Dịch giả: Kaito-sama
. . . . . . . . . .
Chapter 61: Guild Mạo hiểm giả Ienith
.
Sau bữa sáng, người duy nhất không bị sốc bởi sự biến đổi của tầng ngầm, Lionel, tới thăm tôi tại phòng của chủ guild để hỏi xem Dolan có thể giúp chế tác trang bị cho ông ấy không.
“Trước khi nói về việc này, tại sao ông lại yêu cầu làm sân luyện tập theo ý kiến riêng của mình vậy? Mặc dù nó chỉ bằng nửa kích thước so với cái ở guild mạo hiểm giả, xem xét việc chạm khắc những vòng tròn pháp thuật lên tường, không phải thật lạ khi không báo cáo cho tôi trước tiên sao?”
Tôi không hét lên. Bởi vì la lên sẻ chỉ tốn thêm sức khỏe thôi.
Đặc biệt là tôi sẽ bị bỏ lại với kết quả tồi tệ nhất nếu hét vào một người cao cấp hơn mình.
Điều đó cũng rất nguy hiểm bởi lòng tin và trung thành của ông ấy với tôi sẽ trở về con số 0.
Đó là lý do vì sao hậu quả để lại sẽ nhiều hơn nếu nói về sai lầm trong khi giận dữ.
Dĩ nhiên, trong trường hợp bất kể nói bao nhiêu lần vẫn vậy thì lại khác, nhưng đây là lần đầu tiên nên tôi đã nói một cách bình tĩnh.
“Đúng như ngài nói. Tôi đã vượt quá quyền hạn của mình.”
Lionel thừa thận lỗi lầm và cúi thấp đầu xuống. Đổ lỗi thêm nữa chỉ làm cho sự tự mãn của tôi tăng thêm thôi vì vậy tôi sẽ dừng lại ở đó.
“Sau này, xin hãy cẩn thận hơn. Chắc chắc, ông có thể nghĩ tôi không đáng tin cậy vì tôi vẫn còn trẻ, nhưng tôi cũng có thể suy nghĩ nghiêm túc nếu ông đưa ra ý kiến của mình. Vậy giờ, ông có bất cứ điều gì để báo cáo liên quan đến đội gác đêm không?”
Tiền bối của tôi đã bảo rằng việc tha thứ khi phạm lỗi lần đầu sẽ khiến cho lòng tin của họ tăng lên. Đó là tại sao tôi đổi chủ đề và nói về báo cáo.
“Thưa có. Không có vụ tấn công nào nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự hiện diện. Tôi tin rằng chúng đã rút lui do số lượng lớn các vệ sĩ hoạt động. Các nô lệ tội phạm có vẻ trở thành những tài sản có lợi hơn nếu chúng ta đào tạo họ, và họ cũng không thể hiện tăng thêm sự bất mãn nào với việc đối xử cả. Và… dường như họ không được cử đi bởi Shaza và nhóm của anh ta, mà thay vào đó là do sự can thiệp của Guild Thảo dược.”
Bây giờ nghe ông ấy đề cập đến, tôi đã không hề thu thập thông tin từ những kẻ tấn công… tôi đã quá thiếu sót rồi.
“Cảm ơn Lionel. Tôi đã quên nói chuyện với bọn họ… Tôi đã suy nghĩ từ hôm qua rồi nhưng, chính xác ông là ai?”
Tôi cuối cùng cũng đã hỏi.
“Fu~… Tôi chỉ là có một vị trí hơi cao ở một quốc gia nào đó thôi. Giờ tôi là một nô lệ, và tôi đã đặt trái tim mình để trở thành thuộc hạ của Luciel-dono.”
Từ ánh mắt ấy, đó là những lý do thực sự. Có vẻ chắc rằng ông ấy sẽ không nói thêm nữa. Tôi đã từ bỏ để biết được danh tính thực sự của ông ấy trong lần này.
“Ha~. Rất tốt. Hãy cho tối biết khi nào mà ông đánh giá là vẫn ổn khi làm vậy. Liên quan đến chế tác trang bị, việc đó tùy thuộc vào nguyên liệu cũng như thảo luận với Dolan. Ừm, không thể làm ngay được, vì vậy ông có thể giữ thanh kiếm của Shisho từ giờ. Tôi sẽ để lại sự an toàn của Guild cho ông cùng với những nô lệ. Ngoài ra còn nhiệm vụ hộ tống khi tôi đi ra ngoài nữa.”
