Đoàng. Một tiếng súng đanh gọn từ xa phát ra. Thời gian như được quay chậm lại, một viên đạn chống tăng bay với tốc độ cực nhanh từ cách một ngọn cây cách đó không quá 500 mét, bay như xé gió. Bụp một phát tiểu gây giống của Nhiễm Nam dính đạn không kịp đề phòng, nổ nát bét.
Một tiếng đạn Sniper khác vang lên ngay sau đó, xuyên thẳng từ trước ra sau giữa trán Nhiễm Nam.
Một cái bóng từ trên cây nhảy xuống, lao ầm ầm tới, không tới 10 giây, cái bóng đó đã đến trước mặt Nhiễm Nam đang quỳ thẫn thờ như trời trồng.
Thạc Cương trên vai đeo một khẩu Sniper chống tăng xuất hiện trong ánh mắt kinh hoàng hỗn loạn của Huỳnh Ni. Khẩu Sniper này là tên Thạch Cương đặc biệt nghe lời xúi của Chân Tâm đến quân khu tỉnh cướp lấy, chuyên dùng để đối phó nếu Nhiễm Nam lại bay lên cao như lần trước.
Thạch Cương không thèm ngó ngàng đến một tiên nữ khỏa thân trên mặt đất, hắn dậm chân lên bụng cô, tụ lực đạp một cái lấy đà, cả người phóng đi, một tay chộp cổ Nhiễm Nam đẩy theo. Vết thương trên trán do đạn xuyên qua đang nhúc nhích khép dần lại.
Bản thân Nhiễm Nam lực khôi phục rất bá đạo, gần đây lại có tiến bộ, hơn nữa ngay vừa lúc sắp đột phá thành lũy của Huỳnh Ni, linh hồn cậu bất ngờ thăng hoa vì vui sướng, Ni chấp nhận cho hắn lần đầu của cô làm hắn nghĩ tâm nguyện bao lâu được đáp trả, linh hồn cấp tốc từ cấp hai bay lên cấp bốn, tốc độ phản ứng lẫn suy nghĩ tăng lên đột biến, thậm chí có thể thấy rõ đường đạn bay. Mặc dù không kịp làm ra phản ứng né tránh nhưng đã kịp thời điều động mệnh lực bảo vệ, che lấy vết thương không để mình vì thế mà chết.
Nhiễm Nam bị Thạch Cương nắm cổ đẩy rơi xuống đỉnh núi, trước khi thả cậu ta ra hắn còn bồi một đấm vào bụng Nhiễm Nam.
Nhiễm Nam đã kịp thời sử dụng Ảo Y từ Mệnh Tâm biến ra mặc vào người, Thạch Cương mới chỉ thạch hóa, lực đạo không đáng sợ như lúc hắn cuồng hóa nên cậu béo không có thêm thương tích nào. Ảo Y có khả năng phân tán 30% lực nhận vào trong giới hạn chịu lực của nó, hơn nữa vừa đạt kỹ thuật điều hòa hơi thở giúp việc vận dụng mệnh lực tốt hơn, thực lực nâng cao nên chút lực như vậy thì có thể xem nhẹ như không. Quan trọng và nặng nhất là vết đạn xuyên sọ trên trán của mình.
Đầu óc Nhiễm Nam có chút mông lung, thân thể bay từ đỉnh núi xéo xuống dưới, ánh trăng như ánh đèn sân khấu chiếu theo thân ảnh của hắn, tiểu đệ đệ biến mất, máu me chảy thành dòng.
Huỳnh Ni kịp thời mặc vào Tuyệt Biến Tố Y, truyền mệnh lực hình thành giáp năng lượng vô hình nên mặc dù cú dậm chân của Thạch Cương là hắn cố ý nhưng cô vẫn không bị gì. Cô gái ngồi dậy ngơ ngác nhìn tiểu Nhiễm Nam nát bét chỉ còn một ít da nằm ngay dưới hạ thân cô, chỉ 1 milimet nữa đã công vào thành lũy rồi a.
Hoa Đang từ trên cao xuất hiện, thả ra bột phấn kỳ lạ từ đôi cánh. Lần trước Chân Tâm mệnh lệnh không rõ ràng, chỉ bảo đối phó Nhiễm Nam, không nhắc đến người bên cạnh nên nó mới đánh với Huỳnh Ni. Lần này thì khác, Chân Tâm muốn nó đánh xuân dược cô, đem về hang ổ của nó, hắn đang đợi ở đó.
Huỳnh Ni thẫn thờ một hồi thì phát hiện bột phấn rơi xuống thì lập tức cảnh giác, nhảy dựng lên, dùng Tốc Phong Dực bay lên cao. Vừa nhìn thấy Hoa Đang cười cười ác ý trước mặt, cơ thể cô đã cảm thấy nóng bừng bừng, cần thỏa mãn nhục dục ngay. Cả người Ni cảm thấy bủng rủng vô lực, vội vận dụng mệnh lực nhưng tác dụng không cao. Mệnh lực chữa thương trị bệnh có thể như tiên đơn diệu dược nhưng với mấy cái như thuốc mê, xuân dược này nọ vốn không làm cơ thể bị thương thì tác dụng không lớn.
