Siêu Việt Tài Chính

Chương 369




Cám ơn đọc giả malua01đã ủng hộ 1 kim đậu để góp tiền đóng net cám ơn bạn nhiều.. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi góp thêm giúp tác có thêm thu nhập cám ơn mọi người. Có một group chat dành cho các bạn đọc giả trao đổi lẫn nhau về thắc mắc các thứ trong truyện nhé. add face pm nội dung đọc giả > sẽ được kéo vào group nhé. Hôm nay cúp điện nên chương lên trễ một tý mọi người. Thông cảm.

Thiếu Kiệt nói ra những lời đó làm cho Tăng Anh Hào có phần tự tin hơn một chút. Dẫu sao Thiếu Kiệt đã nói đích danh hắn sẽ nhận là mình làm việc này. Nếu Ngô gia có kiếm chuyện tới thì Thiếu Kiệt là người đầu tiên.

- Được vậy cậu nhắn cho tôi cái câu cậu muốn chúc là được. Tôi thấy là lần này nhà đó tức không nhẹ đâu. Thật nếu không phải thông qua bố tôi biết cậu. Giờ thêm chuyện này nữa không biết người nào số khổ chọn cậu là đối thủ đây.

Tăng Anh Hào vừa nói qua điện thoại đồng ý với những gì Thiếu Kiệt đã nhờ hắn cũng không quên than thở. Hắn thấy nếu gia đình mình mà là đối địch với Thiếu Kiệt. Như thế tràng diện làm ra phải thiệt thòi đến mức nào.

- Đâu có. Người ta ba lần bảy lượt tới làm khó dễ mà mình làm rùa rụt cổ cũng không được. Nên cứ tặng lại một lần như thế mới là đạo phải trả chứ. Vậy nhé tôi cúp máy đây khi nào đi Ngọc Châu sẽ gặp sau.

Cúp máy Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút gì đó rồi nhắm qua cho Anh Hào. Đợi hắn hoàn thành công đoạn gửi tin nhắn đi lúc này mọi người trong phòng mới cười lớn. Thiếu Kiệt thấy thế mới nói.

- Bệnh viện! Phải im lặng cho người khác nghỉ ngơi! Đừng làm ồn nữa.

Lý Bân thì vẫn không ngưng được cười nhìn Thiếu Kiệt nói.

- Em không biết chứ kỳ này chắc chắn nhà đó không tức ói máu nữa mới lạ đấy!

- Chiêu này của anh thật hết nói. Chưa thấy ai ác như anh đấy trò này mà cũng nghĩ ra được.

Hoàng Ngân bây giờ cũng lắc đầu nhìn Thiếu Kiệt ngồi trên giường nói ra suy nghĩ của mình. Dù cho cô không biết nhà kia đã chọc Thiếu Kiệt đến mức độ nào. Nhưng với những gì biết được từ Ngọc Nhi và Hà Vi. Hoàng Ngân không nghĩ Thiếu Kiệt lại làm ra những việc như thế này.

- Đâu có! Thế này còn nhẹ mà. Lúc nãy anh đã nhắn tin với Anh Hào trên hợp đồng nếu đoàn lân mà không múa thì phải đền gấp ba lần. Nên dù có muốn hay không thì họ vẫn phải làm. Còn nếu nhà họ không muốn bị mất mặt chắc chắn sẽ phải trả tiền này cho đội lân để không bị biến thành trò cười.

Hà Vi suy nghĩ một chút mới nói ra ý kiến của mình với Thiếu Kiệt.

- Em thấy lần này bên đó tức không phải là ít Ngô Minh cũng có tuổi. Không biết ông ta sẽ chịu cú sốc này ra sao. Nếu lỡ có chuyện gì thì cũng không tốt lắm à.

- Vậy thì càng tốt song hi lâm môn hắn mà chết được thì anh càng vui. Nhưng mà cho dù ông ta có chết thì chuyện cũng không liên quan tới anh. Đâu có pháp luật nào cấm múa lân tặng hoa hồng đám tang đâu. Chịu không nỗi tự chết lúc đó ráng chịu chứ!

Thiếu Kiệt cười cười đáp lại lời Hà Vi như chuyện Ngô Minh có chết hắn không liên quan. Bởi với hắn những việc làm này pháp luật không cấm cũng chẳng có ai nói hắn không thể làm vậy. Dù cho Ngô Minh có lên cơn đau tim chết thì hắn cũng không bị gì. Nếu nói một người ở Lưu Minh một người ở Ngọc Châu thông qua làm người khác tức mà chết thì điều này không khoa học. Nhã Oanh lúc này cũng thở dài nhìn Thiếu Kiệt. Bởi có cãi thì chắc ở đây không ai có thể nói lý với hắn trong chuyện này.