“Vâng! Chắc chắn rồi.”
Ông ấy đưa tay ra trước ngực và cúi đầu, trước khi quay gót và bước ra ngoài.
- Tôi lấy ra một chồng giấy và tóm tắt lại những điều phải làm.
- Xây dựng lại Guild Trị liệu
- Duy trì trật tự công cộng tại Guild
- Tiếp nhận bệnh nhân và thành lập các phòng khám
- Thực phẩm
- Vấn đề với Guild Thảo dược
- Điều tra Ienith bao gồm cả Shaza
.
“Tới hội mạo hiểm giả khi nào gặp rắc rối huh… Tôi cũng sẽ thử gủi thư cho Sư phụ. Tôi có một phương pháp để tăng giá trị cái tên mình lên trong một lần, nhưng thực sự thì tôi không muốn dùng đến nó.”
Vào buổi sáng, tôi viết một lá thư cho Sư phụ và cùng làm bảng hiệu cho guild với cấp dưới của mình.
Lionel dậy cùng lúc khi tôi làm xong bữa trưa nên chúng tôi đã ăn cùng nhau.
Vào buổi chiều, tôi để những nô lệ phạm tội cho Jordo-san. Tương tự hôm qua, tôi đi tới Guild thám hiểm giả với Lionel và Cathy, cả Thánh hiệp sĩ Piazza nữa.
“Tôi định tới thăm Guild mạo hiểm để thực hiện một buổi hội thảo. Ma pháp phục hồi của tôi không thường được thấy và họ sẽ không đến guild trị liệu nếu không thấy được hiệu quả của nó.”
“Đó là một cách suy nghĩ hay nya~.”
“Nếu chýng ta có thể tách mình ra khỏi chuyên môn liên quan của Guild thảo dược thì sẽ không có bấp kỳ tranh chấp nào, tôi nghĩ đó là một ý kiến hay.”
“…Tôi sẽ hộ tống ngài bất kể ngài tiến bước như thế nào.”
“Trước tiên tôi sẽ để họ biết về những trị liệu sư. Sau đó, chúng ta sẽ điều tra thêm về guild thảo dược và mua sắm trên đường về.”
Cả ba người họ đáp lại và cùng hướng tới Guild mạo hiểm giả.
Guild mạo hiểm giả ở Ienith thì, không giống với ở Thánh trấn và Meratoni, chủ yếu gồm nhiều chủng tộc khác với con người.
“Như mong đợi, bố trí của guild đều giống nhau. Vậy thì, tôi sẽ đến quầy nên đi nào.”
Tôi bước thẳng tới quầy sau khi nói. Không cần biết bạn nhìn tôi thế nào, tôi cũng không khác với những mại hiểm giả là bao.
“Rất vui được gặp. Tôi là người phục trách guild trị liệu, hạng S trị liệu sư và mạo hiểm giả Luciel. Có thể được không khi tôi gặp chủ guild?”
Tôi giới thiệu thẻ trị liệu sư và thẻ mạo hiểm giả của mình cho nhân viên tiếp tân. Cô ấy là một thú nhân người mèo, nhưng lại khác với Cathy.
“Luciel-sama phải không?... Tôi sẽ chuyển lời nhắn tới cho chủ guild nên xin hãy đợi một lát.”
Cô ấy để lại thông báo sau khi nói và cúi đầu.
“… Cathy, tại sao cô luôn kết thúc câu bằng ‘nya’ hoặc là ‘nyan’ vậy?”
Tôi hỏi một câu ngớ ngẩn và Cathy trả lời lại với một tiếng cười.
“Tôi được bảo là cách nói này dễ thương hơn nya.”
“…Tôi thấy rồi.”
Chúng tôi đang thu hút ánh nhìn, nhưng, đặc biệt vì tôi không phải ở một mình, nên cũng chẳng cảm thấy gì giống với cảm giác khát máu.
“Ngài chủ guild rất vui được gặp ngài, xin hãy đi lối này.”
Người nhân viên trở lại thông báo và chúng tôi theo cô ấy tới phòng chủ guild.
“Vậy ra chủ guild ở đây có một căn phòng phù hợp.”
Tôi nói trong khi bước đi, người cô ấy rõ ràng vừa rung nhẹ.
