Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 592:




Chương 592:

Cảm ơn nhất diệp đã tặng khoai.

-----

Căn cứ Nam Dương số một!

Là một căn cứ bí mật của Nam Tinh nằm ở phía đông bắc đảo Nam Dương, đây cũng là căn cứ đầu tiên được xây dựng trên hòn đảo này. Chỉ có điều căn cứ này không phải là một căn cứ h·ạt n·hân.

Dù không phải là căn cứ h·ạt n·hân nhưng đây lại là một căn cứ cực kỳ quan trọng trong hệ thống căn cứ hiện tại của Nam Tinh.

Bởi vì nó là trạm trung chuyển chính của phi đội B24 khi thực hiện hành trình về phía nam.

Nếu không có căn cứ này toàn bộ hệ thống căn cứ phía nam của Nam Tinh sẽ bị chia cắt với mẫu quốc, bởi vì nếu không có nó B24 sẽ không thể với tới các căn cứ phía nam.

Đã hơn một ngày kể từ khi mẫu quốc nhận được tin tức căn cứ số bốn bị t·ấn c·ông. Toàn bộ căn cứ ở nước ngoài đều tăng cường cảnh giác, mỗi người lính đều ở đúng vị trí chiến đấu không có người rảnh rỗi. Mà cho dù rảnh rỗi thì v·ũ k·hí cũng luôn ở bên cạnh bọn họ, đặc biệt là các loại v·ũ k·hí chống siêu phàm giả.

Chỉ huy căn cứ lúc này đang ở trên đài kiểm soát không lưu nhìn đồng hồ hỏi.

“Sắp tới chưa?”

“Có lẽ hơi chậm một chút.”

Kiểm soát không lưu nghe vậy trả lời.

“Lần này quốc gia đột nhiên cử phi đội tới không biết có chuyện gì. Theo lịch trình thông thường thì hẳn phải một tháng nữa mới có phi đội thay thế mới đúng.”

Theo quy trình thông thường cứ mỗi ba tháng các phi đội chiến lược sẽ thay ca cho nhau, bình thường một tháng nữa mới tới lượt thay ca nhưng hôm nay đột nhiên phi đội lại được điều tới đột ngột. Cộng thêm việc mấy tiếng trước căn cứ còn được yêu cầu tăng cường cảnh giác, toàn bộ căn cứ phải sẵn sàng chiến đầu càng khiến chỉ huy nghi ngờ có chuyện đã xảy ra. Chỉ là cấp bậc của hắn không đủ khả năng để biết về tình huống này.

“Nam Dương một, Nam Dương một đây là HN12, HN13, HN14.”

Trong máy vô tuyến vang lên âm thanh của các phi công.



“Đây là Nam Dương một. Phi đội báo cáo tọa độ, tốc độ cùng độ cao của các anh.”

Kiểm soát không lưu lập tức yêu cầu thông tin từ phi đội.

“Phi đội! Hạ độ cao xuống bảy nghìn, bay về hướng tây nam. Sau khi tới điểm E2 bắt đầu hạ độ cao cho tới điểm tham chiếu E4 các anh phải hạ độ cao xuống ba nghìn.”

Sau khi nhận được thông tin của phi đội kiểm soát không lưu bắt đầu hướng dẫn đường bay cho phi đội.

Bởi vì căn cứ nằm trong rừng, cho dù ở trên cao nếu không để ý liền có thể bỏ qua, quá trình hạ cánh cũng không dễ dàng cho nên dù đã không phải lần đầu phi đội tới căn cứ nhưng đều cần hướng dẫn bay từ không lưu.

Còn các điểm tham chiếu trên ngoại trừ để xác định vị trí của máy bay còn phục vụ hỗ trợ hạ cánh nữa. Như điểm E4 nếu tới điểm đó mà máy bay không hạ được xuống độ cao ba nghìn thì phải lập tức hủy hạ cánh bởi vì lúc đó máy bay ở quá cao so với đường bằng. Chiều dài của đường băng là không đủ để máy bay có thể hạ cánh.

May mắn thời tiết hôm nay rất thoáng đãng tầm nhìn rất tốt các phi công có thể dễ dàng hạ cánh mà không cần phải thực hiện hạ cánh lại. Nếu là một ngày thời tiết không tốt ví dụ như mưa hay sương mù thì việc hạ cánh sẽ rất tốn thời gian, có khi tới điểm E4 rồi mà vẫn không thể hạ xuống ba nghìn rất nhiều lần. Thậm chí nếu là những ngày gió mạnh chuyến bay có thể bị hủy, đối với máy bay gió mới là thứ quan trọng và nguy hiểm nhất.

Ba chiếc B24 hạ cánh được đỗ bên cạnh sân bay, cùng lúc đó xe chở dầu đi tới bắt đầu tiếp dầu cho ba chiếc máy bay. Các kỹ sư cũng tiến hành kiểm tra bảo trì cho máy bay, đảm bảo không có bất kỳ lỗi kỹ thuật nào trên máy bay.

Ngay bên cạnh các phi công đang chỉ đạo tiếp nhiên liệu cho máy bay.

Việc tiếp nhiên liệu này cũng rất rắc rối phức tạp không thể cứ thế mà đổ đầy bình, phi công phải tính toán làm sao để nhiên liệu có thể tiêu hao gần hết khi máy bay tới địa điểm.