- Em sợ là anh làm như thế sau này càng phải đề phòng họ thôi.

- Mình đã đề phòng họ rồi vẫn bị ăn thiệt thòi. Thế thì thêm nữa cũng không sao đâu. Cứ đợi chờ xem tuồng hay của nhà đó diễn là được rồi.

Hoàng Lâm Nhu lúc này mới thật sự lên tiếng nói với Thiếu Kiệt. Bởi bà thấy dù sao hắn cũng là cháu nếu bức tử ông mình cũng có những lời không hay đối với hắn. Dù là trên mặt pháp lý hắn không là gì với gia đình đó những không tránh được miệng lưỡi thế gian sau này.

- Con làm vậy không sợ sau này mang tiếng sao. Như thế khó đường xoay sở sau này lắm.

Thiếu Kiệt lúc này mới dựa lưng vào ghế nhìn mọi người thở dài một hơi nói.

- Không phải con không nghĩ đến chuyện này! Nhưng họ chắc gì đã nhận. Thanh danh con thì con chịu thanh danh họ cũng phải ảnh hưởng một chút như thế mới đúng nghĩa là người trong nhà chứ. Bây giờ ở Ngọc Châu đã không ít tin đồn. Họ như thế nào để bị trả thù như vậy mọi người sẽ hiểu thôi mà.

Lúc này bên ngoài lại đi vào Nhã Hân với Hoàng Hương. Ngay từ lúc Thiếu Kiệt tỉnh lại. Hai người cùng nhau rời đi mua đồ ăn cho hắn lúc nào không biết. Bây giờ trở lại trên tay họ có thêm một túi đồ ăn. Nhã Hân nhìn Thiếu Kiệt mới nói.

- Cháu bị mất máu nhiều nên dì mua cho cháu phở tái thêm khá nhiều thịt còn có một ít trứng gà đập vào ăn cho bổ lấy lại sức khỏe sớm. Mà mọi người có gì vui thế?

- Cũng không có gì đâu cô! À mà thôi mọi người về bớt đi. Đứng ở đây nhiều quá cũng không có việc gì đâu. Hoàng Ngân cũng nên nghỉ ngơi có một số đồ anh mua khi đi du lịch về đó có gói sẵn đề tên khi nào Hà Vi với Nhã Oanh về sẽ đưa cho em. Ba người ở lại anh có chút chuyện cần nói vài thứ.

Thiếu Kiệt lúc này cũng đuổi khéo mọi người về, hắn có chuyện cần thiết muốn nói với ba người Hà Vi, Ngọc Nhi cùng với Nhã Oanh. Nghe Thiếu Kiệt nói thế những người ở đây bao gồm cả Hoàng Lâm Nhu cũng gật đầu. Mọi người cũng hiểu có những chuyện của Thiếu Kiệt tốt nhất là họ không nên biết nhiều.

Đợi cho mọi người rời khỏi đây Thiếu Kiệt mới lên tiếng nói.

- Vấn đề trước giờ anh không muốn nói. Hiện tại anh thấy được bọn em quá nhiều áp lực Hà Vi lúc này ở đây anh không nói nhưng sẽ có những lúc Hà Vi phải làm việc của mình mọi thứ đổ dồn lên Ngọc Nhi qua nhiều cũng không ổn anh muốn chia nhỏ các thứ ra để mọi người làm việc.

Hà Vi lúc này cũng gật đầu. Ngọc Nhi nếu không có Vô Ảnh và những thứ liên quan đúng là có thể làm được nhiều thứ nhưng nếu có thêm thế lực này chắc chắn sẽ không ổn.

- Hiện tại Nhã Oanh sắp tới cứ để Ngọc Nhi hướng dẫn em từng bước hoạt động kinh doanh. Em với Hoàng Ngân sẽ chịu trách nhiệm chính. Vì Hoàng Ngân bây giờ biết không ít chuyện nhưng để như thế lâu dài em ấy cũng thấy mình có áp lực. Tạm thời cứ để Hoàng Ngân nghỉ ngơi sau vài ngày tới hay để em ấy học cách điều hành các công ty dễ trước. Còn Nhã Oanh em có thể không bằng mọi người nhưng em có thể đảm nhận các công việc liên quan tới chiều sâu hơn như đặt ra các chiến lượt cần thiết. Những việc gì khó thì sau này hai người em với Hoàng Ngân lấy ý kiến lẫn nhau và đưa cho anh xem xét.

