Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương 436 - Shii-chan




Shiho đang nghiêm túc đắn đo về cách cô ấy sẽ gọi tôi.

Vừa cắn môi nhìn lên góc trên bên trái, cổ vừa lầm bầm đăm chiêu.

「Cái tên có thể vượt mặt 『Kou-kun』...... Ưư, không có nhiêu hết. Chẳng thà mình xài 『onii-sama』 cho rồi nhỉ」

「Kiểu gọi gì dễ gây hiểm lầm quá」

「Cậu nói phải...... Chưa kể đặc quyền 『em gái』 chỉ dành riêng cho Azunyan rồi, ẻm sẽ cáu mất thôi」

「Cả Azusa cũng có một nỗi ám ảnh kỳ lạ mà ha」

Thi thoảng Shiho lại đùa đùa gọi tôi là 『onii-chan』.

Và cứ lần nào Shiho nói thế, con bé lại lên cơn giận ngút trời. Coi bộ có những lãnh thổ con bé không muốn ai xâm phạm thì phải.

「Dùng 『senpai』 lại hơi sai sai nhỉ」

「Cứ đà này thì khả năng Shiho thành đàn em tớ cũng không thấp đâu」

「T-tớ sẽ học đàng hoàng mà...... Nhưng vụ đó tạm bỏ qua đi!」

Shiho nhanh chóng đổi chủ đề, hình như cổ không muốn nghĩ về chuyện điểm số.

「À đúng rồi! 『Chỉ huy』[note48904] thì sao?」

「Tước hiệu nặng nề quá」

「Thế 『đô đốc』[note48905]?」



「Vẫn nặng, khác gì đâu」

「Ngoan cố ghê ta. Đã vậy thì 『Producer』[note48906] cũng được đúng không?」

「Tớ sẽ cố nếu Shiho dấn thân vào nghiệp Idol」

「Không thể, cậu nghĩ tớ hát hò với nhảy nhót được trước số người xem nhiều thế không?」


「Vậy thì tớ cũng không thành Producer được rồi」

Cứ như cổ đang liệt kê ra những kiểu gọi trong game vậy.

Chuyện biệt danh...... để mà quyết định thì lại khó phết.

Chưa kể tên tôi cũng không có đặc trưng gì, đã khó lại càng khó hơn.

「Grrrrr...... Chẳng quyết được cách gọi nào có thể thể hiện tình cảm của tớ nữa」

Và chắc cũng do tình cảm Shiho mãnh liệt quá.

Những ý tưởng tụi tôi đưa ra chẳng cân xứng được với cảm xúc của cổ, có lẽ đó cũng là lý do khiến chuyện này khó khăn hơn.

......Quả nhiên chuyện sẽ diễn ra theo cách này mà.

Tôi đại khái cũng biết, rằng Shiho đâu thể là bên duy nhất sẽ quyết định biệt danh.

Nhất định là tôi cũng phải kiếm cho cổ một biệt danh mới.


Và vì có suy nghĩ đó nên tôi đã nhắm trước rồi.

Thú thật thì vụ này chẳng khiến tôi phiền não mấy.

Lý do chắc là vì từ trước, 『tôi đã luôn muốn thử gọi như này』.

「――Shii-chan à」

Thật ngắn gọn, tôi nói cái tên ấy ra.

Đó là cách gọi mà bố mẹ Shiho thường hay xài hồi tôi qua nhà cổ dùng bữa khi trước.

Vì đó là một tên gọi rất xinh, còn giúp người ta cảm nhận được tình cảm và sự gần gũi nên cả tôi cũng từng muốn thử gọi một lần.

Không biết Shiho sẽ cho tôi thấy phản ứng như nào nhỉ?


Cơn tò mò trỗi dậy khiến tôi đánh mắt sang quan sát...... chỉ để thấy Shiho đang đớ người ra với mắt chữ A mồm chữ O.

U-Ủa? Sao trông sửng sốt thế?

「Sao vậy Shii-chan?」

「............」

「Này~. Đừng nói tớ là cậu không thích cách gọi 『Shii-chan』 nghe?」

「............」


「Không lẽ biệt danh này chỉ được dùng ở nhà và tớ xài khiến cậu thấy quái quái?」

「............」

Ba lượt hỏi, không một câu hồi đáp.

Hừm hừm, vậy thì chắc cổ bị cái đó rồi.

Có lẽ không phải ghét bỏ gì hết.

Tôi nhận ra, rằng do Shiho đang bị cái đó nên mới không còn đáp lại được những câu hỏi của tôi.

「Thế là vui hả?」

「............Ưm」

Nghe tôi hỏi, đầu Shiho gật xuống một phát thiệt sâu.

「C-con người kỳ lạ thật nhỉ...... Cứ hễ ngạc nhiên mà cùng lúc với vui mừng là chẳng còn nói được gì nữa luôn」

Ui, may thật.

Có vẻ như như Shiho thích cách gọi này rồi――