Chương: Sứ Giả
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Mạc Phàm tạm biệt Vô Phong sư thúc xong, không đi thẳng về đấu cung, mà tiến tới phủ đệ của Vọng Cơ sư huynh.
Không chỉ Mạc Phàm ở đây, Hồng Nhu sư tỷ và Lương Nguyệt Hoa cũng ở nơi này.
Chúc Vũ phải điều tra bối cảnh tất cả tuyển thủ với vị sứ giả kia, cho nên chỉ có Lương Nguyệt Hoa bảo hộ bọn họ.
- Mạc Phàm, ngày mai là ngày cuối cùng, ta nghe nói có một sứ giả tới đây, không phải là nhằm vào đệ đấy chứ?
Lã Hồng Nhu bưng một chén trà, hỏi.
Mấy ngày nay cô luôn bận rộn chuyện luyện đan với Chung Tử Kỳ, chuyện này là trước khi Mạc Phàm, nghe Lương Nguyệt Hoa mới nói.
- Có khả năng.
Mạc Phàm liếc mắt nhìn Lương Nguyệt Hoa một cái, lạnh nhạt nói.
- Gì mà có khả năng, phải thì phải, mà không phải thì không phải, đệ là một đại nam nhân, không thể nói dứt khoát một chút à.
Lã Hồng Nhu bất mãn nói.
Mạc Phàm bĩu môi, không để ý tới Lã Hồng Nhu.
Trái lại Lương Nguyệt Hoa bỏ chén trà xuống, nói xen vào một câu.
- Mạc Phàm, người kia nhằm về phía ngươi, ngươi chuẩn bị làm thế nào đây?
Vị sứ giả kia tới Thanh Thành không lâu, không tra thân phận của những người khác, chỉ tra mỗi tin về Mạc Phàm.
Chuyện này rất rõ ràng, là muốn loại Mạc Phàm.
- Lương trưởng lão, ngày mai ngươi sẽ biết.
Mạc Phàm cười thần bí, nói.
- Đúng rồi, vị sứ giả này là ai?
Mạc Phàm tò mò hỏi.
- Người này, trừ phi ngươi mời sư tổ có chữ lót là “Vô” tới, nếu không ngày mai ngươi đừng nghĩ tới chuyện vào Thần Nông Tông.
Lương Nguyệt Hoa nói chắc chắn.
Lúc trước bà cho rằng Mạnh gia sẽ mời một người có bối phận như bọn họ, chỉ là người có chút địa vị ở Thần Nông Tông tới.
Ai biết Mạnh gia phái một người có chữ lót là “Bất” tới, như vậy phiền phức rồi.
- Chữ lót “Vô” sao?
Động tác của Vọng Cơ và Lã Hồng Nhu cứng đờ, nhìn thoáng qua Mạc Phàm.
Tuy bọn họ chưa tiến vào Thần Nông Tông, nhưng có hiểu biết về bối phận ở Thần Nông Tông.
Có thể khiến người chữ lót “Vô” xuất mã, chỉ có thể là người chữ lót “Bất”.
Mạnh gia tìm người chữ lót là “Bất” tới, lần này phiền phức rồi.
Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lộ ra dị sắc.
- Là Chu Bất Vi của luật pháp đường đúng không?
Ở Thần Nông Tông, người có quan hệ tốt nhất với sư huynh Mạnh Bất Đồng là Chu Bất Vi.
Chu Bất Vi từng đồng sinh cộng tử với sư huynh Mạnh Bất Đồng trong một bí cảnh, trong đám người cùng đi vào, chỉ cóhai bọn họ đi ra.
Không chỉ như vậy, nghe nói Mạnh Bất Đồng vì cứu Chu Bất Vi, còn bị thương rất nặng.
Hai người một người nắm phía nam Thần Nông Tông, một người khống chế luật pháp, giới luật của Thần Nông Tông.
Nếu người chữ lót là “Bất” tới, chắc chắn là Chu Bất Vi.
- Không đúng, Chu Bất Vi sẽ không tới đây vì chuyện này, hẳn là Chu Thanh Vân con trai của Chu Bất Vi đúng không?
Mạc Phàm nghĩ một lát, lại nói tiếp.
Hải tuyển của Thần Nông Tông không tính là chuyện đặc biệt, bảo Chu Bất Vi sư huynh tới làm sứ giả là không có khả năng, dù sao cũng là chủ một đường của luật pháp đường.
Nhưng nếu Mạnh gia yêu cầu, Chu Bất Vi sư huynh sẽ không tự mình tới, mà phái một tâm phúc của mình, con trai ông ta là thích hợp nhất.
Chu Thanh Vân đến, không khác gì Chu Bất Vi sư huynh đến, quả thật cần người chữ lót “Vô” tới.
Luật pháp đường chưởng quản luật pháp của Thần Nông Tông, ngôn ký pháp, hành tức trách, không ai có thể cãi lời.
Phần lớn đệ tử gặp người của luật pháp đường đều trốn, sợ bị luật pháp đường để mắt tới.
Một khi bị để mắt, chữ có người chữ lót “Vô” mới ra mặt được.
- Không sai, người tới là Chu sư đệ.
Trong mắt Lương Nguyệt Hoa hiện lên dị sắc, vẫn gật đầu.
