Sổ Ước Luân Hồi

Chương 22: Cuộc Hẹn Lãng Mạng, Yên Bình Trước Cuộc Chiến




Nhiễm Nam trả lời “Huấn, tên quân nhân lúc trước, giống Meow Meow, Nam sẽ cho hắn một công pháp tu linh lực riêng để nâng cao thực lực của anh ta”.

“Vậy có cho anh ta vào nơi này không?” Meow Meow hào hứng hỏi, bình thường Huỳnh Ni với Nhiễm Nam vào nơi này chỉ lo tu luyện, cô thì lười biếng nhàm chán quá, nếu có thêm người mới, cô có người chơi cùng rồi.

“Có thể cho anh ta vào, dù sao cổng không gian vào nơi này nếu muốn ra vào phải có Thời Không Giới Lệnh, không sợ anh ta dẫn người khác vào” Nhiễm Nam nói.

Huỳnh Ni chu đáo hỏi “ông không sợ anh ta đem công pháp dạy người khác sao? anh ta là người bên quân đội đó, hay là ông sử dụng hồn ước với anh ta?”

“Không, có đem dạy người khác cũng không sao, chỉ cần anh ta không phản bội chúng ta là được, vả lại nếu anh ta dạy ra một đội quân gì đó thì càng tốt cho chúng ta, có thể giúp chúng ta nhiều thứ trong tương lai” Nhiễm Nam chốt hạ. Quả thật cậu không ngại truyền ra ngoài, chỉ cần không đối đầu với mình thì truyền cho quân đội, giúp ít cho đất nước cũng không sao cả.

“Chúng ta sẽ thành lập một tổ chức ngầm, chuyên cung cấp vệ sĩ, chúng ta cũng không cần quảng cáo, cứ tìm thẳng tới những người cần vệ sĩ rồi chào mời là được, chắc sẽ cho Huấn làm tổng giám đốc ra mặt quản lý tổ chức, còn ba chúng ta làm kẻ sau màn thôi.” Nhiễm Nam càng nói càng hưng phấn, lúc trước xem phim, hắn thích nhất là mấy nhân vật ngầu lòi, mạnh bá đạo mà lại làm tên trùm bí ẩn nằm sau màn các thế lực lớn. Giờ có đủ năng lực, cũng nên làm thử a.

Meow Meow là loại hình chỉ sợ thiên hạ không loạn, thắc mắc hỏi “sao lại phải núp đằng sau? chả vui tí nào”

“Vậy chị Meow Meow với Huấn cùng nhau quản lý bề ngoài đi” Huỳnh Ni cho ý kiến “chị làm bà chủ, hắn làm thư ký, hi hi”

“Thôi đi, làm bà chủ nhiều việc mệt lắm” Meow Meow phụng phịu không chịu. Cô chỉ thích quậy phá thôi, còn đi quản lý người khác ư, nhức đầu lắm a. Cô nói “Hôm nay chị đi về quê thăm cha chị, hai đứa ở lại không được tòm tem đó nha”.

Huỳnh Ni bĩu môi rồi hỏi “quê chị ở đâu vậy? cha chị là ai thế, chị là chị đại giang hồ chắc cha chị cũng không kém a, hôm nào giới thiệu ông ấy với tụi em đi”



Nhiễm Nam cũng tò mò nhìn Meow Meow, rõ ràng cũng thắc mắc giống Ni. Meow Meow cất giọng đầy tự hào nói “ở Sài Gòn, chị là trẻ mồ côi, cha nuôi chị là tay đấm số một miền nam ở võ đài thế giới ngầm đó, để hôm nào chị kéo ông về đây giới thiệu với tụi em”.

Quay trở lại việc đang bàn bạc, Nhiễm Nam nói “được rồi, công ty bảo vệ cứ để Huấn tự do phát huy, Nhã Hân cũng giao cho hắn, bên cạnh chúng ta nhiều nguy hiểm nên tách ra vẫn hơn”

Cứ như thế một công ty ma được thành lập đại diện cho một thế lực ngầm kỳ quặc. Thế lực này không quan tâm tài chính kinh doanh bởi vì muốn bao nhiêu tiền cứ hỏi Sổ Ước, cũng không quan tâm chính trị hay giang hồ. Cứ Nhiễm Nam thích người nào thì cung cấp siêu bảo tiêu cho người đó. Thậm chí nếu người đó không có tiền thì miễn phí luôn, ngược lại nếu người khác tự tìm đến thuê vệ sĩ thì sẽ bị gian thương cứa cổ. Thương lượng đã xong chỉ chờ Lục Hồng Huấn quyết định.


Cuộc họp giải tán, Meow Meow bận rộn gì đó không ở lại Thời Không Giới mà hí ha hí hửng đi ra ngoài. Nhiễm Nam và Huỳnh Ni ở lại tu luyện gần cả ngày. Đến giờ buổi chiều bên ngoài, hai anh chị này mới vác mặt đi ra, hẹn nhau đi ăn uống, đi siêu thị để mua sắm chơi.

Nhiễm Nam để robot chăm sóc cho Nhã Hân ở nhà, bản thân dẫn Huỳnh Ni đến Tòa Nhà Vonmark Group tham quan chơi rồi ra ngoài ăn vặt lề đường.

