Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 83: Ân oán năm xưa




Chương 83: Ân oán năm xưa

Là một cá nhân luôn khát khao truy cầu kiếm thuật cực hạn, Kokushibo lúc này đang tập trung toàn bộ tinh khí thần, sẵn sàng đương đầu với số mệnh của mình. Mặc dù dựa vào trực giác, “Cụ nhất” có thể xác định, đằng sau cánh cửa kia chỉ toàn là người bình thường. Tuy nhiên hắn tuyệt đối không dám xem nhẹ bọn họ, đơn giản bởi vì nhân vật truyền kỳ này biết, “Nhật chi hô hấp” bá đạo đến mức độ nào.



Mọi chuyện nên bắt đầu kể từ cách đây gần năm trăm năm về trước. Đó là thời điểm, có hai người anh em song sinh, vừa mới cất tiếng khóc đầu tiên trên mảnh đất này. Ngay tại buổi sơ khai, bọn hắn đã có những biểu hiện rất khác biệt, như để chứng minh cho khả năng phi phàm mà bản thân sở hữu, dẫu cho điều đấy chưa chắc đã mang đến sự tốt đẹp gì.

Không hiểu vì sao, ngay từ khi chào đời, đứa em trai Yoriichi đã bị khắc lên trán một dấu ấn kỳ lạ. Rất nhiều người cho rằng, thứ kia sẽ đem lại điềm xấu đối với thân nhân bên cạnh cậu bé. Do đó, người đàn ông đứng đầu gia đình đã hạ quyết tâm, tự tay g·iết c·hết đứa con trai xấu số này. Hành vi trên dĩ nhiên bị vợ ông ta kịch liệt phản đối. Cuối cùng, bọn họ đều nhường nhau một bước, khi để cho thằng nhóc dời ra ở c·ách l·y với cả nhà.

Cứ như thế, cặp song sinh trên bắt đầu trải qua hai mảng cuộc đời, có thể coi là hoàn toàn đối lập với nhau. Người anh Michikatsu được thừa hưởng cuộc sống rất đầy đủ, cả về phương diện tinh thần lẫn vật chất. Ngoại trừ việc tiếp thu đại sư kiếm đạo dạy dỗ mỗi ngày, cậu bé còn được huấn luyện rất nhiều thứ, với mục tiêu phát triển thành một dũng sĩ cường đại. Trong khi đó, người em bên kia thì khổ cực hơn nhiều lắm. Thằng nhóc phải học cách tự chăm sóc cho bản thân, đồng thời cũng chỉ có thể tìm gặp mẹ mình trong những lần lén lút.

Tuy nhiên không vì vậy mà cả hai trở nên bất hòa, thay vào đó bọn họ lại càng thêm thân thiết hơn so với trước đây. Vốn dĩ trong lòng cảm thấy thua thiệt Yoriichi, Michikatsu vẫn thường xuyên đến thăm em trai vào mỗi khi người cha đi vắng. Ngoài ra, cậu bé còn tự tay làm một cây sáo, xem như là lễ vật tặng cho đối phương. Có thể nói, chính mẹ và anh trai mới là động lực, thúc đẩy kiếm sĩ huyền thoại sống tiếp trên cõi đời này.

Người xưa vẫn thường nói, nếu đã là vàng thì chẳng bao giờ sợ lửa cả. Vào năm lên bảy tuổi, Yoriichi trong lúc quan sát Michikatsu luyện kiếm, đã xuất sắc ghi nhớ toàn bộ các kỹ thuật trước mắt mình. Thậm chí ngay sau đó, thiên tài ngàn năm có một này còn đánh bại cả vị đạo sư, người nhận trách nhiệm dạy bảo cho cậu con lớn nhà Tsugikuni.



Cũng do nguyên nhân trên, mối quan hệ giữa hai anh em dần dần có sự chuyển biến. Vào một lần tình cờ đọc lấy nhật ký của cha mình, thiếu niên phát hiện ông ấy muốn lựa chọn Yoriichi làm người thừa kế. Điều này nhất thời khiến cho Michikatsu không thể nào tiếp nhận được. Cậu cảm thấy bất công và hơn hết là ghen ghét với sự ưu tú mà em trai đang có.

