Chương: La Thiên Đại Trận
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Thật sự chỉ là dựng La Thiên Đại Trận sao?
Mạc Phàm lấy bán tiên khí và tiên khí cho sư phụ anh ta, chỉ để dựng thứ này.
La Thiên Đại Trận là Tụ Linh Đại Trận cao nhất, tuy anh ta dựng hơi khó khăn, nhưng hoàn toàn không đáng giá một kiện bán tiên khí.
- Trên người ngươi và sư phụ ngươi còn thứ khác, đáng để ta mơ ước à?
Mạc Phàm liếc mắt nhìn Không Hổ một cái, hỏi.
Tuy đám Phùng sư huynh tới đây, nhưng rất rõ ràng là không muốn điều chỉnh, cũng sẽ không làm vậy.
Nên nhắc nhở hắn đã nhắc, nên cảnh cáo hắn cũng cảnh cáo rồi, những người này không làm, vậy thì đừng trách hắn vô tình.
Tuy Tụ Linh Trận ở phủ đệ, động phủ gần đó rất lợi hại, nhưng một khi La Thiên Đại Trận dựng thành, có thể rút linh khí trong phủ đệ gần đó.
Đệ tử của Vô Khí Phong am hiểu luyện khí nhất, trận pháp cũng là số một số hai ở Thần Nông Tông, đây là nguyên nhân hắn tìm Bất Linh sư tỷ.
- Mạc sư thúc, những lời vô lễ vừa rồi không phải là ta nói đâu, là con thiên nga trắng ở bên ngoài phụ vào người ta nói đó, không biết những lời giải thích này, sư thúc có thể tin tưởng hay không.
Không Hổ thấy Mạc Phàm không giống đang nói dối, buông lỏng tay kéo Bất Linh ra, mặt không đỏ tim không đập nhanh cười nịnh nọt nói.
Quả thật bọn họ không có gì để Mạc Phàm nhìn trúng, anh ta cộng thêm sư phụ cũng không có giá trị bằng một kiện bán tiên khí.
Cho dù bán sắc, trừ phi khẩu vị của Mạc Phàm đặc biệt, nếu không sẽ không để mắt tới sư phụ anh ta.
- Nếu vừa rồi mạo phạm sư thúc, ta sẽ làm thịt con thiên nga trắng kia để sư thúc nhắm rượu, con thiên nga trắng kia ăn không ít thiên tài địa bảo, thịt chắc chắn rất ngon.
Không Hổ bổ sung thêm một câu.
- Có thể, ngươi ăn thiên nga trắng kia, sau này ngươi cõng sư phụ ngươi nhé?
Mạc Phàm hờ hững nói.
Đưa bán tiên khí cho Bất Linh sư tỷ, chỉ là giải một phen hoàn cảnh sau này của Bất Linh sư tỷ mà thôi.
Không Hổ không biết quan hệ kiếp trước giữa hắn và Bất Linh sư tỷ, hiểu lầm cũng là bình thường.
- Chuyện này sư phụ anh minh, sư thúc, ta rót chén trà cho người.
Không Hổ thấy Mạc Phàm không so đo với anh ta, vội vàng ân cần rót trà cho Mạc Phàm.
- Bất Linh sư tỷ, sư tỷ cảm thấy thế nào?
Mạc Phàm không để ý tới Không Hổ, hỏi.
Bất Linh lau miệng, trừng Không Hổ một cái.
- Tiểu Hổ Tử, đã tới giờ Tiểu Bạch tắm rửa, con đi tắm cho Tiểu Bạch đi, cẩn thận đừng để bị Tiểu Bạch ăn mất.
Không Hổ đặt ấm trà xuống, khóc không ra nước mắt cõng hồ lô đi ra ngoài.
Vừa rồi anh ta nói giết con thiên nga trắng kia làm đồ ăn, hiện giờ tắm rửa cho con thiên nga trắng sẽ có kết cục gì có thể nghĩ được.
- Ngươi đi giúp đi, Vô Kỳ.
Mạc Phàm vẫy tay với Mạnh Vô Kỳ, nói.
Vô Kỳ cúi người hành lễ với Bất Linh, lúc này mới rời đi.
Trong phòng, chỉ còn Mạc Phàm và Bất Linh.
- Vì sao đệ đối xử tốt với ta như vậy?
Bất Linh do dự một lát, hỏi.
Đúng là cô rất cố chấp với luyện khí, thiên tính đơn giản, nhưng không phải kẻ ngốc.
Vừa rồi không cần Không Hổ mở miệng, cô cũng phải hỏi rõ mới nói.
Mạc Phàm bưng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm.
- Ta cảm thấy sau này Bất Linh sư tỷ có thể luyện thành tiên khí.
- Chỉ vậy thôi sao?
Bất Linh nhướn mày, đoạt lấy trà trong tay Mạc Phàm, uống một ngụm nói.
- Chỉ như vậy.
- Đệ có tiên khí, để ta hỏi nó, nếu nó cũng cho rằng đệ nói thật, ta đồng ý với đệ, hơn nữa nếu đệ cung cấp bán tiên khí và tiên khí cho ta theo lời đệ nói, nếu sau này ta có thể luyện chế bán tiên khí, ta sẽ tạo ra một kiện bán tiên khí cho đệ, nếu ta có thể luyện chế tiên khí, ta sẽ luyện chế một kiện cho đệ, nguyên liệu đều do dệ cung cấp, La Thiên Đại Trận là tặng kèm, trong vòng ba ngày, ta sẽ dựng xong giúp đệ.