Cũng may linh hồn Huỳnh Ni cấp độ không tệ, đã đạt cấp độ thứ ba nên vẫn giữ được chút tỉnh táo không đến nổi ngồi ngay tại chỗ mà tự sướng.
Hoa Đang dùng linh hồn lực tấn công khiến Ni tạm thời ngất đi. Nó ôm cô lên, lườm Thạch Cương một cái, cũng lười nói gì, vỗ cánh bay đi. Tên Thạch Cương này rõ ràng cũng được Chân Tâm ra lệnh không được động vào cô gái vậy mà hắn vẫn ra tay, à không ra chân.
Thạch Cương từ trên đỉnh núi nhìn xuống, không thấy bóng dáng tên Nhiễm Nam đâu cả, với vết thương như vậy người khác chắc chắn là chết rồi. Nhưng Thạch Cương rõ ràng mức sống dai của tên này, mới hai ba hôm trước bị thương xuyên bụng vậy mà hôm nay đã đi chơi gái được rồi. Tốt nhất vẫn nên kiểm tra lại. Hắn thả người nhảy xuống, dựa theo ánh trăng tìm thi thể Nhiễm Nam. Mất gần 15 phút hắn mới chợt phát hiện trên bầu trời xa xa Nhiễm Nam đang dùng thần khí “Khí Bảy Màu” biến thành đôi giày, điều khiển nó đem theo cái thân mập mạp bay đi.
Vết thương ở đầu Nhiễm Nam khép lại hơn nữa, não tương bên trong được mệnh lực giữ lại cũng đang tái tạo lại phần bị đạn phá hủy. Nghĩ tới còn sợ hãi, nếu không kịp thời dùng mệnh lực bảo vệ thì viên đạn chống tăng đó đã nổ nát sợ hắn rồi. Tiểu đệ đệ bên dưới cũng đang mọc lại từ từ. Sau khi đầu óc tỉnh táo đôi chút, hắn vì lo lắng cho Ni nên đã sử dụng kỹ năng nhìn trộm từ xa mà từ lúc đầu có Sổ Ước hắn đã ước. Khốn kiếp, con quỷ bướm kia sao có thể nhanh chóng hạ gục Ni như vậy nhỉ? Vì linh hồn thăng cấp, việc điều khiển thần khí cũng mạnh mẽ theo, tốc độ bay dưới toàn lực thúc đẩy đưa hắn bay đuổi theo nhanh chóng.
Thạch Cương dưới mặt đất giận dữ lên, băng rừng, vượt núi đuổi theo bóng Nhiễm Nam trên trời cao, thi thoảng dừng lại lấy súng Sniper ra bắn Nhiễm Nam. Tuy nhiên điều bị Nam béo phản ứng nhanh né hết. Cứ như vậy một bay một chạy, Thạch Cương kéo được không ít thời gian của Nhiễm Nam khiến hắn phiền muộn không thôi.
Tại một nhà xưởng bỏ hoang, một nơi mà lúc trước A Cẩu từng đi qua khi còn ở trái đất, chỗ mà nó dùng để giam giữ “con mồi” của nó. Nơi này bây giờ thành nơi trữ “đồ ăn” của Hoa Đang. Trong nhà xưởng có hàng chục chàng trai vạm vỡ lực lưỡng. Tất cả bọn họ đều đang hôn mê bất tỉnh bị trói vào cột nhà, trong đó có cả Chân Tâm. Đúng vậy, hắn đang giả làm nạn nhân bị Hoa Đang bắt.
Nghe tiếng vỗ cánh từ bên ngoài hắn mừng rỡ mở mắt ra, Hoa Đang thành công bắt Ni đến đây rồi, như vậy có thể Nhiễm Nam đã bị giết rồi chăng? Chết đi, chết rất tốt, hắn rất muốn cười, nhưng nghĩ lại vở kịch hắn đã lên kịch bản nên cố nén nhịn, giả vờ hoảng sợ nhìn quanh.
Huỳnh Ni bị Hoa Đang đem vào từ lỗ hổng trên nóc nhà xưởng bay vào thả xuống đất. Cô nhìn thấy một đám thanh niên trai tráng, bụng sáu múi, công cụ gây giống to tướng, nằm la liệt bị trói vào các cột nhà thì vừa sợ vừa ngượng. Cô nhanh chóng thấy một thằng nhóc cũng trần truồng đang hoảng sợ ngơ ngác nhìn xung quanh.
“Chị Ni” Chân Tâm hét lên. Vai diễn của hắn bắt đầu. Hắn vùng vẫy muốn phá dây trói đi qua bên Ni.
Huỳnh Ni vội đưa mắt nhìn sang chỗ khác, xuân dược cô hít phải lại bắt đầu phát tác khiến cô rên rỉ cựa quậy hai chân mình. Chân Tâm nháy mắt với Hoa Đang một cái.
Hoa Đang đến trước mặt HUỳnh Ni, cười khẩy giao tiếp bằng linh hồn lực “Sao hả, lần trước oai phong lắm mà, bây giờ lọt vào tay ta, ta sẽ để cho ngươi hạ tiện làm tình với cả đám con người này”
Huỳnh Ni “Cô...”