Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 940# 2




 

 

 

Chương: Tin Tức
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Ba ngày sau, một linh hạm đỗ ở Tụ Cửu Thành, Mạc Phàm, Băng Giác tiên tử và một tiên tử khác đi xuống.

Sau khi cao thủ Đại Thừa kia tới, liền che Truyền Tống Trận tới Địa Cầu lại, hắn xác nhận không thành vấn đề xong, liền rời đi với Băng Giác tiên tử, tiếp tục tới Thiên Tâm Cung.

Nhưng tới Thiên Tâm Cung, phải chuyển từ Tụ Cửu Thành, sau đó thông qua một vùng tinh cầu nguyên thủy mới được.

- Bọn ta phải làm một chuyện, ngươi có thể đi dạo tùy ý, một ngày sau ở đây đợi bọn ta, đừng nghĩ tới chuyện bỏ trốn.

Băng Giác tiên tử lạnh lùng nói.

Nói xong, Băng Giác tiên tử không đeo Thiên Tâm Tỏa cho Mạc Phàm, dẫn tiên tử khác xoay người rời đi.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, nhìn thoáng qua phía Tụ Cửu Thành.

Tòa thành phố này có lịch sử rất lâu, đã tồn tại từ thời Thái Cổ.

Do chín Thần Tộc cường đại khai sáng, cho dù là hiện giờ, tòa thành này vẫn chia ra làm chín bộ phận, còn có chín gia tộc cường đại chiếm cứ tòa thành này, chúa tể tinh cầu này và tinh vực gần đó.

Trong chín gia tộc này, có một gia tộc Mộ Dung gia của Vô Cực đạo nhân sư phụ hắn.

Kiếp trước hắn tới Tụ Cửu Thành vài lần, mỗi lần đều tới Mộ Dung gia bái phỏng, dù sao cũng là gia tộc của sư phụ hắn.

Hắn nghĩ một lát, liền đi về phía Mộ Dung gia.

Nếu đến đây, vậy thì đến Mộ Dung gia bái phỏng một phen, ngoài ra còn có thể đến Thiên Cơ Các, điều tra tin về Yến Thù.



Phía Đông Tụ Cửu Thành, lúc này phủ đệ của Mộ Dung gia vô cùng náo nhiệt.

Không ít đệ tử trẻ tuổi mang theo lễ vật quý giá dưới sự dẫn dắt của trưởng bối nhà mình, tiến vào Mộ Dung gia, tham gia tiệc sinh nhật của Mộ Dung Phi Nguyệt.

Bạch Khởi cũng ở trong đó, nhưng lúc này Bạch Khởi không bình tĩnh như lúc ở Đại Bỉ, trái lại đứng ngồi không yên như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.

- Tam thúc, quan hệ giữa thúc và Mộ Dung lão gia tử thế nào?

Bạch Khởi nhìn thoáng qua người xung quanh, lo lắng hỏi.

- Đánh vài trận với ông ta, con cảm thấy quan hệ thế nào?

Bên cạnh Bạch Khởi, một nam tử tóc hoa râm tức giận nói.

- Tam thúc, không phải ngươi lừa con tới đấy chứ?

Vẻ mặt Bạch Khởi sửng sốt, nói.

Hôm nay là tiệc sinh nhật của Mộ Dung Phi Nguyệt, cũng là ngày Mộ Dung lão gia tử chọn rể cho Mộ Dung Phi Nguyệt.

Trên cơ bản mỗi nhà tới đều có quan hệ rất tốt với Mộ Dung gia, còn mang lễ vật không tầm thường.

Bạch gia bọn họ thì hay rồi, phái một người từng ẩu đả với Mộ Dung lão gia tử tới, đây không phải là hố anh ta sao?

Hơn nữa anh ta vốn cho rằng Mạc Phàm luyện chế Thần Đồng Tử Ngọc Dịch giúp anh ta là được rồi.

Đến đây mới phát hiện, so với những người đó, Thần Đồng Tử Ngọc Dịch không đáng là gì.

Tuy không đến mức đứng bét, nhưng nếu phân theo lễ vật, anh ta gần như không có cơ hội.

Sớm biết như vậy, anh ta chuyển bảo khố của Bạch gia tới, đồ trong bảo khố của Bạch gia, chắc chắn có thể nghiền áp những người này.

- Tam thúc, trên người thúc có mang thứ gì trân quý không, ví dụ như tiên khí chẳng hạn?

Bạch Khởi hỏi.

Nếu lúc này không lấy thứ gì kinh người ra, có khả năng thật sự không lọt nổi mắt xanh của Mộ Dung gia.

- Không có tiên khí, con muốn linh khí không?

Nam tử tóc hoa râm liếc Bạch Khởi một cái, nói.

Vì một nữ nhân, vậy mà Bạch Khởi muốn tặng tiên khí, thực sự nghĩ rằng Bạch gia bọn họ chế tạo tiên khí, muốn tạo ra một cái lúc nào cũng được sao.

- …

Bạch Khởi liếc mắt nhìn tam thúc nhà mình không nói gì, không còn ôm ấp hi vọng gì với ông ta nữa.

Bạch gia vốn không đồng ý chuyện của anh ta và Mộ Dung Phi Nguyệt lắm, xem ra không thể trông cậy vào Bạch gia, chỉ có thể dựa vào chính anh ta.

