Tôi phải bất lực bật chế độ công khai hẹn hò trên Facebook bởi em bé của tôi đang gào thét qua tin nhắn, và không ngoài dự đoán, con Trang là đứa đầu tiên bình luận, rồi lần lượt bọn trong lớp ồ ạt vào
“@qtrang_: lại bảo sai đi @vynguyen_”
“@vynguyen_: hết cứu hai má ơi @mọingười”
“@phonglby : Minh đe doạ nhỏ Dương hả”
“@lhkminh : đe doạ cl”
“@dkdat : Tụi bây giấu kĩ quá tao không biết gì luôn”
“@Ẩndanh : Ủa tưởng bạn @hangoclan có drama tình ái với @lhkminh mà?”
“@lhkminh : ??? Tình ái cgi? có lượn đi không?”
Tôi vừa đọc comment vừa cười khằng khặc, chỉ là một cái bài viết thôi mà comment lên tới 200 cái, mấy đứa như Đạt, Phong, Vy, và em bé của tôi bình luận rất nhiều, Minh hầu như rep tất cả các lời chúc trong tcn tôi, Facebook lớp ngập tràn bài viết có hastag #MinhiuDuong và cái nick @hangoclan
Con Quỳnh biết tag Lan nhiều quá sẽ gây khó chịu cho tôi, nhỏ đã thẳng tay tag @tuan_25 vào tất cả các bài viết liên quan tới chuyện tình cảm của chúng tôi với dòng “nhìn mà cố gắng” đúng chuẩn best friend có một không hay của Ánh Dương
Sáng sớm tôi ngáp ngủ xuống nhà thì đập vào mắt là chị Hà đang ngồi với một người con trai khoác cặp sách, mắt tôi trợn to chạy thục mạng lên lại lầu, không muốn Minh sẽ trông thấy ngoại hình mới ngủ dậy của tôi, khi vừa thấy có bóng người bước xuống, nó to giọng gọi “Ánh Dương, đi học thôi nào” nhưng bây giờ có đem cho vàng tôi cũng không dám quay đầu lại, nó nhăn mặt khó hiểu thì được chị Hà giải đáp “có gì lạ đâu cháu, con gái mỗi lần gặp người yêu trong trạng thái như vậy là lại cuống cuồng lên ấy mà”
Tôi ở trên phòng đóng cửa thật nhanh, buộc tóc thay đồng phục, soạn sách đàng hoàng rồi mới dám bước chân xuống, lần này mẹ tôi đang ở trong bếp, còn Minh thì ngồi nghịch điện thoại, khi vừa thấy tôi, nó cười mỉm vẫy tay ra hiệu
Dương vui vẻ đón nhận cái ôm của Minh, nó xoa đầu tôi giọng nhẹ nói “Dương ăn sáng chưa? Tao dắt Dương đi ăn nhá” tôi không nói gì chỉ gật đầu nhẹ rồi bắt đầu hỏi “sao mày dậy sớm thế?” “Sớm thì mới thấy được cái mặt ngu ngơ của mày ” có cười khúc khích, tay vuốt tóc tôi, bị khơi lại chuyện cũ, Dương bực mình đập bốp vào lưng Minh, tôi bỏ nó ra lấy cái ánh mắt không hài lòng nhìn nó, Minh không phản kháng véo má Dương, trông mặt nó bây giờ khắc hẳn trạng thái con mắt đỏ ngầu tối qua
Khi chúng tôi vừa mở cửa nhà thì đập vào mắt là Tuấn gục xuống xe đạp điện như đang đợi ai đó, tôi tròn mắt khó xử nhìn Minh, Tuấn nghe thấy tiếng động liền ngẩng mặt dậy, thấy 2 bàn tay đan vào nhau, mặt nó hiện rõ nét khó chịu nhưng vẫn cố cười tươi vẫy vẫy
- "Ánh Dương, tao đến đưa mày đi học này"
Minh cau mày cúi xuống nhìn tôi rồi nhìn Tuấn, tay Dương bị nó xiết chặt hơn, Minh bực bội tiếp lời "Dương đâu cần mày tới đón? hôm nào nó cũng đi cùng tao mà nhỉ"
- "Tại hôm qua mày bỏ nó về 1 mình nên tao mới có đãi ngộ đó"
- "mày chắc tạo Facebook để trưng"
- "ừ thì sao? tao vốn đâu có vào đấy làm gì"
- "vậy bây giờ lên đấy mà cập nhật tình hình, còn Dương đi với tao"
Minh vừa nói vừa kéo người tôi lại gần, bắt tôi phải theo chân nó, từ đầu vốn đã không muốn phản kháng nên Ánh Dương cứ thuận theo tự nhiên, mặc kệ nét mặt hoang mang đến phát khờ của Phạm Văn Tuấn
Nó nhìn theo bóng lưng tôi, tay bất giác lấy điện thoại trong túi ra
Màn hình sáng là lúc Tuấn hẫng tay lại một nhịp "@HoangQiynh_ đã nhắc đến bạn trong một bình luận"
.
.
.
- "mày lôi từ từ thôi, tao vấp bây giờ" tôi cằn nhằn với đôi chân dài của Minh, mày đi 1 bước bằng tao đi 2 bước đấy
Nó quay người lại nhìn tôi
- "hôm qua tao đã bảo với mày thế nào rồi hửm? mày không nghe lại còn để nó đến tận nhà rước mày đi học à" Minh cầm chặt tay tôi hơn
Dương lắc đầu lia lịa "tao có kết bạn Facebook với Tuấn đâu mà biết, mà giận tao à" "không có"
- "hoi mà đừng giận nữa" tôi gục đầu vào người Minh cọ quậy "đừng có dùng chiêu đấy với tao"
- "hoi mà hoi mà, hay học về tao sang nhà mày chơi cho đỡ buồn nhé hứa đó" tôi dùng con mắt long lanh nhìn Minh, chính xác là thao túng tâm
- "nhớ mồm" nó lấy tay xoa đầu tôi
Ánh Dương để ý rằng từ lúc tôi và Minh chính thức bước vào mối quan hệ mootk cách nghiêm túc, điều nó làm nhiều nhất là xoa đầu, tổng không biết bao nhiêu lần nhưng từ qua đến giờ có vẻ đã hơn chục cái rồi
Sáng ra tôi búi tóc cẩn thận gọn gàng nhưng lại bị Minh xoa đến xù hết lên, Dương bực mình tháo tóc ra lườm nó "mày học cái thói đấy ở đâu ấy hả? lúc ở nhà tao đã cột lại rồi bây giờ còn xoa nữa, mày tin tao chặt tay mày không?"
Nghe không giống ngôn từ của mấy đứa yêu nhau lắm, nhưng không sao, chúng tôi cảm giác nó giống là được
- "Mày chặt tay tao là phải nuôi tao cả đời đấy"
- "đừng , có , mơ"