Bất Linh vươn một tay ra, điểm lên mi tâm Mạc Phàm nói.
So với con người, cô càng tin bảo khí hơn.
Lúc trước cô ngửi được, trên người Mạc Phàm có tiên khí.
Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt hiện lên bất ngờ.
Ngọc kiếm Vô Phong có thể phong ấn tiên linh chi khí của tiên khí Khổn Thần, phần lớn cũng là tiên khí.
Nhưng ngọc kiếm Vô Phong ở giữa Nguyên Anh của hắn, vẫn luôn ẩn rất kín, cho dù là lần trước ở Thương Ngô Sơn, hắn dùng ngọc kiếm Vô Phong làm Trận Nhãn, Mạnh Bất Đồng sư huynh đều không thể phát hiện.
Bất Linh sư tỷ ngửi vài cái liền đoán được, thiên tài luyện khí đúng là thiên tài.
- Có thể.
Ý niệm của hắn vừa động, ngọc kiếm Vô Phong chậm rãi bay từ trong mi tâm hắn ra.
- Chuôi tiên khí này tên là Vô Phong, ta cũng không có biện pháp khống chế, sư tỷ cẩn thận một chút.
Mạc Phàm đưa ngọc kiếm Vô Phong về phía Bất Linh.
Phàm là tiên khí, đều như tiên khí Khổn Thần, có thể hóa thành hình người.
Ngọc kiếm Vô Phong vẫn luôn thờ ơ với hắn, chưa từng hóa thành hình người, hắn cũng không biết là vì sao, nhưng cũng chưa bao giờ để người khác dụng vào, vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Đôi mắt của Bất Linh rất ngây thơ, bàn tay trắng nõn cẩn thận vươn về phía ngọc kiếm vp.
Tay cô đặt lên trên ngọc kiếm Vô Phong, quang mang màu xanh biếc lập tức tỏa từ trên ngọc kiếm Vô Phong ra.
Tay cô mới tiếp xúc ngọc kiếm Vô Phong, trong đôi mắt cô lập tức lóe lên quang mang màu xanh biếc như ngọc kiếm Vô Phong.
Một lát sau, trên ngọc kiếm Vô Phong chớp lóe thanh quang, biến mất trong mi tâm của Mạc Phàm.
Bất Linh sư tỷ nhắm mắt rồi mở mắt ra, thanh quang ở trong mắt đã thu lại.
- Thế nào?
Mạc Phàm hỏi.
- Thành giao, đệ muốn chỉnh mấy sư huynh sư tỷ ở gần đây đúng không?
Bất Linh nghĩ một lát, hỏi.
- Xem như là vậy.
Mạc Phàm không phủ nhận,nói.- Ba ngày, phủ đệ của bọn họ sẽ tàn hơn phủ đệ của đệ bây giờ, nhưng mà…
Bất Linh nói chắc chắn.
- Bất Linh sư tỷ cứ nói.
Mạc Phàm nhướn mày nói.
- Bán tiên khí, đệ cho ta, tự ta sẽ phá giải, không cần đệ phá giải giúp ta.
Bất Linh nói.
Tất nhiên là cô biết mục đích Mạc Phàm mở bán tiên khí giúp cô, bán tiên khí được mở ra hoàn toàn, tương đương Mạc Phàm đang giúp cô quen thuộc bán tiên khí.
Cô muốn biết bán tiên khí đơn giản hơn nhiều, nhưng đây là Mạc Phàm cho cô, không phải của cô.
Cô nhất định phải tự mình phá giải chút một, sau đó lại ráp hoàn chỉnh.
- Cho sư tỷ.
Ngón tay của Mạc Phàm sáng lên, bán tiên khí hình khiên xuất hiện trong tay hắn, hắn ném cho Bất Linh.
- Trên người đệ nhiều bán tiên khí thật, ở đâu ra thế?
Bất Linh cầm tấm khiên, nhìn chằm chằm nhẫn của Mạc Phàm nói.
Trong nhẫn của Mạc Phàm, có ít nhất mười kiện bán tiên khí.
- Ba năm sau, bí cảnh đó sẽ mở lần nữa, ta sẽ dẫn sư tỷ đi vào, tự sư tỷ chuẩn bị pháp khí thiên bảo.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Được, ta đi làm việc đây.
Bất Linh lên tiếng, xoay người biến mất.
Âm thanh gõ gõ đập đập, nhanh chóng vang lên trong sân.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, không để ý tới bọn họ, dọc theo nước suối chảy xuống đi tới phía trên thác nước.
La Thiên Đại Trận chưa thành, tạm thời nơi này không thích hợp tu luyện, nhân dịp này, hắn sẽ tham ngộ Thiên Địa Huyền Sách.
Đây là lợi khí để hắn đề thăng chiến lực, nhất định phải tham ngộ đủ trước Đại Bỉ. Hắn lấy hộp ngọc chứa Thiên Địa Huyền Sách ra, ngồi khoanh chân.