Bùi Huyễn nằm mơ cũng chưa nghĩ đến sẽ nhận được điện thoại của thần tượng.
Thanh âm của thần tượng mềm nhẹ, dễ nghe hơn so với trong phòng phát sóng trực tiếp, cùng sự dũng cảm lưu loát hình thành tương phản mãnh liệt.
Thần tượng của tui, tiếng nói vậy mà là dạng này, thật đặc biệt.
Bùi Huyễn choáng váng, thiếu chút nữa thăng thiên tại chỗ.
Đầu óc của hắn như có mấy ngôi sao bạc bay lung tung, giọng nói cũng khô cằn "Không mạo muội."
Cửa kính cùm cụp một tiếng, Bùi Hằng đã trở lại, tây trang ngắn gọn tự phụ, vai rộng chân dài.
"Anh tôi đi ra ngoài, tôi là em trai Bùi Hằng, gọi là Bùi Huyễn. Tôi đem điện thoại cho anh tôi."
Bùi Hằng vừa trở về liền nhìn thấy em trai mặt đỏ cổ cũng đỏ, bên môi còn mang theo nụ cười ngu ngốc. Còn tưởng rằng em trai hắn yêu đương, cùng người yêu gọi điện thoại.
"Anh tôi đã trở lại, tôi đem điện thoại cho anh ấy."
Bùi Huyễn tai hồng hồng, cùng tay cùng chân mà đưa điện thoại cho Bùi Hằng.
Mắt phượng của Bùi Hằng liếc em trai một cái "Ai?"
"Quý...... Quý Trích Nguyệt."
Lời nói cũng nói không nhanh nhẹn. Bùi Hằng nghĩ tới, là nữ nghệ sĩ em trai hắn xem tổng nghệ cả ngày, cao trung liền bắt đầu theo đuổi cô ấy, ngày hôm qua xem tổng nghệ giống như còn xem đến khóc, ở trên sô pha phát cuồng "Tỷ tỷ slay!" Lung tung rối loạn.
Gần đây hạng mục tổ nghệ sĩ cũng sửa sang lại tư liệu của Quý Trích Nguyệt, đánh giá giá trị cùng độ nguy hiểm.
Bùi Hằng ngay cả Quý Trích Nguyệt trông như thế nào cũng không biết.
Hắn tiếp nhận điện thoại "Alo."
"Bùi tiên sinh xin chào, tôi là Quý Trích Nguyệt, mạo muội quấy rầy, tôi biết tôi không có giá trị......"
"Mời nói."
Quý Trích Nguyệt một bụng lời dạo đầu vô dụng, bị hắn dứt khoát lưu loát mà nói một chút "Tôi muốn cùng quý công ty nói một chút ưu thế, cùng với quý công ty và kỳ vọng của tôi đạt thành nhất trí trên lộ tuyến phát triển."
Bùi Hằng đưa ra kiến nghị "Cái này có thể cùng hạng mục chủ quản của chúng tôi đàm phán."
Nghe hắn có ý tứ không muốn tiếp tục, Quý Trích Nguyệt khẩn trương "Bùi tiên sinh, anh không nghe sẽ hối hận!"
Bùi Huyễn mắt trông mong kéo tay áo Bùi Hằng: Anh nếu là không nghe điện thoại cô ấy, em muốn lăn lộn! (kiểu mấy đứa trẻ con hay lăn ra đất ăn vạ é)
Bùi Hằng chỉnh cổ tay áo "Cho cô thời gian ba phút."
Lỗ tai Bùi Huyễn dán vào điện thoại, tức chết rồi, ba phút, như thế nào cũng phải đến 30 phút!
"Tôi trong vòng một tuần, lên 12 cái hotsearch, 4 lần hotsearch đệ nhất......"
Ba phút, không ít không nhiều hơn 1 giây. Quý Trích Nguyệt cũng không nghĩ tới Bùi Hằng không đánh gãy cô.
Bùi Hằng nghiêm túc nghe xong "Đầu tiên, chúng ta cũng không hy vọng nữ minh tinh chỉ dựa vào đề tài để ra vòng, nữ minh tinh như vậy hoa kỳ ngắn ngủi. Hơn nữa, nghe cô nói có rất nhiều mặt trái tin tức, như vậy sẽ hao phí rất nhiều tài lực của chúng tôi đi giải quyết mặt trái tin tức. Nhưng là, cô có một chút là nên đầu tư, trên người của cô có nhân thiết độc nhất vô nhị, chân thật tươi sống, nữ minh tinh như vậy không cần diễn kịch ca hát, đi tổng nghệ là đủ rồi."