Nhã Oanh nghe Thiếu Kiệt nói cho Ngọc Nhi giao việc cho mình cũng gật đầu. Qua chuyến đi này của Thiếu Kiệt và một số vấn đề được Hà Vi hướng dẫn nội tình trong đó Nhã Oanh cũng biết được nhiều thứ. Chỉ cần có hướng dẫn của Ngọc Nhi trong công việc hàng ngày chắc chắn cô sẽ quen với nó.

- Hà Vi em xem nói với Hà Thúc cho bên viễn thông lắp đặt một trụ ăng ten viễn thông ngay phía trên Vô Ảnh đi. Anh cần Vô Ảnh hiện đại hơn. Thông tin hiện tại chủ yếu là truyền miệng hoặc hồ sơ như thế không ổn, mọi thứ nhập liệu vào máy tính. Không gian cũng tiết kiệm để không phải lưu trữ hồ sơ nhiều như hiện tại ở bên dưới Vô Ảnh.

Suy nghĩ một chút Hà Vi cũng gật đầu. Đối với việc phát triển viễn thông nếu có cơ sở nhất định được sự cho phép lắp đặt thì điều này cũng không ảnh hưởng gì. Thêm vào đó khu vực của Ngọc Nhi cũng không rắc rối như khu dân cư bình thường.

- Ừ em sẽ nói với ông để ông làm xem chuyện này thế nào. Nhưng mà như thế Vô Ảnh liệu có thể bị phát hiện không?

- Anh nghĩ sẽ không đâu. Em cứ nói là chỗ đó là nơi anh ẩn mình ở Lưu Minh như vậy nếu lắp trạm ăng ten viễn thông cũng ngăn cách được một số tín hiệu sóng.

Thiếu Kiệt hoàn toàn nghĩ đến chuyện này bởi vì thường ở những trạm thu phát viễn thông có khả năng bị nhiễu sóng rất cao. Chưa kể đến bộ phận máy ghi âm sóng ngắn cũng có thể ngăn chặn được.

- Ngọc Nhi xem cho người nhập về năm cái máy chủ loại lớn nhất chuyển về Vô Ảnh hai trăm cái máy vi tinh. Chia ra làm nhiều đợt quy hoạch lại toàn bộ hồ sơ. Nơi em lấy hồ sơ của Lâm gia cho anh trang web và id anh có thể lấy hết tập tin về để bổ sung cho máy chủ của Vô Ảnh sau này chỉ cần đối chiếu là được.

- Ừ để về em sẽ làm bảng hoạch toán và để xuất nhập hàng cho nhân viên làm bảng báo cáo khai thuế nữa.

Ngọc Nhi thấy nếu Vô Ảnh sử dụng nhiều thiết bị như thế chắc chắn sẽ cần không ít tiền mà để tiết kiệm cho việc này thì cần có miễn trừ thuế.

- Không cần em cứ xuất theo dạng hóa đơn bán lẽ từng phần. Số lượng chia nhỏ ra càng nhỏ càng tốt. Anh sẽ làm bảng chuyển theo số lượng in trên tất cả hóa đơn mà chuyển tiền về nước. Quên nữa máy tính của anh đừng để ai đụng vào. Những thứ đó người khác đụng vào không hiểu đâu. Ổ cứng với mấy thứ liên quan cần thiết Hà Vi cứ giữ đó để mai anh về anh làm.

- Cái máy tính của anh ai mà đụng. Có ai hiểu cái gì đang chạy trên đó đâu. Em thấy nếu muốn vào máy anh cũng phải ngồi điên đầu với cái màn hình màu đen đó rồi.

Nhã Oanh thấy Thiếu Kiệt quá cẩn thận nên mới cười cười nói về những gì theo cô thấy là bất khả thi. Bởi Thiếu Kiệt khôngxài hệ điều hành thông thường mà mỗi lần mở máy hắn chỉ hiện lên màn hình đen với con nháy nằm im một chỗ không di động.

- Rồi! Mọi thứ xong rồi đấy anh ăn xong rồi đi ngủ đây, thật phải chi có truyền hình trực tiếp xem cảnh chiều này thì tốt biết mấy nhưng anh dám chắc sẽ rất là đẹp đấy.

Cả ba người nhìn hắn lắc đầu. Bởi vì ai cũng biết hắn gây chuyện nhưng lại không muốn chịu trách nhiệm vừa ra mặt nhưng lại ẩn núp. Đem chuyện không thể nào diễn ra làm thành một cái kỷ lục chưa bao giờ có.