Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 844# 1




 

 

 

Chương: Võ Vô Địch
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Trong phủ đệ của Mạc Phàm, sắc mặt đám nam tử họ Phùng và nữ tử họ Liễu vô cùng khó coi.

Nhất là nam tử họ Phùng ánh mắt như giết người, bọn họ không chỉ để Mạc Phàm đoạt linh khí, hai đại trận bùa hộ mệnh bị hủy chính là ở phủ đệ của ông ta và mỹ nữ họ Liễu.

Hơn nữa, chuyện này là do ông ta tự tay hủy.

Phải biết rằng chỉ riêng đại trận hộ phủ của ông ta, đã hao phí không dưới mười vạn linh thạch cao phẩm, Mạc Phàm cho ông ta một viên Huyết Diễm Thạch, cũng không đủ bù lại tổn thất của ông ta.

Trừ chuyện đó ra, còn nhiều Tụ Linh Trận khác bị hủy như vậy, những chuyện này cho dù không tính trên đầu ông ta, ông ta cũng không không làm gì.

Lần này không phải Mạc Phàm tiền mất tật mang, là ông ta trộm gà không được còn mất cả nắm thóc.

Sắc mặt những người khác cũng không được tốt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm.

Tổ tiên của bọn họ đều ở Thần Nông Tông, bình thường quan hệ không tệ.

Lúc trước phủ đệ của Mạc Phàm đến không ít người, nhưng đều ở không được bao lâu, liền bị bọn họ đuổi đi.

Đến lượt Mạc Phàm, một người vừa tới Thần Nông Tông, vậy mà khiến bọn họ chật vật như vậy, còn là lần đầu tiên.

- Mạc sư đệ, đệ ra tay cũng quá ác độc rồi, vậy mà hủy nhiều Tụ Linh Trận như vậy, còn hủy đi trận pháp hộ phủ của Phùng sư huynh và Liễu sư tỷ.Một đệ tử trong đó tiến lên trước một bước, trầm giọng nói.

- Chu sư huynh, dù thế nào chuyện này cũng không xem như là ta hủy diệt, cho dù là La Thiên Đại Tế của ta hủy hết, nhưng lúc trước chúng ta đã nói rồi mà?

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, hỏi.

Những người này hủy Tụ Linh Trận của hắn, còn chiếm linh khí lúc trước của hắn, hiện giờ Tụ Linh Trận của bọn họ bị hủy, lại còn trách hắn.

- Đệ có thái độ gì thế, sư phụ đệ dạy đệ nói chuyện với sư huynh như vậy à?

Sắc mặt nam tử họ Chu khó coi, tức giận nói.

- Sư phụ ta là Vô Cực đạo nhân, hay là huynh hỏi sư phụ ta thử xem?

Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh, đi một bước về phía nam tử họ Chu, hỏi.

Lúc hắn nói chuyện, hắn vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, trong chớp mắt khí tức thông thiên ngoại phóng, linh khí nồng đậm dưới La Thiên Đại Tế lập tức ngưng tụ thành bóng dáng vĩ đại sau lưng hắn đè về phía nam tử họ Chu, bầu trời vì vậy mà tối sầm lại.

Tuy bọn họ đều là đệ tử của Vô Cực Phong, còn cùng bối phận, nhưng không cùng một sư phụ.

Vô Cực Phong ngoại trừ sư phụ hắn, còn có không ít người có bối phận như sư phụ hắn, những người này đều có đệ tử.

Cảm nhận được khí tức của Mạc Phàm, không chỉ nam tử họ Chu, sắc mặt những người khác cũng thay đổi.

Rõ ràng Mạc Phàm là tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong, nhưng khí tức cường đại như vậy.

- Được rồi, Chu Phong, đánh cược thua phải nguyện chịu thua, không nói chuyện này nữa.

Ánh mắt nam tử họ Phùng phát lạnh, nói.

Chu Phong nhíu mày, hừ lạnh một tiếng lùi trở về, nhưng trong mắt là không cam lòng và phẫn nộ.

Nam tử họ Phùng không để ý tới Mạc Phàm, trái lại lạnh lùng trừng Bất Linh một cái.

- Hay cho La Thiên Đại Tế, vậy mà lấy Tụ Linh Trận của bọn ta làm tế phẩm, Bất Linh sư muội đúng là lắm thủ đoạn.

Lúc trước ông ta chỉ biết, La Thiên Đại Tế là lấy La Thiên Tinh Trận làm cơ sở, trận pháp có thể chuyển động theo hướng thuận cũng có thể ngược chiều, không giống Tụ Linh Trận thông thường chỉ biết dọc theo một hướng, tác dụng không khác La Thiên Đại Trận lắm.

Cụ thể vì sao mang chữ “Tế”, ông ta không hiểu.

Nhưng bây giờ ông ta rõ rồi, sở dĩ gọi là La Thiên Đại Tế, mà không phải La Thiên Đại Trận, là vì trận pháp này lấy trận pháp khác làm tế phẩm, để trận pháp khởi động bình thường, đây là Tụ Linh Trận loại tấn công.

