Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Song Ngư Tinh Tú Thần Đế

Chương 57: Cửa ải cuối cùng - Truyền thừa 'Tiên đế'




Chương 57: Cửa ải cuối cùng - Truyền thừa 'Tiên đế'

Khi tình hình bên ngoài 'Lục Lam tinh cầu' hiện nay vô cùng rối rắm, tuy nhiên...

Phía trên bậc thang của 'Vô Cấu Tiên Sơn' một bóng hình vẫn đang mặc sức leo lên từng bước rồi lại từng bước, bất kể có chuyện gì diễn ra đi nữa cũng như không thể làm ảnh hưởng đến tâm lý muốn leo l·ên đ·ỉnh của hắn.

Dẫu cho cứ một khoảng thời gian ngắn người đó sẽ cứ ngồi tại chỗ tĩnh tâm nghỉ ngơi một chút thì sơn linh đều sẽ hiện ra thông báo cho hắn tình hình phía bên ngoài.

Thân ảnh đó mỗi lần đón nhận thông tin đều sẽ có đôi chút biến đổi trên khuôn mặt, cụ thể là hai hàng lông mày sẽ không tự chủ mà nhăn lại đôi chút nhưng sau đó lại hòa hoãn trở lại bình thường.

Người đó chính là kẻ vẫn luôn mang đến bất ngờ cho sơn linh khi đã vượt qua hai cửa ải trước đó với tâm trí và nghị lực phi thường, không ai khác ngoài vị môn chủ danh tiếng lẫy lừng của 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' có địa vị ngang hàng với ba vị vương giả lớn mạnh nhất trên 'Lục Lam tinh cầu' này.

Băng môn chủ - Băng Thanh Nhật!

Băng Thanh Nhật sau khi điều tiết lại tình trạng cơ thể thì lại tiếp tục leo lên từng bậc thang một, mỗi bước chân đều mang theo sự uy nghiêm, vững chắc không nao núng, cứ thế mà bước đi.

Bản thân hắn khi nghe được thông tinh sơn linh cung cấp là 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' vẫn đang ra sức chống đỡ, tuy là có phần hơi yếu thế trước 'Thiên Đình' nhưng vẫn giữ được toàn môn nhờ trận pháp trước đó hắn và Lê Tú Ngọc đã cải tiến.

Tuy có hơi lo lắng trong lòng nhưng...Băng Thanh Nhật tin tưởng vào những bằng hữu đó của hắn bởi hắn biết không có ai trong họ là kẻ bình thường có thể so sánh được, hắn tin rằng bọn họ sẽ trụ được đến khi hắn thuận lợi xuất sơn.

Chỉ cần Băng Thanh Nhật hắn thu được truyền thừa thành công thì phần thắng của bọn học sẽ cao hơn một phần.

Với suy nghĩ như thế khiến Băng Thanh Nhật càng trở nên quyết tâm mà kiên nghị đi hết những bậc thang sau cùng để tiến l·ên đ·ỉnh núi.

Sơn linh núp trong chỗ tối nhìn lấy từng cái biến hóa trên biểu hiện của Băng Thanh Nhật mà không khỏi hài lòng, khâm phục.

Một người một mình gánh vác trọng trách lớn trên vai nhưng lại không nửa lời than trách, phía sau là bằng hữu tin tưởng hỗ trợ.

Một người luôn quan tâm, giúp đỡ, tin tưởng vào bằng hữu bản thân lại là kẻ có tình có nghĩa.

Một người như thế, thế gian hiếm thấy.

Băng Thanh Nhật như được tiếp thêm sức mạnh, tiếp tục bước đi. Sau bao nhiêu nỗ lực cuối cùng...Hắn cũng đã lên tới được đỉnh của 'Vô Cấu Tiên Sơn' nơi được mệnh danh là cấm địa thần thánh của 'Lục Lam tinh cầu'.

Băng Thanh Nhật sau khi lên tới đỉnh núi thì không khỏi thở dốc một hơi đầy trọc khí, thông qua áp bách từ ba vạn bậc thang và hai của ải trước đó đã khiến thân thể hắn có được độ rắn chắc ngang với /linh khí ngũ phẩm' mà 'hoàng giả' sử dụng.



Có thể nói là tố chất thân thể, linh hồn, tinh thân lực của hắn đều được biến hóa về chất một cách rõ ràng và vượt trội.