"Nhưng tôi không nghĩ sẽ vào giới giải trí, tôi muốn đi vòng thể dục, đây cũng là nguyên nhân tôi gọi cho ngài."
Quý Trích Nguyệt cùng Bùi Hằng nói chuyện suốt hai mươi phút, điện thoại mới cắt đứt.
Trừ bỏ hội nghị qua điện thoại, cuộc gọi dài như vậy, Bùi Hằng đã thật lâu không có tiếp nhận.
Nữ nhân Quý Trích Nguyệt này, rất có ý tứ.
Cô đưa ra một cái điều kiện hắn vô pháp cự tuyệt.
Bùi Hằng xoay vài cái điện thoại hơi mỏng, bên môi cười cười, uống lên mấy ngụm nước đá.
Bùi Huyễn nghe xong điện thoại của anh trai, hoả tốc gọi điện thoại cho bí thư của Bùi Hằng, biết được Gia Hòa rất có khả năng muốn ký hợp đồng với Quý Trích Nguyệt, lại xoay tròn thăng thiên!
Nhưng là nghe xong bí thư nói chuyện xưa của Quý Trích Nguyệt, hốc mắt Bùi Huyễn đều đỏ, đáng giận, Quý thị đối xử với cô như vậy? Hắn muốn đi khi dễ một chút em trai Quý Trích Tinh của Quý Trích Nguyệt.
Chờ hắn trộm nói chuyện điện thoại xong, Bùi Hằng đã ra gara, muốn đi công ty.
Bùi Huyễn mặc đồ thể dục chạy đến một thân mồ hôi, hốc mắt hồng hồng, đổ ở trên cửa sổ xe Bùi Hằng "Anh, ký ký ký! Cho em một chút mặt mũi."
Nhóc ở trước mặt anh còn có cái gọi là mặt mũi hở? Bùi Hằng không thương lòng tự trọng của thằng nhỏ, lời ít mà ý nhiều, "Tổ hạng mục còn đang làm đánh giá độ nguy hiểm của cô ấy."
"Anh, mau ký! Muốn cùng chị ấy cùng nhau thi đấu!"
Bùi Huyễn mới mặc kệ, cái gì hai ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng, mấy cái đồng hồ của hắn tùy tiện bán cũng được mấy ngàn vạn.
Bùi Huyễn mắt sáng rực lên, nhắm chuẩn đồng hồ Bùi Hằng, "Anh, đồng hồ rất soái ý, cho em được không?"
Bùi Hằng bị cuốn lấy phiền, đối với em trai nuôi từ nhỏ đến lớn, toàn bộ kiên nhẫn của Bùi Hằng cơ hồ hao hết ở lúc em trai hắn thành niên, tháo xuống đồng hồ, tùy tiện ném vào trong lòng ngực hắn "Mau cút."
Bùi Huyễn lấy được đồng hồ, hắn định thừa dịp mấy ngày nay Tỉnh đội nghỉ, bán đi đồng hồ cho tỷ tỷ làm phí chuộc thân. Bất quá, lấy lý do gì đưa cho chị ấy đây?
Sau khi Quý Trích Nguyệt cùng Bùi Hằng gọi điện, cùng Tiết Đại Manh nói chuyện, Tiết Đại Manh không tin "Thời gian Bùi tổng cùng em hàn huyên lâu như vậy?"
"Đúng vậy. Nghe khẩu khí của anh ta là đáp ứng em."
"Sao có thể? Yêu cầu của em quá thái quá."
"Nhưng anh ta đáp ứng em."
Tiết Đại Manh bán tín bán nghi, Bùi Hằng không phải người có thể bị dễ dàng bị lời nói đả động, Quý Trích Nguyệt cũng không cần thiết phải gạt hắn.
Thẳng đến giữa trưa mở họp, Bùi Hằng tự mình hiện thân ở tổ khai phá hạng mục nghệ sĩ, Tiết Đại Manh mới chân chính tin tưởng, Gia Hòa muốn ký Quý Trích Nguyệt.
