Mèo, nói cho cùng vẫn là một sinh mệnh nhỏ bé, bọn nó cực kỳ khó nuôi nên nếu bạn muốn nuôi chúng, bạn cần phải chuẩn bị mọi thứ trước đã. Tạ Lăng nói rằng anh muốn nuôi một con mèo, nhưng cũng không thể chuẩn bị mọi thứ nhanh như vậy được.
Tạ thiếu gia mua công nghệ thực tế ảo thú cưng cũng một phần chủ yếu là vì sắp tới anh sẽ cho ra mắt một nhóm nhạc nữ.
Hiện trạng bây giờ của Tinh Thành quả thật có chút không tốt, tuy họ có những diễn viên xuất sắc nhất, những đạo diễn xuất sắc nhất và nguồn tài lực ưu việt nhất là điều không thể phủ nhận, nhưng có một khuyết điểm cũng vô cùng rõ ràng —— Tinh Thành đã rất lâu không có gì đổi mới, phay đứt gãy rõ ràng.
Cũng không phải không có người chịu đồng ý tới đây làm mà là Tinh Thành không biết cách giữ người mỗi khi bọn họ đến.
Ngành công nghiệp giải trí hiện đại bây giờ đang đứng trên một thời đại mới, tất cả các công ty lớn đều chú trọng tới việc mau chóng kiếm được tiền, Tinh Thành giống như một món đồ cổ không theo kịp thời đại, nó ngồi ngay ngắn ở chỗ cao, thờ ơ mà nhìn vô số hậu bối sáng chói khác muốn đem nó đuổi xuống đài.
Mỗi một lần công ty mới khác đoạt đi một diễn viên tài năng ở Tinh Thành, không những thế còn cố tình khiêu khích đổ thêm dầu vào lửa mà đăng bài lên weibo.
[Toà nhà cao chỉ bị lật đổ trong chốc lát, các tiền bối cần phải cố gắng hơn nữa, để không bị sóng vùi chết trên cát ở bãi biển, hề hề hề.]
Bài đăng khiêu khích này tuy thấp kém, nhưng với tư cách là một tiền bối lớn tuổi, lão tiền bối Tinh Thành rất nhanh đã lấy lại được “địa vị” của mình.
Ngày hôm sau, những tên tuổi lớn trụ cột bị phanh phui trên phim trường vì hậu trường có cảnh lăn lộn, có xu hướng bạo lực và bạo hành gia đình với bạn gái. Ban đầu người hâm mộ không tin nhưng kết quả là một búa tạ đã trở thành đá, cuối cùng còn có người báo tin cho cảnh sát.
Thế là trụ cột kia bị bắt tạm giam trong mười lăm ngày.
Tinh Thành giống như gốc rễ đã ăn sâu trong giới giải trí được mười mấy năm rồi, nhân mạch tài nguyên muốn ít hay nhiều đều có cả, có người nào đó tự cho rằng nắm trong tay rất nhiều bí mật đen tối của Tinh Thành, nếu hắn ra tay thì mọi người đừng hòng sống, nhưng thật ra những cái đó chẳng liên quan gì, chỉ là đe dọa nói suông.
Giống như Tinh Thành muốn nói, năm tháng ta yên phận sống sót không động chạm đến ai, nhưng nếu ngươi nhanh chân muốn tự đến tìm nhục nhã thì đừng có trách ta xuống tay không lưu tình.
Triết lý của nhà họ Tạ chính là không thích nhúng tay vào tạo thị phi, trăm hoa đua nở cạnh tranh trong lành mạnh chẳng phải là tốt đẹp hơn sao?
Lại nói đến thú cưng thực tế ảo.
Tạ Lăng có kế hoạch thành lập nhóm nhạc nữ, Nguyệt Thăng sớm sẽ được debut vào cuối năm nay, tên của nhóm nhạc, sau một hồi cân nhắc cuối cùng cũng chính thức công bố là - Mười Hai.
Đơn giản thô bạo, giản dị tự nhiên.
“Trong buổi biểu diễn có thể sử dụng công nghệ này để chiếu hình ảnh ảo của ‘Mười Hai’ tới khán giả và tiến hành một số tương tác đơn giản. Giang tiên sinh sẽ hỗ trợ về mặt kỹ thuật, mặt khác anh cũng có thể tìm Ôn Tử Nhiên để giao phần việc còn lại.” Tạ Lăng nói cho nhóm ‘Mười Hai’ nghe kế hoạch trong đầu mình đã sớm sắp xếp.
Giang Tây đập đập ngực mình hô to: “Tôi làm việc tuyệt đối sẽ không khiến ngài thất vọng.”
