Sói Vương Bất Bại

Chương 478




Điện Huyền Vương!

Nghe được ba từ này, cả Thương Triết lẫn các vị trưởng lão trong lòng đều thoáng run rẩy, để lộ biểu cảm kinh ngạc!

Ở thành Thanh Thủy này, học viện Đạt Ma và điện Huyền Vương chính là sự đối lập bởi nếu học viện Đạt Ma luôn phơi mình ra trước ánh sáng thì điện Huyền Vương lại lựa chọn đắm chìm trong bóng tối. Đây đều là hai cái tên mà chẳng có bất kì ai dám động đến hay trêu chọc vào!

Tuy nhiên nếu như đặt học viện Đạt Ma và điện Huyền Vương lên bàn cân, so sánh ai lợi hại hơn ai thì quả thật đối với điện Huyền Vương, ngay cả tư cách được đặt vào trong mắt học viện Đạt Ma cũng không đủ tiêu chuẩn!

Thậm chí sự chênh lệch cũng không chỉ dừng lại ở mức một hai cấp bậc nho nhỏ!

Dù sao thì học viện Đạt Ma chỉ đơn thuần là học viện đầu tiên Đại Hoa, phạm vi ảnh hưởng chỉ giới hạn ở ngay tại đất nước. Thế nhưng sức mạnh của điện Huyền Vương đã sớm trải rộng khắp mọi nơi.

Mọi người đều kháo nhau rằng kẻ đứng đầu điện Huyền Vương là nhân vật vô cùng đáng sợ trong Tam Cảnh Minh Đức, phóng tầm mắt xa đến đâu đi chăng nữa vẫn chỉ có đối phương là người xuất chúng nhất. Mà học viện Đạt Ma, cho dù tổng hợp lại toàn bộ học sinh ở nước Đại Hoa này thực lực cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới Minh Khí.

Nếu như quăng vào trong điện Huyền Vương, đến mười hai Quỷ Sát còn không thể đấu lại thì sẽ chẳng bao giờ trở thành thành viên chính thức của điện Huyền Vương được.

Vậy còn Hoa Giang Sơn, người gần như đứng đầu ở nước Đại

Hoa thì sao? Đó chẳng phải chỉ là một trong ba nghìn vị tướng ở điện Huyền Vương thôi ư?

Ba nghìn vị tướng!

Ba nghìn vị tướng trong điện Huyền Vương đều là những người vô cùng tài giỏi, có người sở hữu năng lực đặc biệt, có người lại mang sức mạnh khủng khiếp, hầu hết bọn họ đều là những bậc thầy sử dụng Cảnh Giới Hoàn Mỹ. Còn thật sự học viện Đạt Ma thì thể nào chứ?

Dù mang danh có hơn ba nghìn học sinh như những người này đều là thanh thiếu niên độ tuổi còn trẻ, năng lực cách cấp bậc Hoàn Mỹ rất xa, so với ba nghìn vị tướng của điện Huyền Vương chính là một bên tựa trời cao, một bên như vực thẳm. Hoàn toàn không hề giống nhau!

Làm sao có thể so sánh được cơ chứ!

Vì thế cho nên ngay khi nghe xong lời Chung Anh Tuấn nói, Thương Triết và những vị trưởng lão kia đều cảm thấy run sợ, đến nỗi sau khi ngẩn người hồi lâu bọn họ mới bất giác đứng dậy!

Giống như cho dù đang nhắc đến điện Huyền Vương ở sau lưng đi chăng nữa, bọn họ vẫn phải đứng lên, thể hiện sự tôn trọng và cung kính dành cho điện Huyền Vương! “Có thật vậy không? Là người thuộc điện Huyền Vương?" Thương Triết vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Chung Anh Tuấn, nhận lại được cái gật đầu cực kì chắc chắn. “Đúng là vậy ạ. Ông lão đấy bị mù một bên mắt, trước đây dường như đã từng đến học viện chúng ta một lần. Vậy nên khi nhìn thấy đối phương, tôi chợt nhớ ra, xem như có vài phần ấn tượng.”

Bị mù! "Chính là ông ta!"

Mí mắt Thương Triết đột nhiên nảy lên, thân phận của lão quái một mắt kia nhanh chóng được xác định.

Lí do vô cùng đơn giản. Bản thân Thương Triết là hiệu trưởng đứng đầu phân nhánh học viện Đạt Ma tại thành Thanh Thủy. Chuyện ông lão từng đến đây, đương nhiên là để tìm gặp Thương Triết!