- Nếu Phùng sư huynh cũng muốn La Thiên Đại Tế thì cứ tới tìm ta, chỉ cần một rương bảo thạch như Mạc sư đệ là được rồi.

Vẻ mặt Bất Linh ngây thơ nói, giống như không cảm nhận được lửa giận của nam tử họ Phùng.

- Được lắm, ta sẽ tới Vô Khí Phong tìm Bất Linh sư muội, đúng rồi, ta nghe nói Bất Linh sư muội đang thử luyện chế bán tiên khí, chúc Bất Linh sư muội sớm ngày thành công.

Nam tử họ Phùng nói.

Bất Linh xây La Thiên Đại Tế giúp Mạc Phàm, Bất Linh cũng có một phần công lao, tất nhiên ông ta sẽ không quên.

Một tiểu nha đầu ngoại lai của Thần Nông Tông, muốn luyện chế bán tiên khí, nằm mơ.

- Mượn lời chúc của Phùng sư huynh, đợi sư muội ta luyện chế bán tiên khí thành công, nhất định sẽ mời Phùng sư huynh đến quan sát, đến lúc đó mong Phùng sư huynh nhất định phải cổ vũ.

Bất Linh nói với vẻ hờ hững.

- Nhất định, chúng ta đi.

Nam tử họ Phùng hừ lạnh một tiếng, quay đầu rời đi.

Bọn họ đã ngã lộn nhào, không cần thiết phải ở đây.

Những người khác theo sát phía sau, không còn đắc ý như khi rời khỏi phủ đệ của Mạc Phàm lần trước.

- Mạc sư đệ, chúng ta đợi coi, chuyện này chưa xong đâu.

Mỹ nữ họ Liễu lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm, nói.

Vậy mà Mạc Phàm hủy trận pháp hộ phủ của cô ta, còn khiến cô ta không còn lời nào để nói, dù sao bọn họ cũng nói trước rồi, bất luận phủ đệ của người nào xảy ra vấn đề, đều không thể so đo.

Nhưng trận pháp hộ phủ của cô ta không bị hủy đi đơn giản như vậy được.

Mạc Phàm không thèm quan tâm tới mỹ nữ họ Liễu, lấy Huyết Diễm Thạch đã hứa lúc trước ra.

- Phùng sư huynh, đợi đã, dựa theo ước định lúc trước, thứ này là của huynh.

Mỹ nữ họ Liễu nhíu chặt mày, tức tới mức giậm chân, nổi giận đùng đùng xoay người rời đi.

Nam tử họ Phùng nheo mắt lại, trong mắt hiện lên sát khí, trả lệnh bài cho Mạc Phàm, cất viên Huyết Diễm Thạch đi.

- Đa tạ Mạc sư đệ.

… D

ưới La Thiên Đại Tế, theo trận pháp vận chuyển, linh khí ở xung quanh gần như được rút đến.

Thác nước sau phủ đệ của Mạc Phàm không chỉ tràn ngập linh khí, một vùng linh hà thất thải cũng xuất hiện trên không phủ đệ.

Dưới linh khí nồng đậm như vậy, những thực vật vốn ủ ũ nhanh chóng lấy lại sinh cơ.

Trong đôi mắt Bất Linh lóe lên quang mang màu xanh, kiểm tra vận chuyển của La Thiên Đại Tế, một lát sau mới thu hồi ánh mắt.

- La Thiên Đại Tế hẳn là không có vấn đề, trừ phi bọn họ tìm sư phụ ta tới dựng trận pháp, nếu không thì không có khả năng hủy được La Thiên Đại Tế, chỉ là sư phụ ta sẽ không ra tay vì dựng một Tụ Linh Trận đâu.

- Đa tạ Bất Linh sư tỷ.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

- Đúng rồi, gần đây đệ cẩn thận một chút, mấy người này không dễ chọc, người họ Phùng kia, cha là quản lý kho của Thần Nông Tông, nhất là một số kỳ trân dị bảo, muốn đổi phải trải qua cha ông ta, nhưng chuyện này không có gì phải sợ, bảo vật trên người đệ nhiều như thế, mỗi tháng không lĩnh những linh thạch đều không ảnh hưởng tới toàn cục, chỉ là họ Liễu kia, đệ gặp phải đại phiền phức rồi.

Bất Linh nói với vẻ hờ hững.

Rõ ràng là đang nhắc nhở Mạc Phàm, nhưng trên mặt không có nhiều biểu cảm, vẻ mặt bình tĩnh, giống như không liên quan tới cô.

- Liễu sư tỷ sao?

Mạc Phàm nhướn mày nói.

Hắn có biết một chút về bối cảnh của nam tử họ Phùng, quả thật ông ta không đủ để thành uy hiếp của hắn.

Thần Nông Tông có không ít gia tộc lâu năm, ví dụ như Phùng gia, Khương gia, Từ gia, nhưng Liễu sư tỷ này, hắn thật sự không nhớ ở Thần Nông Tông có nhà này.

- Liễu sư tỷ ấy à, đệ biết Vô Địch sư thúc không?

Bất Linh hỏi.

- Vô Địch sư thúc sao?

Mạc Phàm nhướn mày.