"Tiểu hữu, chúc mừng cậu đã vượt qua khảo hạch của bản đế, danh chính ngôn thuận thành truyền nhân tiếp nhận truyền thừa của ta...ha ha ha." Một thanh âm trong trẻo nhưng mang theo đầy uy nghiêm vang vọng khắp cả tòa tiên sơn.

Băng Thanh Nhật cũng không khỏi đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy tại chỗ phát ra thanh âm kia xuất hiện một lão già một thân bạch bào trắng xóa, tay cầm trường kiếm xanh ngọc phát quang rực rỡ, hai mắt nhắm nghiền, miệng cười liên tục.

Sơn linh không biết từ đâu hiện ra hai tay chấp lại cúi đầu nói: "Chủ nhân."

"Hóa ra là ngươi à tiểu sơn, cũng đã một khoảng thời gian khá lâu ta mới lại nhìn thấy ngươi a...".

Nhìn thấy hai người trước mặt trò chuyện đối đáp, Băng Thanh Nhật chỉ là im lặng lắng nghe mà không thề kinh ngạc bởi hình ảnh bạch bào lão giả kia hắn đã gặp qua ở cửa ải thứ nhất rồi.

Bạch bào lão giả kia chẳng ai ngoài vị 'Tiên đế' chủ nhân của tòa 'Vô Cấu Tiên Sơn' này - Vấn Hải tiên đế.

Vấn Hải tiên đế trò chuyện với sơn linh một lúc lâu sau đó mới quay sang nhìn lấy Băng Thanh Nhật nói:

"Xin lỗi cậu - tiểu hữu, hai người bọn ta cũng đã lâu rồi chưa gặp bởi quy chế ta đặt ra cho tiểu sơn là chỉ khi có người thành công lên tới ải cuối cùng này cũng là đỉnh núi thì hắn mới có thể lại hiện thân trên đây."

"Tiền bối không cần câu nệ như vậy, hai người lâu ngày gặp mặt khó trách có nhiều chuyện cần nói, ta có thể hiểu được." Băng Thanh Nhật bèn cúi đầu đáp lễ nói

"Ha ha, hảo...hảo, không hổ là người có thể lên tới tận đây. Cửa ải cuối cùng này chúc mừng tiểu hữu cậu đã thành công vượt qua, ha ha..." Vấn hải tiên đế cười đáp.

Băng Thanh Nhật ngạc nhiên không dứt nhìn lấy Vấn Hải tiên đế.

Như biết rõ tâm tư của người thanh niên trước mặt, Vấn Hải tiên đế nói:

"Cửa ải cuối cùng chính là khảo nghiệm tâm tính của tiểu hữu, nếu như vữa nãy ta và tiểu sơn nói chuyện mà ngươi xen vào đòi lấy truyền thừa thì sẽ bị tính là vượt ải thất bại, thậm chí có nguy cơ bị ta đánh cho trọng thương nếu cần thiết."

"Tuy ta hiện nay chỉ còn lại một tia tàn linh thức trú tại đây nhưng nếu vận dụng hết sức mượn nhờ núi này lực lượng thì vẫn có khác năng đánh ra một kích ngang với sức mạnh toàn lực của 'Tinh Linh đế' cao thủ a..."

"Nhưng tiểu hữu phẩm tính lại vô cùng tốt đẹp cộng thêm biểu hiện tiểu sơn nói cho ta thì tất cả đều rất hợp nhãn của lão phu, ha ha ha...Cho nên ngươi chính là đã được tính là vượt ải thành công."

"Đa tạ tiền bối chiếu cố!" Băng Thanh Nhật chấp tay nói



"Đây đều là những điều ngươi xứng đáng nhận được từ nỗ lực của bản thân ngươi, không có liên hệ gì với ta cả." Vấn Hải đáp

"Được rồi nếu ngươi đã thành công vượt tam ải và được ta công nhận thì đây chính là phần thưởng của ngươi." Vấn Hải tiên đế nói rồi phẩy tay giữa không trung, lập tức xuất hiện ba kiện đồ vật trôi nổi trên tay.

Vấn Hải tiên đến đẩy từng kiện lại trước người Băng Thanh Nhật đáp:

"Truyền thừa của ta gồm có ba kiện lễ vật gồm..."

"Thứ nhất chính là một viên tinh thạch linh thú của 'linh thú nhất phẩm' cấp bậc."

