Lưng Thẩm Vân Hề tựa vách tường, cả người cô mềm như bông, miệng nhỏ không ngừng thở dốc, đôi chân thon dài quặp bên hông Thành Ngự, cả người cô đều chuyển thành màu phấn hồng. Nếu không phải Thành Ngự ôm thì cả người cô đã trượt vào trong bồn tắm.
Mới làm có một lần thì Thẩm Vân Hề không đến nỗi bị mất sức, nhưng do hai chân cô gác trên khuỷu tay của Thành Ngự, tư thế này khiến miệng hoa rộng mở, đã thế còn làm tình trong thời gian dài, gậy thịt đâm lút cán, khoái cảm dâng trào khiến cô có cảm giác toàn thân mình không còn sức lực.
Thành Ngự cũng mất nhiều thể lực hơn bình thường, mồ hôi chảy ròng trên lồng ngực phập phồng, hơi thở nóng bỏng phả lên cần cổ Thẩm Vân Hề.
Thành Ngự thở hổn hển, sau đó ôm thân thể mềm mại của Thẩm Vân Hề chìm vào trong bồn tắm.
Nước ấm trong bồn rất vừa vặn, thân thể được nước ấm vây quanh giúp Vân Hề giảm bớt vài phần mệt mỏi.
Sợ người trong lòng bị cảm lạnh, Thành Ngự xả bớt nước trong bồn rồi pha thêm nước nóng.
Cậu dựa lưng vào thành bồn, còn Thẩm Vân Hề thì ngồi trên đùi mình, vòng eo mảnh mai bị siết chặt trong vòng tay săn chắc.
Hai thân thể trần trụi tiếp xúc thân mật không một kẽ hở, Thẩm Vân Hề dời tầm mắt xuống dưới là có thể nhìn thấy vật nam tính mạnh mẽ. Hình ảnh quá mức nóng bỏng, cảm giác cứng rắn rõ ràng dưới mông khiến cô ngồi không yên.
Nghe thấy tiếng nước tí tách chảy, Thẩm Vân Hề kéo tay Thành Ngự, còn thân thể thì vô thức vặn vẹo, “Cậu buông ra.”
Cô vừa nói dứt lời, cánh tay Thành Ngự càng siết chặt hơn.
“Hề Hề sao vậy?”
Miệng Thành Ngự thì hỏi nhưng tay vẫn không buông tha, Thẩm Vân Hề nức nở lên án:
“Không thoải mái… eo người ta mỏi…”
Thành Ngữ vuốt ve tấm lưng trần mịn màng của thiếu nữ, để cô dựa vào người mình, “Vậy tớ xoa bóp cho Hề Hề.”
Vừa nói hết câu, tay Thành Ngự đã nhẹ nhàng xoa bóp vòng eo nhỏ nhắn của Thẩm Vân Hề.
Bóp được vài phút, Thành Ngự ghé sát bên tai cô và hỏi, “Còn mỏi không?”
Đúng là thoải mái hơn rất nhiều, Thẩm Vân Hề lười biếng gục đầu vào hõm vai Thành Ngự, giọng điệu ra vẻ mệt mỏi: “Tớ vẫn mệt, cậu ra ngoài đi, tớ muốn ngâm người một lát.”
Một mình tắm rửa mới càng thoải mái.
Thành Ngự kéo cô ngồi thẳng người, thân thể cũng cách nhau một khoảng ngắn, cậu lẳng lặng nhìn vào đôi mắt xinh đẹp kia.
“Hề Hề được sướng là vứt bỏ tớ luôn?”
Thành Ngự nghiêm túc nhìn mình như vậy khiến Thẩm Vân Hề không được tự nhiên, cô đang định rũ mắt xuống thì lại bất thình lình nghe được mấy lời này của cậu.
Gì mà được sướng…
Thẩm Vân Hề xấu hổ vươn tay đập lên lồng ngực Thành Ngự, tiện đà đẩy người cậu về trước, “Vậy cậu đi…”
Hai vú to tròn rung rung vì động tác của Thẩm Vân Hề, da thịt trắng nõn mê người hút toàn bộ ánh mắt Thành Ngự.
Cậu nắm bàn tay đang muốn chống đối của cô, còn tay kia bắt đầu dùng sức vừa xoa vừa niết bầu vú đầy đặn….
“Cậu… ahhhh ư….”
Thành Ngự cúi đầu ngậm đầu vú phấn hồng và cắn nhẹ một cái, sau khi nghe được tiếng rên rỉ, cậu mới hài lòng nhả vú cô ra, hơi thở gợi cảm phả bên tai người đối diện, “Còn chưa làm Hề Hề thoả mãn thì tớ làm sao đi được?”
“Cậu…” Mặt Thẩm Vân Hề đỏ bừng, cô dùng sức giãy giụa, “Tớ đầu hàng.”
Khuôn mặt ửng đỏ cùng giọng nói mềm mại yếu đuối, ngay đến sức lực cũng hệt như vậy, ở trong mắt Thành Ngự thì hình ảnh này không khác gì đang mời chào.
