Đại học A. Hi Thần, thầy ấy vì giữ một mình cậu mà thẳng tay đuổi học gần trăm người đấy"