Vị trưởng lão họ Tôn khẽ lắc đầu thở dài. “Thật đáng tiếc! Điện Huyền Vương ở thành Thanh Thủy thành lập phân nhánh, trong lòng chắc chắn đã sớm có tính toán riêng. Cái người họ Điêu kia bị người trong điện Huyền Vương nhằm đến, e rằng hiện tại lành ít dữ nhiều." Cập nhật chương mới nhất tại Truy ện88.net

Trước đây, những người có thực lực ở cấp độ Hoàn Mỹ lang bạt đến nơi này hoặc thậm chí là các cao thủ từ quốc gia khác dừng chân tại thành Thanh Thủy, chẳng biết vô tình hay cố ý đều trở thành mục tiêu của đám người điện Huyền Vương.

Chỉ cần bị người thuộc điện Huyền Vương nhìn trúng, kết cục của bọn họ hoàn toàn không có ngoại lệ. Tất cả đều biến mất, tựa như bốc hơi khỏi thế gian vậy!

Mặc dù “anh Điêu" qua lời kể có vẻ là người cực kì mạnh trong chiến đấu nhưng mọi người đều không quá tin tưởng vào việc đối phương có thể trở thành ngoại lệ! “Đúng vậy. Nhưng dù sao thì cái tên anh Điêu kia đối với chúng ta cũng không có giá trị gì mấy, người hiện tại chúng ta cần chính là người đứng đầu bang Tạc Thiên!" “Nếu những gì mà người nhà họ Nguyên kể là sự thật thì năng lực và huyết mạch của đối phương chắc chắn thuộc loại tìm trong ngàn người chỉ có một!" "Chỉ còn khoảng tuần hơn nữa là đã đến đại hội võ toàn bộ học viện, cứ ba năm sẽ diễn ra một lần rồi. Tôi muốn mời đối phương vào học viện để đại diện cho phân nhánh thành Thanh Thủy chúng ta đi thi, đồng thời giúp học viện tranh được thứ hạng cao..."



Đại hội võ toàn bộ học viện!

Dựa theo quy định của học viện Đạt Ma, cứ ba năm một lần học viện sẽ tổ chức đại hội võ dành cho toàn bộ học viện. Khi ấy, tất cả các phân nhánh của học viện Đạt Ma trải dài khắp Đại Hoa sẽ chọn ra những học sinh xuất sắc nhất để đại diện phân nhánh đi thi, địa điểm thi là thủ đô, trực tiếp giao chiến ngay trên võ đài chính tại học viện trung tâm.

Chỉ cần đạt được thứ hạng cao, đối với học viện phân nhánh bọn họ sẽ nhận được rất nhiều tài nguyên luyện tập, tinh chế hiểm và cao cấp. Còn đối với học sinh tham gia, đối phương sẽ có cơ hội tiến thắng vào học viện nằm ở trung tâm thủ đô!

Chính vì vậy nên đại hội võ toàn bộ học viện này rất được các phân nhánh xem trọng! "Không được, điện Huyền Vương nhìn trúng người gọi anh Điêu kia, chắc chắn cậu ta có chỗ tài giỏi hơn người thường!"

Thương Triết nhíu mày suy nghĩ, sau đó hạ giọng phân tích. "Nếu như nói Chung Anh Tuấn cậu còn vụng về, dễ nhìn nhận sai lầm, tôi có thể tin. Nhưng ông ta, tuyệt đối sẽ không nhìn nhầm bất kì thứ gì cả."

Ông ta ở đây chính là lão quái một mắt!

Thương Triết đương nhiên biết rõ thân phận thật sự của ông lão, đồng thời cũng tường tận sức mạnh và tầm nhìn của đối phương. Chỉ cần dựa vào chuyện ông ta theo sát anh Điêu thì Thương Triết liền cảm thấy lời kể từ Chung Anh Tuấn đáng tin hơn hắn. "Người bị điện Huyền Vương nhìn trúng, cơ hội sống sót vốn dĩ rất ít ỏi, chúng ta tuyệt đối không được cướp người!" "Nhưng mà nếu cái tên đứng đầu bang Tạc Thiên thật sự đã cùng lúc đánh bại hai cao thủ, vậy thì chúng ta nhất định phải tìm cách khiến đối phương vào tình nguyện vào học viện Đạt Ma, sau đó đại diện cho thành Thanh Thủy đến thủ đô tham gia đại hội võ toàn bộ học viện."

Sau khi tính toán, Thương Triết nhìn về phía Chung Anh Tuấn, trầm giọng dặn dò.