Bà chỉ nói là người có bối phận, Mạc Phàm đã đoán ra.
- Ta biết rồi.
Trên mặt Mạc Phàm không có chút gợn sóng, tiếp tục uống trà.
Chỉ là con trai của Chu sư huynh mà thôi, cho dù đích thân Chu sư huynh tới cũng không sao, càng không nói tới con trai ông ta.
Lương Nguyệt Hoa thấy Mạc Phàm thờ ơ, lông mày nhíu lại.
- Mạc Phàm, ngươi nên cẩn thận thì hơn, nếu chuẩn bị không đủ, bây giờ còn chút thời gian chuẩn bị, người của luật pháp đường không dễ đối phó như vậy đâu.
Mạc Phàm lắc đầu cười, buông chén trà xuống.
- Lương ngày mai, đợi ngày mai kết thúc tuyển chọn, bà sẽ biết.
Hiện giờ hắn giải thích với Lương Nguyệt Hoa trưởng lão là mình tìm Vô Phong sư thúc, chỉ sợ Lương Nguyệt Hoa trưởng lão sẽ không tin.
Thay vì giải thích, chẳng bằng ngày mai xem.
- Mạc Phàm, ngươi chắc chắn không?
Lương Nguyệt Hoa khẽ nâng mí mắt, xác nhận lại.
Người của luật pháp đường thật sự khó đối phó, nhất là Chu Thanh Vân tới vì Mạc Phàm, đến lúc đó chỉ cần một câu của Chu Thanh Vân, có thể khiến Mạc Phàm không vào được Thần Nông Tông.
- Lương trưởng lão, muốn đánh cược một lần không?
Mạc Phàm cười khẽ, hỏi.
- Đánh cược gì?
- Đánh cược ngày mai ta có thể tiến vào Thần Nông Tông hay không, nếu ngày mai ta vào Thần Nông Tông, Lương trưởng lão giúp ta dẫn một đứa bé bình thường đến Thần Nông Tông, thế nào?
Nếu hắn đến Tu Chân giới, tới lúc mang Phượng Vũ đồ đệ kiếp trước của hắn tới rồi.
Có Lương Nguyệt Hoa qua đó, không chỉ có thể dẫn Phượng Vũ đến, còn bảo hộ một nhà Phượng Vũ thoát kiếp nạn đời trước.
- Có thể, nếu ngươi không vào được thì sao?
Lương Nguyệt Hoa cắn môi, nói.
- Nếu ta không vào được Thần Nông Tông, ta đưa cho ngươi một bộ công pháp tuyệt thế giống công pháp đặc biệt của ngươi hiện giờ, thế nào?
Mạc Phàm hỏi.
Lương Nguyệt Hoa cũng từ Hạ giới tới, bà có thể vào Thần Nông Tông là vì thiên phú không kém, kém nhất là công pháp cao cấp thích hợp cho tu luyện.
Bởi vì không tìm được công pháp cao cấp thích hợp, tốc độ tu luyện của bà càng ngày càng chậm.
- Có thể, ta xem ngày mai ngươi tiến vào Thần Nông Tông thế nào, Mạnh Sơn Hà và Chu Thanh Vân không dễ đối phó như vậy đâu.
Trước mắt Lương Nguyệt Hoa hơi sáng lên, gật đầu liên tục nói.Bà không biết sao Mạc Phàm lại biết được, nhưng quả thật bà thiếu một bộ công pháp thích hợp.
Mạc Phàm có bản đồ của Động Dương Thiên Cung, lấy công pháp thích hợp với bà ra cũng không có vấn đề.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười khẽ, nhìn về phía Vọng Cơ và Lã Hồng Nhu.
- Vọng Cơ sư huynh, Hồng Nhu sư tỷ, ngày mai hai người có thể khiêu chiến đấu cung rồi.
Hắn đã mời Vô Phong sư thúc tới, đã tới lúc Vọng Cơ sư huynh và Hồng Nhu sư tỷ đi khiêu chiến đấu cung, đây mới là mục đích hắn tới đây.
- Lăn qua lăn lại lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể về đấu cung, hi vọng ngày mai không xảy ra vấn đề gì.
Lã Hồng Nhu tức giận liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái.
Cô mới nói xong, Mạc Phàm nhíu mày, chén rượu để bên miệng dừng lại, nhìn bên ngoài cửa sổ.
Không chỉ hắn, sắc mặt Lương Nguyệt Hoa, Vọng Cơ thay đổi, cũng nhìn lại theo.
Lã Hồng Nhu nhíu mày, nhìn bên ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy một đạo phù kiếm mang theo tiếng xé gió ngang trời bay tới, đến trước biệt viện mà không có ý dừng lại, đâm thủng trận pháp ở biệt viện.
Trên phù kiếm chớp lóe hào quang, biến mất trên không biệt viện.
Cùng lúc đó, từng đạo độn quang xẹt qua không trung, trong chớp mắt đã tới.
Chỉ trong chớp mắt, xung quanh biệt viện tụ tập mấy chục người, sau đó vẫn có không ít người tụ tập về phía này, không chỉ cao thủ của Quỷ Ảnh Nhất Tộc, cũng có cao thủ khác mơ ước mệnh kiếm.
Một khắc trước Mạnh gia bị vây kín, hiện giờ thành đám Mạc Phàm.