Chân Tâm mấy ngày nay luôn lảng vảng gần nhà Ni để theo dõi cô. Hắn thấy cô đi chơi với tên mập thì hận lắm. Hắn đứng ven đường đấm tay lên cây xanh đến chảy cả máu, mắt đầy hung quan. hắn lầm bầm “thằng mập mày phải chết, phải chết. Lần trước có người kịp cứu mày, lần này thì không có ai nữa đâu”

Ăn uống no nê, hai người lại bay lên đỉnh núi Bà Đen ngắm cảnh. Từ trên đỉnh núi nhìn xuống bên dưới có đèn đường giăng khắp nơi chạy dài ra các hướng mang cho cả hai cảm giác ôm trọn thế giới vào lòng ngực. Gió núi thổi vù vù, không khí lành lạnh, cả hai đứng trên một tảng đá lớn bằng phẳng, bên cạnh còn có một cái tháp tín hiệu. Ánh trăng sớm dìu dịu chiếu xuống hai người.

Chàng trai mập mạp hồng hào đứng bên cạnh nhìn thẳng cô gái dịu dàng như nước. Nhiễm Nam kéo tay Ni lại, ánh mắt lấp lánh nhìn cô, nói “Ni, Ni có biết cái gì quý giá nhất trên trái đất không?”

Huỳnh Ni “... ớ?” Gì đây nhỉ?


“Kim cương phải không?” cô hỏi lại.

“Không”

Huỳnh Ni lại hỏi “vậy chứ là cái gì? là tui hả?” Tên này định ngôn tình với mình à? Chắc tên này sẽ nói là mình đây, Huỳnh Ni thầm nghĩ.

Nhiễm Nam hạ giống nói “không phải”

Hắn cầm đôi bàn tay của Ni lên, giọng ấm áp nói “là trái tim của chính Nam, nó quý giá nhất bởi vì trong đó có hình bóng của Ni”.

Huỳnh Ni rút tay ra, đấm nhẹ vào ngực hắn, cô hơi ngượng nói “bài đặt ngôn tình, tui nhớ ông học văn dở ẹc mà”


Nhiễm Nam thấy cô đẹp như vậy, cười đáng yêu như thế, tim cậu ta đập lên rộn ràng, kéo Ni vào lòng hắn nói “Ni, Nam mặc kệ Ni có đáp ứng làm bạn gái Nam hay không, trọn kiếp này trái tim Nam chỉ đập vì Ni thôi”

Huỳnh Ni định tránh người ra, tự nhiên ôm người ta vậy cha nội? Đầu cô bị hắn ép lên ngực hắn, bên tai cô vang lên tiếng tim hắn đang đập thình thình dồn dập. Cô ngẩng đầu lên nhìn gương mặt hắn phát sáng dưới ánh trăng. nghe lời hắn nói trái tim con gái bỗng nảy trật vài nhịp.

Nhiễm Nam nhìn xuống gương mặt xinh đẹp trong lòng, hai tay ôm eo cô, tim đạp càng rộn ràng hơn. Hai người nhìn nhau, tim hòa nhịp đập. Hắn hôn cô, làn môi cô gái thật êm, lưỡi hồng thật ngọt. Hai con tim như hai dòng nước tan vào nhau, cùng nhau chảy về một hướng. Nhiễm Nam vuốt ve lưng cô. Còn Ni nhiệt tình đáp trả nụ hôn, hai tay ôm chặt vòng eo to bè của hắn.


Cảm giác thăng hoa, Nhiễm Nam cảm giác như cả sự sống của hắn được thăng hoa, linh hồn tiến hóa, dòng điện sung sướng chạy dọc toàn thân.

Hai người nằm xuống mặt tảng đá, Nhiễm Nam vừa nhẹ nhàng hôn Huỳnh Ni, vừa lần tay xuống lột quần cô nhưng tiếc cho hắn là không làm được, cô đang mặc Tuyệt Biến Tố Y, quần dính liền áo đó a. Cái quái gì thế này, tự mình hại mình a. Nhiễm Nam vừa hôn vừa khóc không ra nước mắt.

Hắn khó khăn nghĩ cách giúp Ni trở về với tự nhiên để còn làm chuyện sau đó nữa a. Cởi quần cô không được, hắn lần mò lên trên gò bồng đảo mềm như bánh bông lan của Ni, ra sức bóp như trút nỗi hận lòng. Ni rên rỉ, thôi, mình cũng có tình cảm với cậu ta, dù sao hắn cũng đáng để yêu a.

Tuyệt Biến Tố Y biến mất, thu nó vào Mệnh Tâm của cô, cả người Ni phát sáng mê hoặc dưới ánh trăng. Nhiễm Nam không chịu được lâu hơn nữa, Ảo Y trên người trên người hắn cũng biến mất, cái thân béo trần trùng trục lồ lộ dưới trăng. Hắn nữa ngồi nửa quỳ cả hai chân, hai tay nắm hai cổ chân ngọc ngà của Huỳnh Ni đưa lên cao.

Huỳnh Ni mặt đỏ hồng như đánh phấn, nằm ngửa trên tảng đá nhìn hắn nắm chân cô đẩy rộng ra hai bên. Một khe hẹp màu hồng phấn xinh xắn giữa vòng ba cô hiển hiện. Nhiễm Nam hít thở không thông, đưa nòng súng đã lên đạn, dứ dứ tiến vào miệng con hàu sữa hồng hào.

Một milimet nữa, tiểu Nhiễm Nam sẽ chui tọt vào tiểu Huỳnh Ni. Ánh trăng như sáng hơn, như ánh nhìn đỏ rực đang quan sát khoảnh khắc tình yêu lịch sử này.

=== (^^) ===

Nam chính sấp ăn Nữ chính rồi, các bạn đoán xem câu chuyện sẽ đi tới đâu :))

Cẩn thận tức hộc máu !!