Anh Tuấn, cậu lập tức thu xếp gọn ghẽ mọi chuyện, cho người tìm kiếm khắp thành phố này. Bất luận dùng cách nào đi chăng nữa, nhất định phải tìm cho ra đối phương, sau đó trực tiếp dẫn người đứng đầu bang Tạc Thiên gì đó đến đây gặp tôi. Tôi muốn tận mắt nhìn thấy, chính mình tìm hiểu thực hư, đưa ra đánh giá. Nghe rõ chưa?" "Ý trên mặt chữ. Tuyệt đối không tiếc bất kì giá nào, phải tìm được người!" Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net

Chung Anh Tuấn thoáng sững người trước vẻ mặt nghiêm túc và tông giọng quyết đoán của Thương Triết. Hắn không dám nhiều lời thêm, chỉ có thể vâng dạ gật đầu. "Chuyện này.” thể!" "Được, tôi sẽ cố gắng thu xếp nhanh chóng nhất hết mức có

Nói xong, Chung Anh Tuấn liền vội vàng rời khỏi sân trong biệt viện! "Hiệu trưởng! Chỉ là một thiếu niên sử dụng thuần thục Ám Cảnh Trung Kì, vắt mũi còn chưa sạch, cần gì phải tốn nhiều thời gian và công sức cho chuyện đó như vậy chứ? Hơn nữa dáng vẻ của ngài cũng hoảng hốt quá rồi đấy."

Vị trưởng lão họ Tôn nhìn bóng lưng Chung Anh Tuấn dần khuất dạng, sau đó quay sang phía Thương Triết, nhíu mày nghi hoặc. Hiển nhiên không phải mình Chung Anh Tuấn cảm thấy

Thương Triết kì quái mà ngay cả các vị trưởng lão cũng thấy vị hiệu trưởng này đang hành động vô cùng quái đản.

Thương Triết chậm rãi ngồi xuống, từ tốn giải thích. “Các vị không biết đại hội võ toàn bộ học viện năm nay khác với những năm trước rất nhiều sao? Phân nhánh thành Thanh Thủy chúng ta nhất định phải bằng mọi giá đạt lấy thứ hạng cao! Càng cao càng tốt!" "Tốt nhất chính là...đạt được vị trí đầu bảng!" Nghe thấy những lời này, các vị trưởng lão đều cảm thấy choáng váng, khóe miệng cứng đờ, trong lòng dâng lên xúc cảm khó tả mãnh liệt.

Nếu không phải Thương Triết dùng giọng điệu và vẻ mặt chém định chặt sắt ngồi trước bọn họ nói chuyện, họ sẽ cho rằng Thương Triết đang chỉ nói đùa mà thôi!

Nhưng mọi người đều hiểu rõ ngoại học viện chính ở thủ đô thì học viện Đạt Ma tổng cộng có mười tám phân nhánh tại Đại Hoa. Ở mỗi phân nhánh đều đông đúc nhân tài tụ hội, số lượng lớn không đếm xuể. Vậy nên đại hội võ toàn bộ học viện chắc chắn các học sinh sẽ cạnh tranh nhau rất quyết liệt, gay gắt và dữ dội!

Trước đây, kết quả tốt nhất mà phân nhánh thành Thanh Thủy bọn họ đạt được chính là đứng thứ bảy trong số mười tám học viện mà thành tích cá nhân cao nhất của học sinh bọn họ chỉ là hạng mười sáu mà thôi!

Thành tích đứng đầu?

Loại chuyện này, dường như nghe có chút viển vông! "Mọi người đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi chứ. Thật ra, ngày hôm nay gọi mọi người đến chính là để bàn bạc về chuyện này!”

Thương Triết đương nhiên biết rõ các vị trưởng lão ở đây đang nghĩ gì, vậy nên ông trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. "Vốn là chuyện quốc gia đại sự, bây giờ tin tức chắc sớm đã lan rộng khắp thành phố rồi, hiện tại mọi người đều đứng ngồi không yên. Theo tin tức tôi nhận được, ngài quốc sư e rằng không qua khỏi!" “Vị trí tổng viện trưởng, khả năng lớn sẽ xảy ra thay đổi!” "Mà đại hội võ toàn bộ học viện lần này sẽ là thời điểm quyết định xem tổng viện trưởng tiếp theo là ai. Nếu chúng ta đoạt được thứ hạng cao hơn lần trước hoặc thậm chí là giành lấy hạng nhất, phần thưởng sẽ có giá trị hơn rất nhiều!”

Thậm chí, đấy có thể là món quà vượt xa tưởng tượng của mọi người nữa cơ." “Vậy nên, chúng ta bắt buộc phải tìm ra người xuất sắc nhất trong số những người xuất sắc. Toàn bộ học sinh trong học viện, chúng ta sẽ lựa chọn người mạnh nhất ở mỗi cảnh giới khác nhau, sau đó hỗ trợ bọn nhỏ tốt nhất có thể. Nếu như thiếu niên ở bang Tạc Thiên kia thật sự giỏi như lời bọn họ nói, thì một khi đối phương chấp nhận vào học viện Đạt Ma chúng ta, nhất định thằng bé sẽ trở thành đòn sát thủ, cánh tay phải đắc lực nhất!"

Những lời mà Thương Triết về tình về lý đều thích hợp. Nghiêm túc, sâu sắc và phân tích hoàn toàn không có kẽ hở.