[note9019]“Nó cũng không thực sự quan trọng, nhưng nếu nói dối tôi có thể đổ vật thể X này lên tiếp-tân-san đấy. Giờ tôi có khoảng 10 thùng…”
Khi tôi vừa nói thế vừa cười, cô ấy đứng lại ngay trên cầu thang.
“… Chúng ta đang tới phòng của ngài chủ guild, nhưng người mà ngài sẽ gặp là phó chủ guild Jias-sama.”
Tôi vừa có được một kiến thức chung mới nói rằng Vật Thể X có thể dùng như một công cụ đe dọa với người thú trong khi hỏi thêm.
“Nơi ở của chủ guild ở đâu và tại sao phó guild lại muốn gặp tôi?”
“Tôi không biết chỗ của chủ guild. Cũng như lý do ngài phó guild muốn gặp ngài…”
Cô ấy lắc đầu. Khi tôi nhìn qua Lionel, ông ấy cũng lắc đầu tương tự nên có lẽ là cô ấy không nói dối.
“Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ không lấy nó ra đầu nên đừng lo.”
Cô ấy trông cực kỳ nhẹ nhõm và một lần nữa bắt đầu bước tiếp.
Sau khi gõ cửa và được phép vào, tiếp tân-san mở cửa ra và chúng tôi đi vào phòng chủ guild.
Người ở đây là long nhân đầu tiên mà tôi gặp, cùng với Shaza.
Shaza cứng đờ khi nhìn thấy Lionel và vì lý do nào đó, long nhân này cũng đơ người ra khi thấy tôi.
“Rất vui được gặp ngài. Tôi là người phụ trách Guild Trị liệu, hạng S trị liệu sư và mạo hiểm giả Luciel. Ngài chủ guild, cảm ơn và đã đón tiếp tôi. Shaza cũng thế, chúng ta đã gặp nhau hôm qua.”
Tôi nói dõng dạc trong khi mỉm cười thân thiện.
‘Tôi, tôi không phải là chủ guild. Tôi là phó guild Jias. Thật vinh dự khi được gặp ngài.”
Ông ấy ngay lập tức đứng lên khỏi ghế và cúi đầu. Giọng ông ấy có phần lo lắng.
Có vẻ Shaza cũng rất ngạc nhiên vì hành động của phó guild.
“Tôi hiểu rồi. Và vậy Jias-sama, ngài chủ guild ở đâu vậy?”
“Vâng. Ông ấy hiện tại đang hoạt động ở mê cung. Tôi tin ông ấy giờ đang chiến đấu.”
“Không cần biết ngài chủ guild mạnh mẽ thế nào, ông ấy hành động cá nhân như vậy không phải rất kỳ lạ sao?”
“Phải. Nhưng nếu anh không đi, việc chinh phục sẽ không khả thi…”
Vậy ra những người đứng đầu của guild ở đây là 2 anh em rồng.
“Tôi hiểu rồi. Lần này chúng tôi, Guild Trị liệu, muốn thực hiện một buổi hội thảo dành cho guild thám hiểm, nhưng thật đáng tiếc.”
“Buổi hội thảo?”
“Mặc dù sự tồn tại của ma pháp hồi phục được biết đến trong Ienith, tôi tin rằng nhiều người không biết công dụng thực sự của nó. Đó là lý do vì sao chúng tôi dự định chứng minh hiệu quả của ma pháp phục hồi, để cho mọi người biết về nó tại guild trị liệu.”
“… Và ngài muốn Guild thám hiểm giả làm gì?”
“Xin hãy đưa những người bị thương vào sân tập luyện bên dưới. Chúng tôi sẽ để họ thử nghiệm sự chữa trị của Guild trị liệu hoàn toàn miễn phí. Ah, đây là bảng giá ban đầu.”
Tôi đưa một cuốn sách nhỏ với các hướng dẫn và điều khoản cho Jias-dono.
“Như ngài đã biết, ma pháp phục hồi do của các trị liệu sư không chữa được bệnh tật. Kể cả vậy, tôi muốn để những mạo hiểm giả, những người sống bằng việc chiến đấu cũng như tất cả mọi nơi tại quốc gia này biết về lý do cần phải có một Guild trị liệu.”
Sau khi nghe tôi nói, Jias-dono nhìn chằm chằm vào bảng giả trên hướng dẫn.