Hơn nữa hợp đồng cơ bản lấy ý nguyện của Quý Trích Nguyệt làm chuẩn, này quả thực là phần ăn bá vương của một mình Quý Trích Nguyệt. Gia Hòa làm từ thiện sao? Gia Hòa không từ trên người người khác xé xuống một miếng thịt liền không tồi.
Bùi Hằng vừa nói xong, người phía dưới đều nhịn không được hai mặt nhìn nhau. Hoài nghi Quý Trích Nguyệt có phải hay không hiến thân cho Bùi Hằng? Nhưng là Bùi Hằng, hắn đối với nữ nhân không có ý tứ a, đương nhiên, đối với nam nhân cũng không có.
Tiết Đại Manh gửi WeChat cho Quý Trích Nguyệt "Em ôm lên đùi vàng của Bùi Hằng?"
"Đừng nói khó nghe như vậy" Quý Trích Nguyệt đánh chữ, "Ai ôm đùi vàng của ai còn chưa nhất định."
"Phát đạt nhớ rõ tiểu đệ là anh." Tiết Đại Manh nói giỡn.
Tiết Đại Manh như thế nào cũng không nghĩ tới, lúc sau nữ nhân này, làm giá tri Gia Hòa tăng gấp ba.
Tiết Đại Manh ở Tinh Diệu bên kia có nhãn tuyến "Tiểu Nguyệt, Tinh Diệu bên kia, muốn cho em rời tổng nghệ, thời cơ cho sự việc thật giả thiên kim hấp thụ ánh sáng, phỏng chừng cũng muốn làm trước tiên. Một khi đột nhiên cho hấp thụ ánh sáng, không nói đến chúng ta trở tay không kịp, thủy quân bên kia của bọn họ rất lợi hại, anh lo lắng cho em."
Tinh Diệu tuy không phải Quý thị mở, Quý Trích Nguyệt hiện tại độ đề tài cao, Tinh Diệu trong khoảng thời gian ngắn yêu cầu cân nhắc lợi hại, tạm thời không có động đến cô mà thôi.
"Em có chuẩn bị, bọn họ dám cho hấp thụ ánh sáng, em dám cá chết lưới rách." Quý Trích Nguyệt quá hiểu biết Quý thị, lợi ích làm đầu. Quý Trà bị cô nơi chốn áp chế, Quý thị đương nhiên ngồi không yên.
Quý Trích Nguyệt cúp điện thoại, buổi chiều thời gian tự do hoạt động, máy quay phim vẫn sẽ cùng chụp.
Người thường đối với sinh hoạt của minh tinh rất tò mò, số người online phòng phát sóng trực tiếp cũng không thấp.
Quý Trích Nguyệt tìm tổ tiết mục mượn một chiếc xe, lái xe đem Dịch mẫu đưa đến sân bay, thời điểm ly biệt vẫn luôn dặn dò, nói rất nhiều lời.
Bệnh của Dịch Sở Minh tốt lên không sai biệt lắm, lải nhải dài dòng "Không biết còn tưởng rằng chị ấy mới là con gái ruột của mẹ, cũng chưa cùng con nói chuyện."
"Được được nghe chị gái nói." Dịch mẫu chuẩn bị nhéo lỗ tai hắn, thoáng nhìn camera, lại thả xuống dưới, vỗ vỗ vai hắn.
"Mẹ làm chị không cần đánh con." Dịch Sở Minh cáo tiểu hắc trạng "Mẹ không ở chị sẽ đánh con."
Quý Trích Nguyệt:???"Nói hươu nói vượn!"
"Chị có, cùng em giảng đề chê em quá ngốc!" Dịch Sở Minh đội mũ lưỡi trai, vóc dáng 1m83, ủy ủy khuất khuất mà cúi đầu.
【 Tui làm chứng, thật sự đánh 】
【 Đánh không hề có sức phản kháng, ha ha ha ha ha ha 】
"Được được." Dịch mẫu buồn cười mà khuyên nhủ. Nhìn hai người bọn họ, gỡ xuống sợi tóc dính trên tay áo Quý Trích Nguyệt, trong nháy mắt, phảng phất về tới lúc con trai con gái còn rất nhỏ, bọn họ hai người cãi nhau ầm ĩ, nhi nữ song toàn.
