Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ông Chồng Tổng Tài

Chương 157: Hối Hận Muốn Xanh Ruột




Thế là Triệu Uyển Nhu vội vã chào bà Lâm Thanh Liên rồi hối hả chạy ra cửa. Đến cửa rồi, cô lại cẩn thận chạy vòng trở vào, căn dặn người làm chăm sóc cho mẹ rồi lại vội vã chạy ra ngoài đường, bắt xa taxi lao đi. Bà Lâm Thanh Liên nhìn dáng vẻ mừng rỡ đến luống cuống của con gái mà trong lòng vừa buồn cười vừa cảm động.

 

Triệu Uyển Nhu ngồi trên xe taxi mà trong lòng vừa háo hức vừa nôn nóng. Cô không biết Thái Lãnh Hàn đã ăn trưa rồi hay chưa. Cô cũng không biết nếu như cô mua thức ăn mang đến công ty để cùng ăn với Thái Lãnh Hàn thì có bị đồng nghiệp và nhân viên của hắn xem là đường đột, là cố ý khoe khoang gì đó hay là có ý muốn trêu tức bọn họ hay không. Dù sao thì tập đoàn Thắng Lợi cũng có không ít người của nhà họ Vạn và nhà họ Liễu được cài cắm vào để giám sát, theo dõi và gây rối cho Thái Lãnh Hàn. Nếu không cư xử cho khéo, bất cứ hành động, lời nói nào cũng có thể liên lụy Thái Lãnh Hàn bị dư luận và thị phi bôi nhọ. Triệu Uyển Nhu không muốn gây thêm rắc rối cho Thái Lãnh Hàn.

 

Trong lúc Triệu Uyển Nhu còn đang ngồi trên xe taxi và suy ngẫm lung tung thì tại tập đoàn Thắng Lợi, Thái Lãnh Hàn cũng đang suy ngẫm vô cùng lộn xộn. Thái Lãnh Hàn vừa phải tập trung để phê duyệt một số dự án và rất nhiều bản báo cáo, nhưng thỉnh thoảng trong đầu của hắn lại hiện lên dáng vẻ ngẩn người và nét mặt ngơ ngác của Triệu Uyển Nhu vào đêm hôm qua.

 

Trong lòng của Thái Lãnh Hàn hối hận và áy náy đến vô cùng. Tại sao hắn lại bày ra cái bản mặt lạnh ngắt khó ưa với Triệu Uyển Nhu như vậy? Cho dù Triệu Uyển Nhu không hề dành tình yêu cho hắn thì đã sao cơ chứ? Cho dù tất cả những hành vi quan tâm chăm sóc hắn của Triệu Uyển Nhu chỉ là xuất phát từ sự cảm kích muốn trả ơn hay trả nợ thay bố thì đã sao cơ chứ? Chẳng phải ngay từ khi bắt đầu cuộc hôn nhân mang đầy tính ép buộc kia rồi hay sao? Bây giờ hắn lại còn dám bày ra sắc mặt lạnh lùng với Triệu Uyển Nhu, lại còn dám giận dỗi với cô, lại còn dám có mơ tưởng hão huyền là cô sẽ tìm đến hắn, dỗ dành hắn nữa cơ đấy.

 

Thái Lãnh Hàn chắc chắn trong lòng đến hàng trăm lần, rằng Triệu Uyển Nhu chắc chắn là càng thêm chán ghét và tức giận hắn rồi.

 

Thái Lãnh Hàn hối hận đến muốn xanh ruột luôn rồi.



 

Còn Phương Hiệp Hòa và toàn thể nhân viên của văn phòng tập đoàn Thắng Lợi thì sợ đến xanh mặt luôn rồi.

 

Tổng giám đốc của bọn họ chỉ vừa mới “tháo cũi sổ lồng” cho bọn họ tan ca đúng giờ có một lần duy nhất vào hôm qua thôi, vậy mà sáng hôm nay sắc mặt của Tổng giám đốc đã giăng đầy mây đen u ám rồi. Hôm nay bọn họ sẽ không phải lại bị tăng ca nữa đấy chứ? Mặc dù tăng ca thì sẽ có thêm tiền, nhưng với những người thường xuyên tăng ca lại vừa mới được trở về nhà đúng giờ ăn một bữa cơm ấm áp với gia đình thì sự quyến rũ của việc được tan làm đúng giờ vẫn còn quá lớn. Thế nên, không chỉ có Phương Hiệp Hòa mà tất cả các nhân viện trong tập đoàn Thắng Lợi đều không hẹn mà cùng trông ngóng Triệu Uyển Nhu có thể nhanh chóng “đại giá quang lâm” đến nơi này.

 

Nếu bọn họ biết rằng Triệu Uyển Nhu đang ngồi trên xe taxi vẫn còn đang băn khoăn lưỡng lự không biết có nên đến tìm Thái Lãnh Hàn ở tập đoàn Thắng Lợi hay không là bởi vì lo ngại những nhân viên bọn họ sẽ nói điều gì đó không hay về Tổng giám đốc, thì chắc là cả mấy trăm nhân viên sẽ khóc đến trôi công ty luôn mất.

 

Quả thật ban đầu trong công ty có khá nhiều người ủng hộ cho nhà họ Vạn và nhà họ Liễu mà thường xuyên gây rắc rối cho Thái Lãnh Hàn. Nhưng trải qua mấy năm lãnh đạo công ty, Thái Lãnh Hàn đã chấn chỉnh lại toàn bộ rồi. Những kẻ có ý đồ xấu xa và gây ra thiệt hại cho công ty đều bị Thái Lãnh Hàn và Lê Thiên Chi dùng động tác như sấm rền gió cuốn “thanh lý” sạch sẽ. Những người biết lỗi, muốn sửa sai thì được Thái Lãnh Hàn cho cơ hội làm lại nên càng thêm quý trọng và cảm kích hắn. Việc không muốn trên gương mặt của Tổng giám đốc bị mây mù giăng u ám kia, không chỉ vì nhân viên bọn họ không muốn phải tăng ca, mà còn bởi vì bọn họ đều đã xem Thái Lãnh Hàn như người nhà, không muốn tâm trạng của người mang đến chén cơm manh áo cho họ bị sa sút rồi ảnh hưởng đến tinh thần và sức khỏe.

 

Có lẽ vì niềm khao khát mong mỏi của mấy trăm nhân viên trong tập đoàn Thắng Lợi quá tha thiết và mãnh liệt nên đã tạo ra sóng từ nào đó tác động tới tâm trí của Triệu Uyển Nhu. Thế nên cô không suy nghĩ vẩn vơ thêm nữa mà vẫn quyết định sẽ mua món ngon mang đến tập đoàn Thắng Lợi để cùng ăn trưa với Thái Lãnh Hàn. Dù sao thì trong lòng của Triệu Uyển Nhu lúc này, sức khỏe của Thái Lãnh Hàn mới là quan trọng nhất. Những thị phi đồn đoán kia, cô sẽ tìm cách giải quyết sau cũng được.