Mọi chuyện cứ thế tiếp tục kéo dài, mãi tới khi người mẹ thân yêu của bọn họ q·ua đ·ời. Vấn đề càng thêm trầm trọng hơn, khi mà Michikatsu nhận ra, Yoriichi sớm biết được căn bệnh mà bà đã mắc phải. Thiếu niên một mực cho rằng, đứa em rõ ràng đã phản bội tình cảm giữa đôi bên. Thậm chí mẫu thân của bọn hắn sẽ không c·hết, nếu đối phương chịu phơi bày tất cả ngay từ đầu. Thế là điều xấu nhất lại xảy đến, hai người nảy sinh giằng co ở nhiều mặt, bất chấp Yoriichi tình nguyện chối bỏ hết thảy, một mình rời đi không lâu sau đó.

Những diễn biến kế tiếp thì giống như tình báo mà Hoài Nam từng xem qua trước đây. Michikatsu gặp gỡ Muzan và trở thành một trong “Thập nhị Nguyệt quỷ” Kokushibo. Sau khi nhận lấy dòng máu thần kỳ tới từ “Chúa quỷ” “Cụ nhất’ cũng chính thức đặt bước chân lên một tầm cao khác. Trong trận chiến cuối cùng với Yoriichi, “Thượng huyền nhất” đã nhờ vào thể lực tuyệt đối, thành công mài c·hết đối phương. Thế nhưng không vì vậy mà hắn cảm thấy vui vẻ, đơn giản là do đây không còn là một màn giao phong đúng nghĩa nữa.

------------------------------------------------------------

Quay trở về với tình huống ở thực tại. Kỳ thật, mẹ con nhà Kamado đã sớm trông thấy ác quỷ đang m·ưu đ·ồ. Bởi vì lòng có lo lắng, Kie và Nezuko chỉ dám thông qua khe cửa nhỏ, ngắm nhìn những gì phát sinh bên ngoài kia. Khác với người thường không biết tới sự tồn tại của lũ quái vật, thiếu phụ từng không dưới một lần, lắng nghe người chồng đã mất kể qua về nó. Có điều nàng chẳng dám tin tưởng, bây giờ ác ma trong truyền thuyết lại tìm đến gia đình mình.

- Con mau đi giấu các em xuống gầm giường nhanh lên. Cho dù sắp tới mấy đứa có nghe thấy điều gì, cũng nhớ đừng có phát ra tiếng động nữa nhé! – Cố gắng giữ lấy bình tĩnh, Kie nhỏ giọng thủ thỉ vào tai con gái.

Tuy vẫn chưa rõ lũ quỷ kinh khủng đến mức nào, nhưng mà khi trông thấy sáu con mắt trên mặt “Cụ nhất” Nezuko bất giác đã run rẩy chân tay vì sợ rồi. Mặc dù bản thân sắp sửa chẳng đứng vững nổi nữa, thế nhưng cô bé lại càng thêm lo lắng cho an nguy của mẫu thân. Nàng vội vã chống một tay lên khung cửa, tay còn lại thì nắm chặt lấy góc áo Kie, đồng thời nức nở nói ra từng chữ một.



- Vậy còn mẹ thì sao? Hai tên kia rõ ràng không phải người tốt, mẹ nên cùng bọn con trốn đi mới đúng nha.

Nếu là lúc khác, Kie có thể sẽ tranh thủ giải thích cho con gái nghe. Tuy nhiên với tình cảnh hiện tại, nàng nào dám lãng phí thêm thời gian chứ. Chỉ thấy thiếu phụ cố dùng toàn bộ sức lực, di dời từng kiện đồ vật chắn lấy lối đi chính diện. Song song với đó, nữ nhân cũng làm ra vẻ mặt nghiêm túc, gắt giọng yêu cầu Nezuko.

- Không cho phép cãi lời mẹ! Nhanh đi vào trong có nghe rõ chưa?

Nhận thấy mẫu thân có dấu hiệu giận dữ, Nezuko chẳng kịp chần chờ thêm nữa. Hít một hơi thật dài, cô bé cố kìm nén những giọt nước mắt đang không ngừng rơi xuống trên má. Nhìn thật kỹ hai con quái vật ngoài kia, nàng muốn ghi nhớ tình cảnh ngày hôm nay vào sâu trong tâm trí mình. Không biết trải qua bao lâu, cuối cùng chị cả nhà Kamado cũng dứt khoát quay lưng, tìm đến mấy đứa em vẫn còn chưa hay biết gì ở phía sau nhà.

- Nhất định sống sót con nhé!

Ngắm nhìn thân ảnh của Nezuko đang rời xa, Kie chỉ cảm thấy trái tim mình đau sót. Nàng dĩ nhiên muốn cùng các con hạnh phúc bên nhau. Thế nhưng, lũ ác quỷ kia chẳng thể nào để bọn họ làm điều này. Hiện giờ thiếu phụ chỉ hy vọng, thân thể mình đủ để làm no bụng đối phương mà thôi.