【 Bọn họ giống như người một nhà a 】
【 Lầu trên là chân tướng, nói không chừng chính là người một nhà đâu, nửa tháng, giới giải trí có dưa lớn, Quý Trích Nguyệt tốt không được bao lâu, nửa tháng sau càng thảm 】
【 Dưa gì a? 】
Quý Trích Nguyệt tiễn đi Dịch mẫu, đi cửa hàng đồ dùng thể dục trong thành phố, mua một bộ cung tiễn, cùng đồ bảo hộ thân thể, cửa hàng này tương đối nhỏ, không có một ít đồ vật tinh vi mà cô muốn.
Kiểm tra rồi nhắm chuẩn khí lực cùng kéo dài dây cung, dây cung bàng số có chút nặng. Cũng do lực tay hiện giờ của cô rất nhỏ.
Linh tinh vụn vặt, tốn hơn 2000.
Alipay của cô chỉ có hơn 3000 đồng tiền, Dịch Sở Minh giành trước trả tiền cho cô, kêu cô ngày mai đi bắn một con thỏ hoang về ăn.
Buổi chiều sau khi trở về, nhóm nghệ sĩ ngủ bù, buổi tối có quay chụp suốt đêm.
Quý Trích Nguyệt ôm cung tiễn giống như bảo bối, đóng cửa lại, ở trên tường trang bị bia giấy khuôn mẫu.
Nếu ở trong sân bắn tên, không tránh được bị vây xem, mọi người buổi tối còn phải quay chụp, cô liền không đi trong viện bắn tên.
Một người ở trong phòng lén lút bắn.
Lấy xuống cung, cả người mang lên đồ bảo hộ, sờ soạng thân mũi tên.
Thi đấu bắn tên chính thức tầm bắn là 30-70 mét, thế vận hội Olympic thống nhất 70 mét.
Đứng ở nơi cách xa bia ngắm nhất, 4 mét...... Luyện tập bắn tên. Không có biện pháp, điều kiện không cho phép.
Khóc thút thít, đem bắn 10.0.
Cái bia còn bị cô xoay các góc, chính, nghiêng, khiêu chiến cực hạn...... Chơi đến vui vẻ vô cùng.
Bắn một buổi trưa, ngón tay mài ra cả bọt nước.
Buổi tối 《 Bảo hộ ruộng dưa 》 phát sóng trực tiếp.
Nhóm nghệ sĩ yêu cầu ở bên nhau, thay phiên bảo hộ cho tốt một mảnh ruộng dưa, phòng ngừa có người trộm dưa.
Quý Trà làm "Quân sư", quen cửa quen nẻo an bài "8:00-11:00 Quý Trích Nguyệt, Dịch Sở Minh, 11:00-2:00 tôi cùng Tô Việt lão sư, 2:00-5:00 Phó Nhất Bạch lão sư cùng tôi, 5:00-7:00 Quý Trích Nguyệt, Dịch Sở Minh. Mọi người cảm thấy thế nào?"
Phó Nhất Bạch đau lòng nói "Một mình anh là được, em muốn trông 6 tiếng đồng hồ, thân thể sao chịu nổi?"
"Không có việc gì." Quý Trà ôn nhu mà nói.
Buổi tối, mọi người ở ngoài ruộng dưa nướng thịt, hoà thuận vui vẻ.
Dịch Sở Minh từ ngoài ruộng ôm hai quả dưa, tìm không thấy dao bổ dưa.
Quý Trích Nguyệt ôm đến trên bàn, tay không bổ xuống, dưa một chia thành hai, "Tê."
Quý Trích Nguyệt vẫy vẫy tay, hiện tại thân thể chưa khôi phục hoàn thành, có chút đau.
Phòng phát sóng trực tiếp đã thấy nhiều không trách, bổ một quả dưa hấu, không phải việc ghê gớm gì.
Dịch Sở Minh không cam lòng yếu thế, cũng biểu diễn một màn bổ dưa hấu, "Phanh! Ngao ~"
Dưa hấu không mở ra, thiếu niên đau đến nhe răng trợn mắt, che lại tay phải, trên ruộng dưa tán loạn.
【 Ha ha ha ha ha, ngao ~ đến hiều đau a! 】
【 Ghi lại cái tiết mục này, hình tượng của em trai hoàn toàn sụp rồi 】
"Sở Minh đừng cái gì cũng học chị nhóc, xương cốt chặt đứt cũng không biết." Tô Việt cười nói.
Dưới ánh trăng, Quý Trích Nguyệt cười đến mi mắt cong cong, ít có an tĩnh ôn nhu.