Tôi đã nói những gì muốn nói. Nói nhiều hơn nữa có thể sẽ phản tác dụng nên tôi sẽ đợi ông ấy trả lời.
Shaza đơn giản là không thể nói được dưới áp lực của Lionel. Không, có phải bởi vì anh ta muốn xác minh ý định thực sự của Jias-dono nhưng lại không biết có nên hỏi hay không?
“Được rồi… Liệu thời gian là ngày mai có ổn không?”
“Vâng. Cảm ơn. Tôi đang nghĩ tới việc giảm tỉ lệ tử vong của mạo hiểm giả càng nhiều càng tốt nên hẳn sẽ rất có ích nếu sớm như vậy.”
“Nhân tiện, có ai có thể sử dụng ma thuật này để chữa khỏi hóa đá hoặc độc thần kinh không?”
“Không, ngay cả đối với những trị liệu sư chỉ có một số ít mới có thể làm điều đó. Trong số chúng tôi, không ai khác ngoài tôi có khả năng đó cả. Nhưng sẽ có nhiều trị liệu sư có thể sớm sử dụng được nó thôi.”
Đúng vậy. Tôi đã để Jordo-san và những người khác thực hiện ma thuật nhiều nhất có thể. Đó là tại sao không lạ gì khi Thánh thuật của họ lên cấp.
“… Được rồi, tôi sẽ đợi ngài tới vào ngày mai tại sân luyện tập ngầm.”
“Cảm ơn ngài rất nhiều.”
Tôi trao đổi cái bắt tay với Jias-dono.
Và sau đó, ngay trước khi rời phòng, Lionel nói.
“Shaza-dono, chủ mưu trong sự việc hôm qua đã được tìm hiểu là guild thảo dược. Tôi sẽ báo cáo lại điều đó.”
Chúng tôi rời phòng chủ guild mà không chờ ai đáp lại.
Ở trong tim, tôi thắc mắc tại sao Jias-dono lại thân thiện như vậy? Lòng tôi tràn ngập cảm giác đó trong khi rời guild và đi tới cửa hàng thực phẩm.
.
Trong một diễn biến khác, cùng khoảng thời gian ở trong phòng của chủ guild, Shaza đang hỏi Jias về những chuyện đã xảy ra.
“Jias-dono, không khác gì so với chúng ta đã thảo luận! Tại sao ngài lại hành động kiểu quái đó với thằng nhóc guild trị liệu?!...”
Shaza giữ tông giọng ngạc nhiên trong khi ánh mắt của Jias ánh lên vẻ khát máu.
“Shaza, ngài gọi người đó là một thằng nhóc? Ngài đang nghĩ đến việc thiếu tôn trọng với long nhân chúng tôi đấy, chúng tôi, những người tôn thờ loài rồng cũng như sở hữu sự bảo vệ linh thiêng của loài rồng.”
Jias đang giận dữ.
Đối với long nhân, sự bỏa vệ linh thiêng của rồng cũng tương đương với Vị thần Cai quản Kuraiya, không, họ còn tin tưởng mạnh mẽ hơn vậy.
Với những long nhân nắm giữ thánh hộ của loài rồng, họ có thể cảm nhận chủng tộc của những người khác.
Kể từ khi sinh ra, trong tất cả những người mà Jias đã gặp với danh hiệu [Người được bảo hộ bởi thần thánh], thì Luciel là người thứ 5.
Và cậu ấy là người đầu tiên ngoài những long nhân mà ông ấy từng gặp đang sở hữu sự bảo hộ linh thiêng.
Đó chính là bàn tay cứu rỗi từ rồng-sama đến với anh em họ từ khi cuộc khủng hoảng sự kích hoạt mê cung xảy ra.
.
Đó là linh cảm bí ẩn mà cậu ấy có.
Tôi không biết là như thế, một lần nữa, [Great Luck] lại phát huy tác dụng.
.
Khi Shaza đang sợ hãi bởi Jias, anh ta vẫn có thể tức giận với Guild thảo được vì đã tự ý hành động.
(Từng người và tất cả trong số các người là một trở ngại! Nhìn vào tình huống bây giờ xem)
Sự thất vọng từ những điều không có thật diễn khiến cho trái tim Shaza bị nhấn chìm bởi sự hận thù.
. .
Ghi chú của tác giả:
Cảm ơn vì đã đọc!
. . . . . . . . . . . . . . . . .