"Kiện kế tiếp chính là một bộ kiếm quyết thuộc hàng tiên pháp thượng phẩm [Thiên Hàng Minh Kiếm pháp] đây chính là tuyệt học cả đời của bản đế ta, uy lực của bộ kiếm pháp này đủ để có thể xếp nó sánh ngang với một số [tiên pháp cực phẩm]. "

"Cuối cùng một kiện đồ vật là một tấm ngọc bài, tiểu hữu ngươi cũng đừng chê bài này bởi nếu nói tới trân quý thật sự thì ngọc bài này có giá trị còn lớn hơn cả hai kiện đồ vật trước đó."

"Bởi trong ngọc giản này chứa đựng chính là tinh túy lĩnh ngộ của bản thân ta đối với kiếm đạo, thu nhận hết những tinh túy đó thì hẳn ngươi sẽ đạt được lợi ích rất lớn cho con đường kiếm đạo của bản thân ngươi, dù sao ngươi cũng là một 'Kiếm Tu' nên hẳn phải hiểu rõ giá trị vật này a."

"Hơn nữa ngọc bài này còn là vật biểu thị cho thân phận người truyền thừa của ta, có bài này trong tay sau này nếu ngươi vũ hóa thành tiên tiến vào 'Tiên giới' thì sẽ chính thức thành tông chủ tiếp theo của 'Vấn Hải Kiếm Tông' ta, bất kể ai có dị nghị đều tùy ngươi xử lý."

"Ta chỉ mong nếu có ngày đó thì ngươi hãy giúp cho tông môn chấn chỉnh trở lại thậm chí lớn mạnh hơn trước, nhưng hãy nhớ lượng sức mình mà làm, ngọc bài này ngươi cũng chỉ nên đem ra đeo khi đã có đủ thực lực tự thân."

"Cảm tạ ơn tri ngộ của tiền bối, chỉ cần ngày sau ta đủ thực lực nhất định giúp ngài thống lĩnh, vực dậy 'Vấn Hải Kiếm Tông'; thậm chí là khiến những kẻ từng tính kế hại ngài phải trả giá đắc." Băng Thanh Nhật ôm quyền nói năng trịnh trọng

Hắn biết thứ gọi là tinh túy lĩnh ngộ kia là bao lớn giá trị, nói chi đây còn là tinh túy lĩnh ngộ của một vị 'Tiên đế' để lại ắt thành giá trị liên thành khó có thể đo đếm được.

Cái gọi là tinh túy lĩnh ngộ chính là sự thông hiểu thấu đáo hay là tâm đắc của những cường giả đã đi đến một độ cao nhất định trên đạo của riêng mình.

Đây là một thứ có thể cầu nhưng lại rất khó để có được.

Bản thân Băng Thanh Nhật lại là 'Kiếm Tu' v·ũ k·hí cận thân chính là trường kiếm cho nên có thể nói phần tinh túy lĩnh ngộ của 'Vấn Hải Tiên đế' là phù hợp nhất để giúp hắn trên con đường kiếm đạo.

"Ha ha ha, ta tin là tiểu hữu ngươi rồi sẽ có một ngày thật sự làm được." Vấn Hải Tiên đế điềm đạm cười nói hiền hậu nhìn lên phía thiên khung: "Cũng đã tới lúc rồi, truyền thừa đã có chủ, thời gian của ta...cũng phải dừng lại rồi."

"Tiểu Sơn từ nay về sau hắn chính là chủ nhân của ngươi, ngươi hãy chăm sóc, bảo vệ và trung thành với hắn như ta trước đây vậy." Vấn Hải xoay sang căn dặn sơn linh: "Ta cũng xin lỗi ngươi vì đã nhốt ngươi tại núi này hơn ngàn năm, mong rằng sau này ngươi theo hắn sẽ tốt hơn ta lúc trước."



"Chủ nhân, thuộc hạ là tình nguyện canh giữ núi này huống hồ nếu không phải nhờ người thì Tiểu Sơn ta cũng chẳng thể có được tình trạng như hiện nay, vừa có thể suy nghĩ, nói chuyện, cười nói hơn nữa còn có cảm xúc thuộc về riêng mình." Sơn linh khụy một chân xuống nền đất ôm quyền nói: "Thuộc hạ không hề trách cứ người, thuộc hạ sẽ cẩn tuân theo yêu cầu của người phò trợ chủ nhân mới."

"Như thế rất...rất t...tốt." Vấn Hải Tiên đế gật nhẹ đầu, nói thì thào trong miệng với một hàng lệ đã chảy dài trên má; sau đó dần dần tan biến hóa thành linh lực hòa quyện vào giữa thiên địa.

Từ nay về sau một vị trong thập đại tiên đế - 'Vấn Hải Tiên đế' chính thức bị xóa nhòa trong dòng thời gian.