Phó Nhất Bạch ma xui quỷ khiến mà thò qua, vây quanh đống lửa, ngồi vào vị trí đối diện Quý Trích Nguyệt.
Dịch Sở Minh đem dưa hấu ôm đưa cho Phó Nhất Bạch "Bạch ca, anh bổ."
Đứa nhỏ xui xẻo, Phó Nhất Bạch ôm dưa, đành phải chính mình bổ, Quý Trích Nguyệt cũng hướng bên này xem. Tay hắn dơ lên cao, vận khí, rộng mở chém xuống, mở a! Nhất định phải mở a!
Dưa là mở.
Mọi người che lại mũi lui về phía sau.
"Nôn! Thứ gì?"
Dưa là màu vàng, một trận mùi phân.
"Dưa là hỏng sao?"
Nông dân địa phương giải thích, là nhóm mấy đứa nhỏ trong thôn chơi xấu, ở lúc dưa còn nhỏ, mở ra một cái lỗ, ị phân vào, sau khi đắp lên, vỏ dưa sẽ chính mình lấp lại, bên trong liền sẽ...... Sẽ có phân.
【 Ngọa tào mẹ nó, xú miệng bổ quả dưa mẹ nó đều là mùi phân 】
【 Xú miệng ủy khuất 】
【 Xú miệng dính một tay phân 】
Phó Nhất Bạch khổ đã chết, đi một bên rửa tay. Buổi tối cũng không thể nào ăn thịt nướng, đầu óc nghĩ, Quý Trích Nguyệt sẽ thấy hắn thế nào? Di, hẳn là lo lắng Quý Trà nghĩ như thế nào a, Quý Trích Nguyệt nghĩ như thế nào liên quan gì đến hắn.
Buổi tối trông ruộng dưa. Quý Trích Nguyệt cùng Dịch Sở Minh đuổi đi mấy đợt người tổ tiết mục sắm vai người trộm dưa.
Quý Trích Nguyệt còn sẽ đem người đè trên mặt đất, tiến hành ngôn ngữ vũ nhục, "Vì cái gì muốn trộm dưa của chúng ta?"
"Tôi sai rồi sai rồi sai rồi." Nhân viên công tác mập mạp xin tha "Nguyệt tỷ tha mạng."
Quý Trích Nguyệt không nhịn xuống, cười khúc khích, buông tha hắn.
Hai cái nhân viên công tác này cao 1m 86, bình thường đều là bọn họ bắt nạt nghệ sĩ, lần này bị Quý Trích Nguyệt bắt nạt ngược lại, khập khiễng mà chạy.
【 Ha ha ha ha ha ha, Hùng Đại cùng Hùng Nhị bị Quý Trích Nguyệt bắt nạt 】
Cô đánh người quá đau, người của tổ tiết mục đều không muốn đi trêu chọc cô, Hùng Đại cùng Hùng Nhị nói cái gì cũng không chịu đi, ba tiếng này cơ hồ tường an không có việc gì.
Quý Trích Nguyệt ở trên màn ảnh, đầu một chút một chút, dựa vào vai Dịch Sở Minh ngủ rồi.
【 Người sắt đến đến 】
【 Quý Trích Nguyệt thật rất có thể ngủ, gì mà đều có thể ngủ 】
Dịch Sở Minh vừa mới bắt đầu còn cảm thấy phải kiên cường, sau lại cũng không nhịn xuống, dựa vào đầu cô đánh lên khò khè.
Thời gian vừa đến, nhân viên công tác đem hai người bọn họ đánh thức, tiếp theo Dịch Sở Minh đem Tô Việt cùng Quý Trà đánh thức, sau đó bọn họ hai người về lều trại ngủ.
Tới nửa đêm, Quý Trà một tiếng thét chói tai "Có sói! Sói! Cứu mạng!"
Quý Trích Nguyệt lăn long lóc bò dậy, xốc lên lều trại chạy ra bên ngoài.
Quý Trà một phen giữ chặt tay Quý Trích Nguyệt, đem cô làm tấm chắn.
【 Vl cái thao tác này 】
【 Trà Trà cũng là quá sợ hãi, phản ứng kích động 】
Tác giả có chuyện muốn nói:
Moah moah
Editor cũng có chuyện muốn nói:
Mấy nay bận thi giữa kỳ, nên cũng không có giữ được lời mỗi ngày lên ít nhất một chương, tôi sẽ cố gắng đăng nhanh nhất có thể