“Phía Ôn Tử Nhiên có thể thả ra cho mọi người thời gian từ tám đến chín phút, nhóm phải lựa chọn các bài hát và nhảy thật hợp lý.” Tạ Lăng gật đầu và nói tiếp: “Sau buổi biểu diễn, các bài hát và mv sẽ được phát hành tuỳ theo tình hình, và quỹ công cũng sẽ quản lý đủ.”
Tạ Lăng thay đổi lời nói một chút, giọng có chút nghiêm khắc: “Tôi chỉ có một yêu cầu.”
Gương mặt mọi người không khỏi nghiêm túc đứng dậy chờ Tạ tổng hạ lệnh.
Tạ thiếu gia ngả người về phía sau, ngón trỏ gõ gõ mặt bàn, lãnh đạm nói: “Tất cả thành viên trong nhóm Mười Hai tuyệt đối không được yêu đương với Ôn Tử Nhiên.”
Mọi người: “..... Hả?”
Ôn Tử Nhiên lần đầu tiên ra mắt là trong một chương trình tài năng, năm đó, không biết cọng dây thần kinh nào của cậu ta bị hỏng mà đột nhiên khóc lóc nói muốn lăn lộn vào giới giải trí, vừa lúc gặp Tạ Lăng còn đang rối rắm với cục diện của Tinh Thành, vậy nên anh đơn giản ký giao cho Ôn Tử Nhiên thông qua cho xuống dưới, trực tiếp mở cửa sau cho cậu ta vào.
Ôn thiếu gia múa hát đều không giỏi nhưng được cái có khuôn mặt ưa nhìn, hơn nữa cậu còn được giáo dục qua rất nhiều, mở ra kỹ năng như violin, piano, sáo bầu, đàn nhị,... Về tài năng thì còn có thể hù rất nhiều người.
Hơn nữa trong tiết mục của mình, cậu ta cái gì cũng đều dám nói, thậm chí chỉ trích cả ê-kíp chương trình cũng là chuyện bình thường, anh chàng này còn từng trên sóng truyền hình trực tiếp kể ra lịch sử yêu đương tình trường của mình suốt cả buổi: “Tôi có rất nhiều bạn gái, đối với mỗi một người tôi đều nhất kiến chung tình yêu bọn họ hết lòng, nhưng tình yêu chính là tới mà không kịp phòng ngừa, tôi gặp một người thì yêu một người.”
[Tình yêu chính là tới mà không kịp phòng ngừa, tôi gặp một người thì yêu một người.]
Những lời nói này đã leo lên hot search ba ngày liên tiếp.
Không có thủy quân, tất cả đều là nước tự đến!
Hiện tại trong giới giải trí ai ai cũng tự thiết lập cho bản thân mình là người độc thân, chưa từng trải qua kinh nghiệm yêu đương, đều là ngây thơ và sự trẻ trung, mà Ôn Tử Nhiên lăn lộn ở trong đó chẳng khác gì cục đá trôi, lại khiến người ta có cảm giác cậu là một nhà phê bình ngây thơ, không có cảm giác của một tra nam, mà giống như người có vấn đề về đầu óc nhưng rất ngay thẳng, chỉ vậy mà trong lúc nhất thời đã gom về một lượng fan lớn, dựa vào số lượng fan hùng hậu ấy, nghiễm nhiên lại cầm về trong tay một phiếu loại C.
Lúc ấy, Ôn thiếu gia cầm trên tay tấm thẻ nhỏ hạng C, lúc phát biểu cảm nghĩ thì cậu ta cầm lấy tay của camera man, sau đó nói: “You let me win, cảm ơn mọi người đã coi trọng!”
Nghe rất ngứa đòn nhưng cũng rất đáng yêu!
Mà sau khi chính thức bước chân vào làng giải trí, Ôn Tử Nhiên cứ ba ngày lại có một scandal nhỏ, cách năm ngày lại có một scandal lớn, mỗi lần cậu yêu đương đều gây tiếng vang rất lớn, sau đó mỗi lần chia tay đường ai nấy đi lại hết sức bằng phẳng. Đến nỗi fan của Ôn Tử Nhiên còn thi nhau bỏ phiếu đoán xem cậu ta lần sau sẽ yêu đương với ai.
Fan bạn gái đoán chừng là đã không còn tăm hơi, còn lại đều là fan nhan sắc.
Mà năm nay, là năm thứ năm Ôn Tử Nhiên bước chân vào trong giới, đội ngũ trong Tinh Thành đã sớm chuẩn bị concert kỷ niệm cho cậu, các bạn gái cũ của Ôn Tử Nhiên cũng rất hào hứng khi biết tin, đăng ký làm khách mời danh dự mà Ôn thiếu gia thừa nhận.
Chính cậu ta mở miệng nói: “Chúng tôi vẫn là bạn...”
Hội người yêu cũ của lưu lượng… tụ tập trong một buổi biểu diễn, đây là một điều không thể bỏ qua!
