Đám vật âm vốn đang rục rịch ẩn mình trong bóng tối, nghe thế liền sửng sốt.
Mấy giây sau, cửa phòng 203 tự động mở ra. Một xác người già mấy trăm năm ngó dáo dác: “Âm ti đại nhân, ngài mới vừa nói lập tức đầu thai, có thật không?”
Quỷ khổng lồ mặt xanh trừng mắt: “Vậy thế nào mới là giả, ông có biết bây giờ tỉ lệ sinh đẻ ở Dương Thế cao cỡ nào không? Chỉ cần khi còn sống không phạm tội, sau khi chết không giết người, tại sao không được lập tức đầu thai?”
Lần này, những thứ trong phòng 202, 205, 207, 211 cũng lục tục đi ra. Đám quỷ khổng lồ mặt xanh cất cao giọng giới thiệu quy định giảm hình phạt và hậu quả khi kháng cự chấp pháp của Địa Ngục. Không lâu lắm, ngay cả vật âm sợ bị mắng đang ẩn núp trong phòng cũng lũ lượt kéo nhau đi ra.
Vì đám oan hồn oán thi này muốn nhanh chóng đầu thai, nhưng lại được biết rằng nếu không dọn dẹp xong cả tòa nhà thì không được xuống Địa phủ. Cuối cùng bọn chúng xung phong nhận việc tụ tập lại, dọn dẹp sạch sẽ hết tất cả vật âm cương thi còn lại trong tòa nhà.
Sau đó rối rít lập đội, mặt đầy khao khát chờ đợi xuống Địa Ngục được thẩm vấn đầu thai.
Những người thuộc Ban điều tra đặc biệt lục soát toà nhà lần cuối thì tìm được bốn người sống hấp hối sắp chết vì đói. Ba người trong đó là mấy kẻ lang thang tìm chỗ ngủ qua đêm. Trong một đêm tối lửa tắt đèn sau khi đi vào toà nhà số bốn thì không ra được.
Người còn lại là một người sống một mình ở toà nhà số ba, buổi tối khi về nhà đi nhầm lầu.
Lúc này, cục trưởng Lí chỉ huy công việc gỡ rối nút chết siêu cấp đã dần dần đi đến hồi cuối. Trải qua gần 2 giờ hóa giải, cuối cùng mấy chục tên quỷ khổng lồ mặt xanh bị Câu Hồn Tác và lưỡi rắn quấn lấy cũng được “giải thoát”.
Còn cục trưởng Lí rốt cuộc cũng được rảnh rỗi nhận cuộc gọi của lãnh đạo thành phố Nghệ An.
Cục trưởng Lí vừa dùng động tác tay chỉ huy mười mấy tên quỷ khổng lồ mặt xanh còn lại, vừa nghiêng đầu kẹp điện thoại di động nói: “Phó thị trường Chu? Đúng đúng, tôi là Lí Hạc Dương… Công việc bây giờ tiến triển thuận lợi, các đồng chí của Ban điều tra đặc biệt đã lục soát toàn bộ toà nhà, tìm được năm người dân bị kẹt, không có nhân viên thương vong.”
Giọng nói của phó thị trường Chu gần như biến thành tiếng rít gào xông phá cốt thép: “Lão Lý, rốt cuộc ông cũng nhận điện thoại! Không có người dân thương vong? Chuyện này, chuyện này… Tòa nhà số bốn vốn không tồn tại, cái xác bò lúc đó… lúc đó…”
Cục trưởng Lí vui tươi hớn hở nói: “Mấy vấn đề này đều đã được giải quyết, các vị đồng chí dưới Địa Ngục đã kêu gọi tập trung hơn một trăm cái xác trong tòa nhà số bốn, cũng đã tiến hành nghiêm khắc phê bình giáo dục xác nữ đập bên chân ngài.”
Phó thị trường Chu: “…”
Cục trưởng Lí nghiêm túc báo cáo: “Vấn đề duy nhất bây giờ là, có mười hai chiếc Câu Hồn Tác của đồng chí âm ti bị quấn vào lưỡi của Bằng Xà, cực kỳ khó tháo ra. Nếu thật sự không tháo được cũng chỉ có thể khuyên các đồng chí Địa Ngục bỏ lại Câu Hồn Tác của mình.”
Phó thị trường Chu ở đầu bên kia điện thoại nghe mà hai mắt trợn tròn.
Mấy tên quỷ khổng lồ mặt xanh có mặt ở đó cũng không vừa, cầm Câu Hồn Tác bảo bối của mình gào lên:
“Tuyệt đối không được, cho dù mất mạng cũng không được vứt Câu Hồn Tác!”
