Chương: Tề Tụ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Sao lại thế này?
Hàn Nguyệt nhướn mày, hỏi.
Bên bà mới nói náo động, không chỉ Luân Hồi Sơn rối loạn, cả Hồng Liên Thành cũng rối loạn.
- Chúng ta đi thôi, tiên tử.
Mạc Phàm cười khẽ nói.
Náo động vừa rồi không phải cái khác, đúng là Luân Hồi Chi Lô cảm ứng được sự tồn tại của hắn, tạo ra.
Hiện giờ Luân Hồi Chi Lô bị vây ở sâu Luân Hồi Sơn.
Nếu không phải bị trận pháp hạn chế, hắn đã không cần phiền phức như vậy, giơ tay có thể mang Luân Hồi Chi Lô đi.
Trong đôi mắt Hàn Nguyệt tiên tử lóe lên dị sắc, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cất binh khí do Thiên Tâm Tủy tạo ra, đi theo Mạc Phàm bay về phía Luân Hồi Sơn.
Lúc này, không chỉ Mạc Phàm và Hàn Nguyệt tiên tử bay về phía Luân Hồi Sơn.
Gần Luân Hồi Sơn, không ít người cho dù là đang bế quan tu luyện, hay bận chuyện khác, toàn bộ lập tức dừng tay, chạy về phía Luân Hồi Sơn.
Động tĩnh lớn như vậy đến từ Luân Hồi Sơn, phần lớn là do tiên khí tạo ra.
Tiên khí làm ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ có một khả năng, sắp xuất thế rồi.
Không chỉ như vậy, động tĩnh ở Luân Hồi Sơn mãnh liệt hơn trước đây nhiều, cũng biểu thị cơ hội tiên khí xuất thế cao hơn.
Cơ hội tốt như vậy, nếu bỏ lỡ, có khả năng là bỏ lỡ tiên khí.
… T
rong một chùa cổ thâm sâu, dưới thảm cỏ xanh mướt, đại môn do tảng đá màu xanh tạo ra mở ra, một tăng nhân trung niên hai tay tạo thành hình chữ thập đi từ trong ra.
Tăng nhân này nhìn rất bình thường, tăng y trên người giống như đã lâu rồi không thay.
Nhưng nếu Vô Phong, Vô Địch, Vô Cực tới, đều nhận ra được tăng nhân trung niên này.
Tăng nhân này là tông chủ của Dược Sư Phật Tông, Vô Dược.
Trên bảng y tiên, là y tiên Phật Tông thứ 10, cũng là cao thủ Đại Thừa rất mạnh.
Trước cửa, mộtđám tăng nhân xếp thành hai hàng đứng ở đó, cùng gọi:
- Sư phụ.
- Luân Hồi Sơn có động tĩnh rồi à?
Trong mắt tăng nhân trung niên lóe sáng, nhìn thoáng qua Luân Hồi Sơn hỏi.
- Không sai, xem ra lần này xuất thế thật rồi.
Một tăng nhân đứng đầu nói.
Ba năm này, tiên khí thường có động tĩnh, nhất là trong hai năm qua, tiên khí lại càng như muốn xông từ trong cấm địa ra.
Động tĩnh lần này lớn hơn trước, xem ra thật sự sắp xuất thế rồi.
- Gần đây có y tiên nổi danh xuất hiện, hay người đặc biệt tới Luân Hồi Sơn không?
Vẻ mặt tăng nhân trung niên bình tĩnh, hỏi.
Tiên khí chọn chủ, không ít tiên khí xuất hiện động tĩnh, đều là vì người có duyên xuất hiện.
Luân Hồi Chi Lô là bảo vật vô thượng để chế thuốc, chỉ biết hai loại người, một là y tiên có danh, hai là kỳ tài.
Tìm người như vậy, mới càng có cơ hội tìm được Luân Hồi Chi Lô.
- Y tiên thành danh chỉ có Mạc Phàm hậu bối của Thần Nông Tông, nhưng cậu ta không ở bên này.
Tăng nhân đứng đầu nói.
Trong ba năm gần đây, y tiên nổi tiếng nhất là Mạc Phàm.
Tuy Mạc Phàm ra tay không nhiều, nhưng chỉ giải quyết Thất Sinh Thất Thế Chú đã đủ đứng trên bảng y tiên.
- Mạc Phàm?
Vô Dược khẽ nâng mí mắt, trong mắt lộ ra dị sắc.
- Nếu ta nhớ không nhầm, hình như cậu ta tới Tu Chân giới đều liên quan tới mấy lần Luân Hồi Chi Lô có động tĩnh?
Tăng nhân đứng đầu tính toán một chút, vẻ mặt lập tức thay đổi.