Nếu ít hiển nhiên là tiêu đời, nếu nhiều quá máy bay sẽ trở nên quá nặng thời điểm hạ cánh sẽ phi thường nguy hiểm càng đáp của máy bay có thể không chịu được sức nặng khủng kh·iếp như vậy.

Vì thế các phi công phải tính toán rõ ràng lượng nhiên liệu cần sử dụng trong một chuyến bay.

Chỉ huy căn cứ đi tới bên cạnh phi công là phi đội trưởng của đội bay lên tiếng hỏi.

“Có chuyện gì mà các ngươi lại đột ngột như vậy. Không nghỉ lại sao?”

Thông thường các phi đội sẽ dừng lại căn cứ vài giờ trước khi tiếp tục cất cánh, bọn hắn sau khi chỉ đạo tiếp nhiên liệu liền sẽ đi vào căn cứ nghỉ ngơi. Nhưng bây giờ các phi công lại tiếp tục ở bên cạnh theo dõi toàn bộ quá trình.

Thấy chỉ huy tiến tới phi đội trưởng lập tức trả lời.

“Thật có lỗi ta không thể nói rõ lý do, đây là bí mật quốc gia.”



Lấy ra trong túi ngực đồng hồ cơ xem, rồi hắn nói tiếp.

“Sau khi quá trình kiểm tra hoàn thành chúng ta sẽ tiếp tục hành trình. Các ngươi cũng phải cận thận đừng mất cảnh giác.”

Nghe phi đội trưởng nói vậy chỉ huy cũng không biết nói thêm lời nào chỉ đành phối hợp với bọn hắn.

Sau hai giờ phi đội cất cánh, nhưng lần này chỉ có hai chiếc B24 cất cánh, một chiếc còn lại gặp phải trục trặc kỹ thuật đành phải ở lại căn cứ tiến hành sửa chữa.

“Lần này không biết bọn hắn làm gì vậy mà bơm nhiều nhiên liệu như vậy!”

Một nhân viên trong đội tiếp nhiên liệu tò mò nói.

“Sao vậy rất nhiều sao?”

“Vâng! Không chỉ bơm đầy thùng nhiên liệu bọn hắn còn mang cả thùng nhiên liệu phụ nữa. Với số nhiên liệu này bọn hắn cò thể bay hai vòng quanh đảo Nam Dương mà không cần phải hạ cánh.”

“Nhiều như vậy.”



Lúc này phi đội gồm hai chiếc B24 đang bay thẳng tới căn cứ Nam Dương bốn. Nhiệm vụ lần này bọn hắn chỉ muốn xác nhận tình huống của căn cứ vì thế máy bay không mang theo boom mà chỉ mang theo nhiên liệu để đề phòng trưởng hợp không thể hạ cánh xuống sân bay.

“Đây là phi đội HN. Nam Dương bốn có đó không, xin nghe rõ trả lời. Xin nghe rõ trả lời.”

Trên máy bay cơ phó liên tục gọi vào vô tuyến muốn liên lạc với Nam Dương bốn, nhưng cho dù có gọi như thế nào hắn cũng không nhận được câu trả lời.

“Khốn kiếp chúng ta đã bay vào khu vực quản lý không lưu của căn cứ đáng lẽ ra phải có hồi đáp từ không lưu mới phải.”

Kỹ sư bay ở một bên không nhịn được chửi thề.



“Không lẽ đúng như lũ người kia phán đoán. Căn cứ đã thất thủ!”

Toàn bộ ca bin trở nên yên lặng.

“Được rồi! Không có không lưu chỉ dẫn chúng ta sẽ gặp rắc rối không nhỏ đâu. Mau kiểm tra các điểm tham chiếu đi, đừng để bỏ qua nếu không muốn bị lạc.”

Thời đại này vẫn không có GPS vì thế việc xác định đường bay cùng vị trí thường cần sự phối hợp giữa không lưu và máy bay. Nhưng hiện tại không có không lưu máy bay chỉ có thể tự xác nhận vị trí của mình.

Chuyện này bọn hắn đều đã chuẩn bị sẵn.

Lấy ra một tấm bản đồ cùng la bàn cơ phó bắt đầu tính toán vị trí hiện tại của bọn hắn..

Sau một lúc cơ phó nói.

“Chúng ta hẳn sắp tới điểm B5, khẳ năng cao nằm ở tay trái của chúng ta. Mọi người chú ý một chút.”

Một giờ sau máy bay vẫn trên bầu trời.

“Chúng ta đã tới điểm A1. Vị trí này chỉ cách căn cứ ba mươi kilomet về phía đông.”

Cơ phó nói.

“HN12, đây là HN14. Chúng tôi phát hiện có dấu hiệu phóng xạ cận thận.”

Đúng lúc này HN14 chiếc B24 còn lại trong phi đội đọt nhiên liên lạc. Hai máy bay mặc dù trong phi đội nhưng có đường bay khác nhau để cả hai có thể sử dụng nhau làm vật tham chiếu.

“Đây là HN12 tình hình phóng xạ thế nào?”

“HN14 đây, vẫn trong mức an toàn nhưng đang tăng rất nhanh, chúng tôi sẽ đổi đường bay. Xin cẩn thận.”

“Phóng xạ thế nào?”

Cơ trưởng quay đầu hỏi kỹ sư h·ạt n·hân trên máy bay.

“Cao hơn một chút so với bình thường nhưng vẫn ở ngưỡng an toàn.”

“Nếu có khác thường phải lập tức báo cho chúng ta.”

Cơ trưởng ra lệnh, rồi tiếp tục điều khiển máy bay.