“Ở Địa Phủ không có dư Câu Hồn Tác. Sau khi âm ti luân hồi, Câu Hồn Tác sẽ được truyền cho âm ti kế nhiệm.”
“Không có Câu Hồn Tác, ông đây phải xuống cấp thành tiểu lại Địa Phủ!”
Cục trưởng Lí nghe được lời của âm quỷ là vì bản thân ông ta đang ở trong tòa nhà có quá nhiều âm khí, ngũ quan tai mắt đã sớm bị âm khí thấm dần.
Nhưng phó thị trường Chu thì đang ở dương gian, dương khí bừng bừng chói lọi. Thông qua tín hiệu truyền đi từ điện thoại di động, quỷ ngữ biến thành dòng điện tạp âm làm người ta rợn tóc gáy. Trong đó xen lẫn mấy từ mơ hồ quái dị như “Mất mạng”, “Câu Hồn Tác”, “Địa Phủ”…
Như tiếng rên rỉ khóc tan xen lẫn trong gió đêm.
Cục trưởng Lí đang báo cáo, đột nhiên nghe thấy tiếng lạch cạch như thứ gì rớt xuống ở bên kia điện thoại: “Này, phó thị trường Chu, ông có nghe không?”
Cục trưởng Lí quyết định thật nhanh, ông gọi ngay cho đội trưởng cảnh sát hình sự: “Tiểu Trương, cậu mau đi kiểm tra phó thị trường Chu một chút, xem có phải ông ta ngất ở đâu rồi không?”
Cục trưởng Lí lao tâm lao lực ở dương gian, các Diêm Vương ở Địa phủ cũng bể đầu sứt trán. Hơn hai trăm âm ti dưới tay bọn họ đột nhiên biến mất một cách khó hiểu. Đây chính là tai họa động trời, thế là bọn họ vội vàng bẩm báo Thiên Đình.
Thiên Đình tất nhiên sẽ không làm khó, sau khi qua loa lấy lệ nhận lời, tìm hiểu một chút phía sau cánh cửa đóng kín. Đúng thật là những âm ti biến mất này đang bị nhốt trong cơ quan của Đông Phương Quỷ Đế.
Trong khoảng gần trăm năm nay, phe phái Diêm Vương yếu thế, Thiên Đình vốn đã hy vọng Ngũ Phương Quỷ Đế trở về, biến Âm Quỷ Đạo thành Địa Phủ do Đế Vương thống lĩnh một lần nữa, làm lời nói của tiên thần Quỷ Đế có trọng lượng trở lại.
Nhưng tất cả những thứ này đều tiến hành trong âm thầm, ai mà ngờ Quỷ Đế và Diêm Vương lại đối mặt nhanh như vậy?
Thiên Đình tức giận, phái thiên tướng vào thành Đào Thượng, hữu lễ hữu tiết* cảnh cáo một phen.
*Có nghĩa là chú ý đến nghi thức, lời nói và hành động lịch sự
Thiên tướng được phái đi. Trong đại điện thành Đào Thượng như chết lặng.
“Tuyệt đối không có khả năng này.” Im lặng chừng 15 phút, Quỷ Đế Uất Lũy mới âm trầm mở miệng: “Quả thật Giới Tử Các có thể khắc chế âm ti quỷ sai dịch chuyển. Thế nhưng hai trăm tên âm ti đó bị điên sao, cùng chen vào một cái bẫy để làm gì, ta chuẩn bị thứ đó cũng chẳng phải cho bọn chúng!”
Lông mày của Quỷ Đế Thần Trà vặn thành một cục: “Chắc chắc có gì đó kỳ quái trong chuyện này, nhưng lúc này che giấu tung tích mới là quan trọng. Cho dù trong đám người dương gian kia có một con Thao Thiết còn non, nhưng gặp Bằng Xà cũng chỉ có một con đường chết… Còn hai trăm tên âm ti kia cũng chắc chắn không trốn thoát được Giới Tử Các.”
Quỷ Đế Uất Lũy vuốt râu, chậm rãi gật đầu: “Nhốt hết tất cả bọn chúng, mấy tháng sau đi phá hủy hồn phách của bọn chúng, sẽ không còn việc gì nữa.”
Quỷ Đế Thần Trà thâm dĩ vi nhiên*, chọn hai tên quỷ hạ thần lợi hại đến Giới Tử Các quan sát. Khi sát trận cùng với hung thú Bằng Xà xóa bỏ tất cả vật sống và vật chết bên trong, cho dù Diêm Vương có nghi ngờ cũng không dám làm ra chuyện gì.