Băng Thanh Nhật hai tay chấp lại cúi đầu thành khẩn nói: "Cũng tiễn Vấn Hải tiền bối!."

Những dòng suy nghĩ cứ liên tục vận chuyển trong đầu Băng Thanh Nhật khiến hắn không khỏi nói thầm trong lòng:

Đúng là thiên quy luật đạo bất nhân, coi vạn vật như cỏ rác. Dù cho có tu luyện đến 'Tiên đế' cảnh giới như Vấn Hải tiền bối cũng không thể thoát khỏi nanh vuốt của thiên quy luật đảo.

Mình phải cố gắng tu hành trở nên lơn mạnh hơn nữa phải đạt tới độ cao cuối cùng của võ đạo như vậy mới có đủ khả năng đi ngược lại với thiên quy luật đạo mà phá hủy nó, như vậy mới có thể khiến cho mình có đủ sức bảo hộ người thân bằng hữu tốt hơn nữa.

Băng Thanh Nhật ta phải nhanh chóng mạnh hơn.

Thoát khỏi dòng suy nghĩ của bản thân, Băng Thanh Nhật lấy ra khóa tinh hạch của kiện đồ thứ nhất.

Hắn chuẩn b·ị b·ắt đầu hấp thụ linh lực từ viên tinh thạch này để củng cố cũng như đột phá nút thắt của 'Tinh Linh sứ giả' cảnh giới.

Với linh lực thuần khiết dồi dào từ một viên tinh thạch nhất phẩm linh thú này đã đủ để hắn tiến thêm một bước trên con đường võ đạo.

Phải biết rằng một tinh thạch linh thú nhất phẩm chính là rơi ra từ linh thú có tu vi ngang với những cao thủ 'Cổ thánh Tinh Linh' từ ngữ đến thập tinh cảnh giới. Cao thủ bậc này ở 'Tinh Vực' cũng được xem như tông chủ của một số tông môn khá nổi.

Hơn hết là để săn g·iết được những đầu này linh thú thì chỉ có những tông môn đỉnh cấp mới dám thực hiện bởi những linh thú này thường sẽ được yêu thú tộc xem như tinh anh chú trọng bao bọc vì bọn chúng rất có khả năng tiến cảnh thành 'bảo thú' tu vi 'Tinh hạch cảnh'.

Băng Thanh Nhật quay sang Tiểu Sơn bên cạnh nói: "Sơn linh tiền bối, mong ngài hộ pháp cho ta hấp thu tinh thạch linh thú này."

"Ngươi bây giờ đã được công nhận là tân chủ nhân của 'Vô Cấu Tiên Sơn' rồi thì cũng chính là chủ nhân của ta, không cần phải như thế cái gì tiền bối; cứ xung hô ta là Tiểu Sơn như chủ nhân trước đây đi." Sơn linh bên cạnh đáp: "Hơn nữa ta đã đáp ứng chủ nhân sẽ chiếu cố ngươi, ngày sau dù có chuyện gì thì ta cũng sẽ chắn phía trước ngươi, giúp ngươi dọn sạch chướng ngại vật cản đường cũng như là tấm khiến sẽ đỡ đòn chí mạng cho ngươi."

"Được, Tiểu Son mong ngươi hộ pháp giúp ta, còn nữa ngày sau đừng gọi ta chủ nhân cứ xung ta là thiếu chủ đi." Băng Thanh Nhật cũng điềm đạm đáp lại sau đó ngồi xuống bắt đầu tĩnh tâm hấp thu linh lực của tinh thạch trôi nổi phía trên đầu mà tiến hành tu luyện.

Tiểu Sơn cũng là ngồi xuống bên cạnh sử dụng mây mù xung quanh đỉnh núi lập thành vách ngăn không để linh lực tràn ra bên ngoài rồi cứ như thế thủ hộ bên cạnh Băng Thanh Nhật, một bước cũng chưa từng rời.

Để có thể hấp thu hết linh lực trong tinh thạch dạng này cấp bậc thì không phải ngày một, ngày hai hay một sớm, một chiều mà có thể thành công được.

Tốc độ hấp thu của Băng Thanh Nhật rất nhanh tuy nhiên việc này cũng tốn của hắn không ít thời gian.

Thời gian cứ thế mà chậm rãi trôi đi như dòng nước, chớp nhoáng trong phút chốc mà việc tu luyện của Băng Thanh Nhật đã kéo dài tận 2 năm.