Vé biểu diễn của Ôn Tử Nhiên đã được bán hết chỉ trong hai giây kể từ lúc kênh bán vé mở ra, cho đến nay, vẫn có những người có chức quyền hay người hâm mộ cố tăng giá để mua vé, việc nghe hát chỉ là thứ yếu.
Chủ yếu muốn đến hiện trường xem cuộc vui.
Con người hiện đại bận rộn như thế nào, đây chính là một vấn đề.
Tạ Lăng cũng phát hiện ra nguồn lưu lượng tài nguyên của Ôn Tử Nhiên nên quyết định đưa chương trình đầu tiên của nhóm “Mười Hai” cho cậu. - From app #tyt -
Có một chủ đề đang hot và nó nổi lên trông thấy.
Anh không có hạn chế các thành viên trong nhóm yêu đương nhưng với Ôn Tử Nhiên thì tuyệt đối không được.
Bởi vì chỉ có lãng phí thời gian mà thôi.
Tạ Lăng đặt rất nhiều kỳ vọng vào nhóm “Mười Hai“.
Mấy nhóm nhạc nữ trong nước, lúc bắt đầu công bố thì rất rầm rộ, sau đó sẽ giảm nhiệt dần, giống như phù dung sớm nở tối tàn, sau đó trực tiếp bặt vô âm tín luôn.
Tinh Thành thiếu rất nhiều nghệ sĩ có thể ca hát và nhảy múa, và người có thể làm được điều đó duy nhất chỉ có Ôn Tử Nhiên.
Điện thoại đặt trên mặt bàn khẽ rung, Tạ Lăng thuận tay cầm lấy di động, sau đó nói: “Nếu không còn chuyện gì nữa thì mọi người nghỉ ngơi đi.”
Tin nhắn được Ôn Tử Nhiên gửi tới, Tạ Lăng mở khung thoại tin nhắn, ngay lập tức trên màn hình đã xuất hiện vô số dấu chấm than làm anh nhức mắt.
[Ôn Tử Nhiên: Có phải cái vai nam 3 đòi hỏi ở tớ quá nhiều rồi không hả?!!! Cậu có thấy tớ phù hợp không?!!! Đạo diễn Lận thế mà đã làm cho tớ tâm thần phân liệt!! Tớ không muốn làm nữa!! Tớ muốn trở thành một con cá muối!!! Cảm ơn, hay để tớ đi!!!]
[Ôn Tử Nhiên: Wa wa, một tên sát nhân biến thái trước giờ luôn rụt rè như chuột bây giờ lại điên cuồng lý trí!?? Đây còn không phải là bệnh sao?!!!!]
[Tạ Lăng: Cậu đã tới buổi thử vai à?]
Lúc trước anh đã giành được một vai diễn cho Ôn Tử Nhiên ở chỗ đạo diễn Lận, anh vốn nghĩ với kỹ năng diễn xuất của Ôn Tử Nhiên chắc chắn sẽ không thể lọt vào mắt xanh của đạo diễn Lâm, vì vậy nên chỉ cần một vai diễn lộ mặt hai cảnh cũng không có vấn đề gì.
Kết quả, thế mà đạo diễn Lận lại thực sự chủ động nhường vai nam thứ chính cho Ôn Tử Nhiên.
Tạ Lăng đoán là phải mất nhiều tiền nên rất là xấu hổ.
[Ôn Tử Nhiên: Chú Lận thật sự không phải người! Ông ông ông ấy quá ác liệt!!! QAQ!! Ổng mắng tôi ánh mắt không đúng!! Mắng tôi động tác cứng đờ!! Mắng tôi lời thoại không rõ!! Mắng tôi chỉ là một ngôi sao thường thường dựa vào mặt để kiếm cơm a!!!]
[Tạ Lăng: “...”]
[Ôn Tử Nhiên: Họ Tạ kia!! Cậu con mẹ nó là người không có trái tim!!]
Tạ Lăng quá lười biếng để đối phó với sự quấy rầy của Ôn Tử Nhiên, vì vậy anh dứt khoát kéo chặn tài khoản của cậu để ngăn cho cậu ta tới nhắn làm phiền mình lần nữa.
Nhưng mà....
Thể loại phim thương mại nào lại cần đến vai diễn một kẻ biến thái giết người??
Tạ thiếu gia đột nhiên cảm thấy lo lắng ở trong lòng.
Liệu bộ phim có thất bại trong quá trình thử nghiệm không đây?
Tạ Lăng trong lòng có việc cần suy nghĩ nên thời điểm về đến nhà ăn cơm anh cũng không thể không lơ đễnh, cắn đũa nhìn chằm chằm bát canh trước mặt với vẻ mặt không cam lòng.