Anh ta bĩu mỗi, giống như một đứa bé bị từ bỏ, đi ra ngoài.

Còn một khoảng thời gian nữa mới bắt đầu yến hội.

Anh ta ra ngoài thử thời vận, nhìn xem có thể tìm được thứ tốt hay không.

Anh ta còn chưa ra khỏi cửa, một thanh niên tên Long Hữu của Long gia cười khẽ, đi tới.

- Bạch Khởi huynh sao vậy, không phải lo lắng lễ vật không đủ đấy chứ, yên tâm đi, Mộ Dung gia không phải gia tộc ham chút lễ vật ấy, tuy Thần Đồng Tử Ngọc Dịch mà ngươi đưa không thể so được với Thiên Long Ấn của ta, nhưng coi như là thứ hiếm có, hẳn là không có vấn đề gì đâu, yên tâm đi.

Bạch Khởi nhíu mày, trong mắt lóe lên hàn quang.

Long Hữu này đâu phải an ủi anh ta, rõ ràng là đang khoe khoang, sau đó cười nhạo anh ta.

Nếu không ở Mộ Dung gia, anh ta nhất định sẽ đánh chết Long Hữu này.

- Ngươi nói xong chưa?

Bạch Khởi kìm nén lửa giận, nói.

- Đúng rồi, người nhà ngươi tới có quan hệ thế nào với Mộ Dung gia, lão gia tử nhà ta chỉ thường ăn cơm uống rượu với lão gia tử Mộ Dung gia mà thôi, nhưng ta nghe nói có vị công tử, lão gia tử nhà người đó là sinh tử chi giao với lão gia tử Mộ Dung gia, chắc là chúng ta đều bị loại rồi.Long Hữu lại nói với vẻ hờ hững.

Sắc mặt Bạch Khởi khó coi, hàn quang trong mắt lại thịnh hơn không ít.

Quả thực Long Hữu này rất giỏi chém một đao, mới vừa cho anh ta một đao, hiện giờ lại đâm anh ta mấy đao nữa.

Anh ta vốn có phần lo lắng, hiện giờ càng không nắm chắc rồi.

- Long Hữu Long gia của Tụ Cửu Thành đúng không?

Bạch Khởi xác nhận lại.

- Bạch Khởi huynh, ngươi đây là muốn làm gì thế?

Long Hữu giống như cảm nhận được ánh mắt bất thiện của Bạch Khởi, lập tức cẩn thận hỏi.

Thực lực của Bạch Khởi anh ta biết, mười anh ta cũng không phải đối thủ của Bạch Khởi.

- Tốt nhất là ngươi lập tức rời đi cho ta, nếu không ngươi sẽ biết người bị Bạch Đồng Tử của ta nhìn trúng, sẽ thế nào?

Bạch Khởi uy hiếp.

Dám lấy Bạch Khởi anh ta ra làm trò cười, thực sự coi Bạch Khởi này là cơm nhão sao?

Sắc mặt Long Hữu thay đổi, vội vàng lùi về sau mấy bước.

- Tự giải quyết cho tốt, nếu đợi ta trở lại, lại để ta nhìn thấy ngươi, ha ha…

Bạch Khởi cười lạnh lùng, liền muốn đi ra ngoài.

Dọa đi một người, sẽ ít đi một đối thủ.

Long Hữu do dự một lát, suy nghĩ có nên rời đi hay không.

Đúng lúc này.

Một công tử áo trắng đi tới.

- Bạch công tử, ngươi làm gì vậy, ngươi tặng đồ cho Mộ Dung tiểu thư kém còn chưa tính, còn uy hiếp Long công tử rời đi, nếu chuyện này để Mộ Dung lão gia tử biết, ngươi đoán xem sẽ thế nào?

Bạch Khởi nheo mắt, nhìn về phía người mới nói.

Chỉ thấy một công tử áo trắng đi tới.

Người này cao hơn Bạch Khởi một chút, mái tóc dài đen tuyền được búi lại, cầm một chiếc quạt xếp trong tay, bộ dạng ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, ôn nhĩ nho nhã, chỉ nhìn thôi đã khiến không ít nữ tử ái mộ.

- Ngọc Triển Đường?

Sắc mặt Bạch Khởi thay đổi, nói.

Người này là người tặng lễ vật quý nhất, tặng một kiện bán tiên khí trận binh, hơn nữa cho dù là tạo hình hay thuộc tính đều rất xứng với Mộ Dung Phi Nguyệt, gần như có thể nói là tạo ra cho Mộ Dung Phi Nguyệt, tương đương với một kiện tiên khí.

Vì trận binh này, anh ta mới hỏi tam thúc tiên khí, nhưng bị từ chối một cách vô tình.

Hơn nữa người sinh tử chi giao với Mộ Dung lão gia tử mà Long Hữu nói, đó là cha của Ngọc Triển Đường.

Cho nên Ngọc Triển Đường là tình địch mạnh nhất của anh ta.

- Vậy mà Bạch công tử biết tại hạ, đúng là vinh hạnh của tại hạ.

Ngọc Triển Đường phe phẩy cái quạt, cười nhạt nói.