- Sư phụ nói không sai, lúc tên tiểu tử kia tới Tu Chân giới, tiên khí chấn động một lần, lúc Mạc Phàm rời đi, tiên khí gần như muốn ra khỏi cấm chế, sau khi Mạc Phàm trở về, tiên khí lại chấn động một lần, bây giờ có động tĩnh, không phải là tiểu tử kia tới đây đấy chứ?
Tiên khí này tồn tại ở đây lâu như vậy, gần như tất cả mọi người muốn đạt được tiên khí đều ghi lại và phân tích thời gian tiên khí làm ra động tĩnh.
- Rất có khả năng, nhưng đến Luân Hồi Sơn sẽ biết, các ngươi không được làm gì, nếu nhìn thấy Mạc Phàm, lập tức nói cho ta biết.
Vô Dược gật đầu nói.
Nếu Luân Hồi Chi Lô lựa chọn Mạc Phàm, vậy cơ hội ông ta đạt được Luân Hồi Chi Lô cũng ở trên người Mạc Phàm.
- Dạ, sư phụ.
Một đám tăng nhân gật đầu.
- Đi!
Vô Dược gật đầu, một bước nâng lên, chữ “tẩu” xuất hiện dưới chân bọn họ.
Chữ “tẩu” đại phóng kim quang, bao bọc mọi người ở bên trong, đi về phía Luân Hồi Sơn.
…
Đồng thời, trong một đầm lầy khắp nơi đều là độc vật.
Trên một con Độc Long có lão giả nheo mắt lại, nhìn về phía Luân Hồi Sơn, tươi cười xuất hiện trong mắt ông ta.
- Cuối cùng cũng xuất thế, đã ra rồi, lão phu đợi ở đây lâu như vậy, đến lúc thu hoạch rồi.
Lão giả cười nói.
Chỉ vì tiên khí này, ông ta ở gần Luân Hồi Sơn ngàn năm.
Tuy đối với cao thủ Đại Thừa như ông ta mà nói, ngàn năm không tính là gì.
Nhưng không có bao nhiêu người nguyện ý dùng thời gian nhiều năm như vậy chờ đợi buồn tẻ.
Lão giả vừa dứt lời, từng vùng khói độc xuất hiện trong đầm lầy, trong khói độc, không ít tu sĩ dị tộc cười quỷ dị xuất hiện.
Những tu sĩ dị tộc này nhìn có nhiều hình thù kỳ lạ, nhưng thực lực không tầm thường, đều là cao thủ Đại Thừa.
- Chúc mừng chủ nhân.
Một tu sĩ dị tộc trong đó nói.
Tuy tu sĩ dị tộc này cũng là cao thủ Đại Thừa như lão giả kia, nhưng trong đôi mắt nhìn lão giả đều là kính sợ và sợ hãi.
Nhưng chuyện này cũng rất bình thường.
Ở Tu Chân giới, phàm là nhắc tới tên Độc Vương, không có mấy ai khôngsợ.
Mà những người đắc tội Độc Vương, lại càng bị Độc Vương dùng độc dược thiên kỳ bách quái giết bằng thuốc độc.
Cho dù là y tiên nổi tiếng ở Tu Chân giới, gặp Độc Vương cũng vô cùng đau đầu.
Có một số y tiên nghe thấy tên tuổi của Độc Vương, còn trực tiếp từ bỏ chữa trị cho người bị Độc Vương hạ độc, thứ nhất là rất khó giải, thứ hai là sợ bị Độc Vương trả thù.
- Đi thôi, trong các ngươi ai lấy được tiên khí cho ta, ta sẽ cho tự do.
Độc Vương nhìn những nô bộc này, cười nói.
Những tu sĩ dị tộc này khẽ nâng mí mắt, toàn bộ lộ ra vui mừng.
- Đa tạ chủ nhân.
Một đám người đứng trên từng vùng khói độc, chậm rãi bay về phía Luân Hồi Sơn.
Cùng lúc đó.
Không chỉ người gần Luân Hồi Sơn bay về phía Luân Hồi Sơn, tu sĩ trên tinh cầu gần đó nhận được tin, từng đạo Truyền Tống Môn mở ra ở gần Luân Hồi Sơn, cũng di chuyển hết tới Luân Hồi Sơn.
Luân Hồi Sơn vốn vô cùng náo nhiệt, không lâu sau lại tụ tập vô số người.
Còn có không ít người hóa thành lưu quang lướt qua bầu trời, lục tục kéo tới.
Trong đó không chỉ có Vô Dược, Độc Vương, còn có không ít người trong top 50 bảng chiến lực.
Tiên khí cổ, là thứ có giá trị có thể được tông môn hạng trung, sao có thể bỏ qua?
Trong lúc này, năng lượng dao động mãnh liệt khiến Luân Hồi Sơn vô cùng áp lực, mùi thuốc súng nồng đậm tràn ngập cả Luân Hồi Sơn.