*Tự bản thân cũng sâu sắc cho là đúng, tự nhận quả thực là thế
“Yên tâm.” Quỷ Đế Thần Trà nhìn hai tên quỷ hạ thần biến mất, bình chân như vại nói: “Cho dù là tiên thần Thiên Đình cũng không phá được Giới Tử Các…”
Hai tên quỷ hạ thần đến Nghệ An, nhìn thấy mấy chục chiếc xe cảnh sát lóe ánh sáng đỏ bao vây chật kín xung quanh căn nhà trọ, nước chảy không lọt.
Cả sáu tòa nhà bên trong tiểu khu đều đã bị giải tán hết toàn bộ. Xe buýt xếp thành chuỗi đậu cập đường xe chạy đang bận rộn chở các gia đình đến điểm sắp xếp tạm thời.
Hai tên quỷ hạ thần nhìn thấy cảnh này, trong lòng cảm thấy có chuyện không ổn, lập tức bay qua dây cảnh báo…
Bên trong tiểu khu, mảnh đất trống bị các tòa nhà cao ốc vây quanh đã biến thành hiện trường dành cho vật âm, ngoài ra còn có oán thi có thần chí, quỷ hồn và yêu quái xếp thành năm hàng dài thật chỉnh tề trên bãi đất trống.
Vật âm bị âm ti và âm quỷ hợp lực đánh chết chất thành một ngọn núi nhỏ, còn tất cả vật âm còn sống thì đứng vào hàng ngũ. Trong số đó có một oán thi bà lão ngồi xe lăn, phía sau bà ta có mấy chục xác mèo kêu meo meo, dường như định chờ lát nữa cùng xuống Địa phủ.
Quỷ hạ thần kinh ngạc đến mức sắc mặt thay đổi: “Giới Tử Các?”
Một tên quỷ hạ thần khác liếc nhìn, giơ tay chỉ chỗ đứng của mấy người Ban điều tra đặc biệt, khó khăn mở miệng nói: “Có phải tấm ván mà bọn họ đang dùng gậy gỗ để đập lên không?”
Tiền Thuần cầm một cây gậy gỗ dài tiện tay nhặt được, lật tấm ván màu máu trông như bảng hiệu lên: “Bảo sao cho dù là hướng nam hay hướng bắc, đồ rớt xuống luôn đập trên đầu Phó thị trưởng. Hóa ra linh vật này được tạc một mặt, lúc trước mặt nó quay về hướng nam nên tất cả cửa sổ của tòa nhà số 4 đều quay về hướng nam.”
Cục trưởng Lí trợn mắt há mồm nhìn tấm ván một mặt lớn hơn bàn giặt một chút: “Chính thứ này đã vây nhốt rất nhiều người chúng ta khi tiến vào tòa nhà sao?”
Hứa Vi gật đầu, sau đó bấm gọi nhóm người Trương Vũ Hùng Thành đến cửa hàng thú cưng, nhưng vẫn không gọi được.
Cục trưởng Lí tự lẩm bẩm: “Nếu thật là vậy hẳn là có thể dùng để vận chuyển!”
Còn Giới Tử Các đáng thương thì hiện vô số vết nứt, rách tả tơi, giống như một chiếc rương hành lý bị ép nhồi nhét một con heo… Nhất là tầng một gần như sắp tách thành hai nửa.
Hai tên quỷ hạ thần mãi vẫn chưa khôi phục trở lại từ trong kinh sợ. Cho tới mấy phút sau mới chú ý tới cái thứ bị một đoàn cảnh sát và các nhà nghiên cứu vây quanh —— ——
Đó là một cái đầu rắn khổng lồ màu đỏ tươi, hai mắt trợn trắng.
Cái chuyên gia lão luyện được điều khẩn cấp đang dùng các loại máy móc. Sau khi nghiên cứu hồi lâu, rốt cuộc đưa ra kết luận uy tín…
Năm phút sau, hai tên quỷ hạ thần vội vàng chạy về thành Đào Thượng, bọn chúng quỳ trong đại điện, run cầm cập lắp bắp báo cáo.
“Bệ hạ, Giới Tử Các… sập rồi.”
“Sao mà sập!!!”
“Bẩm bệ hạ, vì nhồi nhét quá nhiều, nên bị phồng vỡ ra.”
…
“Bệ hạ, Bằng Xà cũng, cũng hôn mê rồi.”
“Nói bậy nói bạ, Bằng Xà là hung thú, sao có thể —— ——”
“Bẩm bệ hạ, nhưng Bằng Xà nó… Nó trúng độc hôn mê.”