Cậu đỡ mông nhỏ của Thẩm Vân Hề, gậy thịt sưng to đâm vào huyệt hoa, cậu há miệng cắn nhẹ lên cánh môi đỏ tươi của thiếu nữ, đầu lưỡi cũng tiến vào khoang miệng theo động tác dưới thân.
“Đừng…” Nơi riêng tư bị gậy thịt to lớn xâm nhập, nước trong bồn cũng theo gậy thịt đi vào, Thẩm Vân Hề run rẩy kháng cự.
Tay Thành Ngự xoa bóp mông Thẩm Vân Hề, cánh môi nóng rực làm loạn trên da thịt nhạy cảm của người con gái, cuối cùng lưu luyến dừng lại ở đầu vú phấn hồng, đầu lưỡi hư hỏng tạo ra âm thanh mắc cỡ mê người.
Có nước bôi trơn nên Thành Ngự dễ dàng đi vào và đâm vào nơi sâu nhất. Cả người Thẩm Vân Hề run lên, ngón tay bấu chặt vào lưng Thành Ngự.
“A… ưm ahh…”
Thành Ngự ngồi trong bồn tắm, tư thế cưỡi ngựa này giúp cậu thoải mái hưởng thụ cảm giác ấm áp ướt át của hoa huyệt. Cậu nâng mông nhỏ lên lưng chừng thân gậy rồi đột nhiên thả xuống.
“Ahhh….”
Đầu gậy chạm vào điểm mẫn cảm, toàn thân Thẩm Vân Hề giống như bị điện giật, móng tay cô đâm sâu vào da thịt của thiếu niên.
Động tác Thành Ngự càng lúc càng hung hãn, tay cậu giữ chặt người cô, gậy thịt không ngừng kéo ra đút vào miệng hoa, mặt nước gợn sóng vì va chạm, kéo theo âm thanh dâm mỹ vang vọng khắp phòng tắm.
Gậy thịt đi vào, dòng nước ấm cũng chen vào theo. Gậy thịt đi ra, nơi riêng tư chưa hoàn toàn khép kín khiến dòng nước vẫn ở lại bên trong. Động tác như thế lặp đi lặp lại, dưới tác động của dòng nước, Thẩm Vân Hề vừa sung sướng vừa đau đớn. Dần dà cô cảm giác bên trong mình trướng đến khó chịu.
Thẩm Vân Hề không chịu nổi sự chiếm hữu điên cuồng này của Thành Ngự, khoé mắt cô vương lệ, miệng nhỏ nức nở khóc:
“Hu hu chậm thôi… Thành Ngự, tớ… tớ đầu … đầu hàng… hu hu…”
Mặt nước sóng sánh rồi bắn ra khỏi bồn tắm, Thành Ngự đang phê nên không để ý xung quanh, đến khi thấy Thẩm Vân Hề không ngừng đập lên vai mình, cậu mới phát hiện có gì đó không thích hợp.
Thành Ngự dừng lại động tác, cậu kéo cô ngồi thẳng người, khi thấy đôi mắt hoa đào hồng hồng, khoé mắt còn vương nước, miệng nhỏ mím chặt thì cậu đau lòng không thôi.
Cậu hôn lên giọt nước mắt trên mặt cô, giọng nói hơi nặng nề: “Cục cưng làm sao vậy?”
Nghe thấy Thành Ngự hỏi mình, Thẩm Vân Hề càng tủi thân, nước mắt lăn dài trên gò má, giọng nói thì nghẹn ngào, “Hu hu, tớ khó chịu… đau…”
Tiếng khóc của Thẩm Vân Hề làm Thành Ngự mềm lòng, cậu vội vàng dỗ dành, “Đừng khóc, cục cưng đau ở đâu?”
“Khó chịu… hu hu, tớ không muốn…”
Thẩm Vân Hề đẩy Thành Ngự, Thành Ngự nắm tay cô: “Phía dưới đau sao?”
Thấy Thẩm Vân Hề vẫn rơi nước mắt, Thành Ngự vội bế cô đứng dậy, cậu ngồi xuống thành bồn tắm.
Hai người ngồi đối mặt nhau, Thành Ngự nâng mông Thẩm Vân Hề rồi kéo gậy thịt của mình ra ngoài, sau đó cậu cúi đầu nhìn miệng hoa ướt át của người con gái.
“Cậu đừng nhìn!” Thẩm Vân Hề xấu hổ không dám khóc, cô đẩy đầu Thành Ngự ra nhưng cậu đã nhìn thấy toàn bộ.
Hai mép thịt mềm mại run run, miệng hoa không có dấu hiệu sưng đỏ hay chảy máu. Cô bé của Thẩm Vân Hề ướt át như hoa lê bị gió quật, trông rất đáng thương. Thế nhưng gậy thịt vẫn ngo ngoe rục rịch muốn khuấy đảo bên trong.
“Đừng mà.” Thẩm Vân Hề đẩy ngực cậu, cô vội vàng lên tiếng, “Có nước… tớ khó chịu…”