-----------------------------------------------------------



Theo từng bước chân đang tiến dần về phía trước, uy áp trên người Kokushibo mỗi lúc một cường đại thêm rất nhiều. Mãi cho đến khi còn cách cửa chính tầm mười bước, hắn chậm rãi rút ra thanh đao treo ngang eo, chuẩn bị sẵn sàng đánh ra công kích mạnh nhất mà bản thân có thể vận dụng.

- Đệ thập lục thức: Nguyệt Hồng – Phiến Cát Nguyệt Quang.

Khi lưỡi đao hoàn toàn rời khỏi vỏ, “Thượng huyền nhất” lập tức chuyển sang tư thế hai tay phát lực, chém một nhát thật mạnh thẳng lên trên bầu trời. Không sai, thay vì nhằm vào mục tiêu trước mắt, hắn lại thực hiện một động tác trông tưởng chừng như vô hại. Dĩ nhiên bằng vào kinh nghiệm mấy trăm năm tích lũy, Kokushibo nào có dễ dàng phạm sai lầm cấp thấp kiểu đấy chứ. Đây đơn giản là chiêu số bắt buộc, nhằm kích hoạt hình thái đầu tiên của bí kỹ trên mà thôi.

Quả nhiên nương theo đường đi của thanh đao, có sáu lưỡi cắt không khí được tạo ra, với xu hướng hội tụ về cùng một chỗ. Chỉ thấy, mỗi một ngọn trong số đó đều sỡ hữu chiều dài chừng hơn mười thước. Khi bọn chúng bay lượn, vô số tiếng rít gào phát ra, chứng minh cho sự sắc bén mà bản thân đang nắm giữ.

Trong vòng vài giây ngắn ngủi, cả sáu lưỡi đao chính thức tập hợp lại, dựa trên những quỹ tích di chuyển mười phần cổ quái. Cuối cùng, cả bọn cư nhiên đã kết nên hình bóng của một vầng trăng tròn khổng lồ, trực tiếp treo lơ lửng trên không trung. Nhận thấy quá trình vận sức xem như kết thúc, Kokushibo lập tức hét to một tiếng, đồng thời thực hiện cử động kéo lấy đồ vật trên cao đập xuống căn nhà trước mặt.

- Đại Nguyệt Phá.

Trên thực tế, “Hơi thở Mặt trăng” là một dạng khai thác mà Kokushibo tham khảo từ “Nhật chi hô hấp”. Bởi vì rèn luyện mãi nhưng chẳng thể nắm giữ kỹ năng giống với em trai, Michikatsu đã đánh liều một hồi, trực tiếp tiến hành nghiên cứu con đường mới này. Lợi dụng nền tảng vốn có, “Cụ nhất” bắt đầu loại bỏ dần các mảng phòng thủ bên trong hơi thở sơ khai. Đến cuối cùng, hắn vậy mà thành công sáng chế ra một loại hô hấp, thứ sở hữu sức công phá mạnh nhất từng được biết đến.

Sau khi sử dụng xong chiêu thức cuối cùng trong bộ bí kỹ của mình, Kokushibo không nhịn được nở nụ cười khi tưởng tượng đến những gì sắp xảy ra. Không chỉ mỗi mình “Cụ nhất” Muzan bên kia cũng có biểu hiện tương tự như vậy. Hơn ai hết, “Chúa quỷ” mới là người thấu hiểu năng lực mà kẻ đứng đầu “Thập nhị Nguyệt quỷ” đang nắm giữ. Có thể nói, nếu hắn không ra tay, “Thượng huyền nhất” hoàn toàn vô địch tại thế giới này.

Tuy nhiên, diễn biến kế tiếp đã khiến cho cả hai con quỷ phải đứng hình trong thoáng chốc. Nguyên lai ngay khi mặt trăng lớn chuẩn bị nghiền nát căn nhà dưới chân, một trận gió xoáy k·hông r·õ n·guồn g·ốc đã xuất hiện, cuốn lấy nó bay về phía bên này. Thế nhưng cả Muzan và Michikatsu đều chẳng phải dạng thông thường. Vào thời khắc nguy cấp, bọn hắn đã lập tức thi triển “Huyết quỷ thuật” an toàn trốn thoát màn tập kích vừa rồi.

- Là ai? Mau cút ra đây cho ta! – Mang theo cơn giận không có chỗ phát tiết, “Chúa quỷ” gào giọng hét to, giống như muốn ăn thua với kẻ đánh lén mình đến cùng vậy.