Thấy vậy, Phó Minh Thành có chút lo lắng cất giọng hỏi anh: “Sao vậy, Lăng Lăng?”
“A?” Tạ Lăng hoàn hồn, “Không có gì đâu.”
Anh có cảm giác kho quỹ nhỏ 300 triệu của mình có thể sắp tiêu tan.
Vô cùng đau lòng!
Phó Minh Thành đột nhiên lại nói tiếp: “Sắp tới anh có việc, khả năng phải đến Hải Thành một chuyến.”
“Ồ, anh có việc sao? Tính đi mấy ngày?”
Tạ Lăng có chút kinh ngạc.
Anh cho rằng Phó Minh Thành cực kỳ dính người, chắc chắn sẽ không chịu rời xa anh.
Phó Minh Thành: “Khoảng hai tuần.”
Tạ Lăng đếm ngày, vừa vặn kịp tới bữa tiệc của nhà họ Vinh, thế nên anh liền nói: “Tôi sẽ đi cùng với anh.”
“Thể chất gần đây của anh không thích hợp ngồi máy bay, thủ phạm gây ra tai nạn ô tô vẫn chưa tra ra được, vệ sĩ và bác sĩ cũng nhất định phải mang theo.” Tạ Lăng gắp một miếng thịt, sau đó suy nghĩ một lúc: “Thế này có vẻ hơi phô trương nhưng mà tung tích rất dễ bị lộ.”
“Thuê máy bay là được rồi, đi đường cũng sẽ thoải mái hơn, mang đầu bếp đi bồi bổ cho anh luôn.”
“Vết thương ở cổ tay anh cũng gần như đã lành lại rồi, ngày mai tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện tháo chỉ.”
Tạ Lăng nghĩ nghĩ, vẫn thấy việc này sắp xếp chưa được ổn cho lắm, “Hay là chúng ta vẫn nên ngồi trực thăng thì hơn?”
Phó Minh Thành hé môi giống như muốn nói gì đó.
Tạ Lăng hỏi: “Sao vậy?”
“Lăng Lăng.”
Phó Minh Thành mím môi: “Đừng quá cưng chiều anh, sẽ chiều hư anh.”
Tạ Lăng không thể nhịn được cười: “... phụt.”
Phó tiên sinh dễ thương không chịu nổi!
“Quá cưng chiều là thế nào?”
Tạ Lăng chống tay lên má, trong mắt tràn đầy ý cười, ánh mắt anh dừng trên người Phó Minh Thành, tựa hồ là đang dò hỏi. Gần đây anh cũng mới phát hiện ra một chuyện, bất kể khi nào anh nhìn về phía Phó tiên sinh, ánh mắt của Phó tiên sinh sẽ luôn chạm vào ánh mắt anh, giống như thể luôn đợi anh quay đầu lại vậy.
Phó Minh Thành mím môi nhưng không nói gì, hắn nắm lấy tay của Tạ Lăng.
Tạ Lăng không hề tránh đi, anh có chút tò mò, Phó tiên sinh sẽ nói cái gì.
Khuôn mặt của Tạ thiếu gia đẹp đẽ lại tinh xảo, từ trong xương cũng toát ra phẩm chất cao quý, lãnh đạm, nhưng anh lại có một đôi mắt hoa đào, tính cách hướng ngoại, trời sinh tràn đầy tình cảm.
Đôi mắt màu hổ phách giống như là báu vật được truyền lại qua nhiều đời, một cái nhìn lướt qua cũng giống như là ban ơn.
Đôi mắt của Phó Minh Thành đột nhiên tối sầm lại, tim hắn không tự chủ lại đập nhanh hơn.
Giọng hắn khàn khàn, hắn thì thào nói: “Anh không phải là hắn.”
“...”
Hai mắt Tạ Lăng hơi mở to, anh vô thức dùng ngón tay véo véo vành tai của mình. Phó tiên sinh đúng là kiên trì với cái kịch bản chim hoàng yến thế thân này ghê, vấn đề chính là rốt cuộc ‘hắn’ là ai? Mỗi ngày anh đều bận rộn chăm sóc Phó tiên sinh, hơi đâu mà còn nhận thức được “hắn” là kẻ nào chứ?
Tạ Lăng ngả người ra đằng sau, quơ tay nắm tay người đối diện, anh khẽ ngước mắt lên, nói với giọng điệu oán hận chưa từng có: “Đừng có mà nhắc tới hắn ta ở trước mặt tôi.”
Kim chủ đây còn không biết “hắn” là ai đâu đấy nhé, làm thế nào mà anh, một con chim hoàng yến được bao nuôi lại có thể biết rõ hơn kim chủ của anh hả?
Tôi là một kim chủ lớn như vậy, chẳng lẽ cũng không biết mất mặt hay sao hả?