Bạn gái cưỡi trêи người của bạn, dáng vẻ xinh xắn đáng yêu nói muốn cho bạn thao lỗ hậu, còn hỏi bạn có muốn thao hay không, làm gì có người đàn ông nào từ chối được? Dù sao Tần Tu cũng từ chối không được.
Anh xoay người đè Tô Ánh Hàm xuống, bàn tay to xoa nắn cặp môиɠ tròn trịa của cô, thanh âm khàn khàn: “Cái động nào của em anh cũng muốn thao hết.”
Tô Ánh Hàm bưng mặt cười.
Cái quái gì thế.
Tần Tu cứ như vậy, trong lúc nhất thời cô thật sự có chút không quen.
Bất quá cô lại thích một Tần Tu như thế.
Đàn ông sao, trêи giường vẫn nên thẳng thắn thành khẩn một chút, dụ̶c̶ vọng của chính mình mà cũng không cách nào thẳng thắn được, vậy thì yêu đương còn có ý nghĩa gì chứ?
Tần Tu xoa nắn cặp môиɠ mềm mịn xong thì lại chuẩn bị vuốt ve hậu môn của Tô Ánh Hàm, nhưng Tô Ánh Hàm thì cười duyên đè tay anh lại.
“Còn chưa được đâu ~” Tô Ánh Hàm nói.
Tần Tu dùng côn thịt cương cứng chọc vào môиɠ cô, nói: “Nhưng mà anh cứng rồi.”
“Vậy cũng không được!” Tô Ánh Hàm duỗi chân đạp anh một cái, ý bảo anh tránh ra, nhưng Tần Tu lại đè trêи người cô, không chịu nhúc nhích.
Vậy nên Tô Ánh Hàm đành phải lý luận với anh: “Muốn thao lỗ hậu thì phải rửa sạch trước đã, trực tiếp làm anh không sợ sẽ thao ra những thứ khác sao?”
Tần Tu nói: “Anh không sợ.”
Tô Ánh Hàm không thể ngưng cười: “Vậy cũng không được! Anh không sợ nhưng em sợ đó, mau đứng lên nào ~”
Tần Tu đứng dậy với côn thịt thô cứng treo giữa hai chân.
Tô Ánh Hàm nghiêng người qua hôn một cái, chào hỏi với tiểu Tần Tu: “Đợi lát nữa sẽ cho em tha hồ đâm thọc, em không cần gấp, ngoan nha.”
Tần Tu nhìn cô, thiếu chút nữa là lại cắm vào trong cái miệng nhỏ của cô rồi.
Tô Ánh Hàm đi đến phòng tắm tìm đồ, nhưng mà tìm một vòng, cô lại không thấy đồ súc ruột ở đâu cả.
“Sao anh lại không đem theo đồ súc ruột?” Tô Ánh Hàm hỏi Tần Tu.
Tần Tu thành thật trả lời: “Anh không nghĩ tới.”
Tô Ánh Hàm lầm bầm: “Vậy mà còn nói là muốn thao hết tất cả các động trêи người em, đàn ông các anh đúng là chẳng làm được việc nào thật trêи giường cả!”
Tần Tu nhìn dáng vẻ linh động đáng yêu của Tô Ánh Hàm, côn thịt của anh càng cứng hơn, kìm nén nói: “Anh trực tiếp thao không được sao?”
Tô Ánh Hàm dùng nắm đấm nhỏ đánh anh một cái, mắng yêu: “Đương nhiên là không được rồi!”
Bởi vì không có đồ súc ruột, cuối cùng Tần Tu cũng không thể làm, Tô Ánh Hàm nói nếu không được thì thao phía trước đi, nhưng khi nhìn thấy chỗ mềm mại còn đang sưng tấy kia, Tần Tu lại không nỡ.
Anh muốn cắm vào cái miệng nhỏ phía trêи, Tô Ánh Hàm lại sợ thâm hầu, cô khóc nháo bảo rằng cổ họng sẽ đau, kiểu gì cũng không chịu, Tần Tu không còn cách nào khác với cô, đành chịu đựng sự cứng rắn dưới thân ôm cô đi ngủ.
“Đàn ông là phải học được tính nhẫn nại, bắn quá nhiều không tốt đâu.” Tô Ánh Hàm an ủi anh, đồng thời còn dùng bàn tay nhỏ sờ soạng trêи người anh châm ngòi thổi gió.
Thanh âm của Tần Tu vừa trầm thấp lại tàn nhẫn: “Còn nghịch nữa anh sẽ thao chỗ đó của em.”
Tô Ánh Hàm thổi khí bên tai anh, cười nói: “Anh không nỡ đâu.”
Tần Tu đúng là không nỡ, anh đè Tô Ánh Hàm xuống dưới thân hôn một hồi lâu mới buông cô ra.
Ngày hôm sau, Tô Ánh Hàm trộm gửi tin nhắn cho Tần Nhiên, bảo hắn chờ một chút, mình và Tần Tu tạm thời chưa thể về được.