Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 569: Kẻ thù chung.




Chương 569: Kẻ thù chung.

Bước chân vội vã dọc theo hành lang quý giá của cung điện hoàng gia Cồ Lâm Biên lên tiếng hỏi người lính cận vệ bên cạnh.

“Bệ hạ ở đâu?”

“Bệ hạ đang ở hoa viên thưa ngài!”

Lính cận vệ lập tức trả lời.

Ngay lập tức Cồ Lâm Biên chuyển hướng từ thư phòng của Long tới thẳng hoa viên.

Nhưng ngay khi nhìn thấy Long hắn đã bị một cận vệ ngăn đường.

“Bệ hạ đang có hẹn thưa bộ trưởng, xin ngài chờ một chút.”

Nghe vậy Cồ Lâm Biên liền đưa mắt chú ý tới người ngồi đối diện với Long.

Không để ý thì thôi khi nhìn thấy người này hai con ngươi của hắn lập tức co lại.

“Có chuyện gì vậy?”

Thấy bên này có chuyện hộ vệ trưởng đang ở gần đó lập tức đi tới. Cân vệ trưởng hiện tại đã thay người, Tiền Phong đã được chuyển nhiệm vụ sang l·àm t·ình báo của quân cận vệ.

Thấy Tiền Phong xuất hiện Cồ Lâm Biên vội vã nói.

“Hộ vệ trưởng ta có việc cần gặp bệ hạ gấp.”

Hộ vệ trưởng nghe vậy liếc nhìn về hướng Long, rồi lại nhìn Cồ Lâm Biên hỏi.

“Rất gấp sao?”

“Rất gấp.”

“Chờ một chút!”

Nói rồi hộ vệ trưởng hướng về phía Long đi tới, Cồ Lâm Biên thấy đước sau khi hắn rỉ vào tai Long thì vua của hắn đang nhìn về hướng này.

Đáp lại Cồ Lâm Biên hơi cúi đầu hành lễ với bệ hạ.

Gật đầu xem như nhận lễ của Cồ Lâm Biên, Long quay sang tiếp tục nói chuyện với người đối diện mình.

“Chờ một chút đi bệ hạ sắp xong rồi.”

Hộ vệ trưởng quay trở lại cho Cồ Lâm Biên một đáp án.

Đúng là không phải chờ quá lâu người đối diện với Long đứng dậy được Linh Tuyền dẫn rời đi.



Cùng lúc đó Cồ Lâm Biên cũng được cho phép tiến vào. Thời điểm đi qua người này ánh mắt Cồ Lâm Biên trở nên vô cùng cảnh giác.

Bởi vì người này không ai khác chính là Vân Ngọc, tình nhân của bệ hạ và là người vừa rồi đã bỏ trốn khỏi nhà tù đương nhiên tin tức nàng ta đã b·ị b·ắt giữ một lần nữa Cồ Lâm Biên cũng biết.

Dù sao hắn cũng là giám đốc tình báo chiến lược những chuyện thế này sao qua được hắn.

“Bệ hạ!”

Tạm thời vứt thắc mắc tại sao nàng lại ở đây Cồ Lâm Biên đi tới bên cạnh Long hành lễ.

“Ngồi đi, có chuyện gì vội vàng như vậy?”

Long để Cồ Lâm Biên ngồi rồi hỏi hắn.

Không chút do dự lấy trừ trong người ra một tờ giấy giao cho Long, Cồ Lâm Biên nói.

“Gián điệp của chúng ta thu được tin tức Đế quốc cùng Thánh quốc đang đàm phán hoà bình.”

Long nhướng mày khi nghe tin này, mở ra tờ giấy đọc lướt qua ấn đường của hắn nhíu lại đôi mắt trở nên nghiêm túc nói.

“Ngươi chắc chắn chứ! Đây không phải việc muốn hoà bình liền có thể hoà bình đâu?”

Long nghi ngờ.

Đàm phán hòa bình! hiện tại còn chưa phân biệt được ai thắng ai thua vậy mà đã vội vã đàm phán hoá bình, theo lẽ thường hẳn chuyện này sẽ không xảy ra.

Phải biết hai bên đã vứt vô số tài nguyên cùng công sức vào cuộc chiến này. Nếu bây giờ đàm phán hoà bình tất cả mọi công sức của hai bên sẽ mất hết mà không thu lại được gì.

“Bọn hắn có một mục tiêu khác thưa bệ hạ.”

Cồ Lâm Biên nghiêm túc báo cáo.

Nhìn thấy ánh mắt vô cùng nghiêm trọng của Cồ Lâm Biên trong lòng Long đột nhiên có phán đoán.

“Không lẽ là chúng ta?”

Long nghi ngờ hỏi.

“Không sai thưa bệ hạ bọn hắn muốn chia cắt Nam Tinh.”

Cồ Lâm Biên trầm trọng nói.

Gấp tờ giấy trên tay lại Long nhìn về Cồ Lâm Biên, sống lưng thẳng tắp nghiêm túc nói.

“Nói rõ hơn đi.”

Theo đó vì các mối đe doạ từ ma địa đang càng ngày càng tăng hơn nữa giống như còn có áp lực từ phía thần khiến hai bên quyết định dừng tay. Nhưng đánh nhau lâu như vậy rồi cuối cùng không nhận lại được gì thì giới cầm quyền hai quốc gia làm sao có thể cam tâm, bọ hắn đã bỏ vô số công sức vào cuộc chiến này đấy.



Thế là bọn hắn liền nhắm tới Nam Tinh một con mồi béo bở để có thể bù đắp thiệt hại c·hiến t·ranh cho bọn hắn.

Không phải sao trong mười năm qua Nam Tinh đã phát triển một cách vượt bậc vô số tiền bạc tài sản trên thế giới đều hội tụ về quốc gia này. Còn chưa kể tới những kỹ thuật, công nghệ vượt trội có thể giúp người sở hữu kiếm về vô số tiền bạc nữa.

Và nguyên nhân hàng đầu cũng là thứ có thể mang ra làm lý do cho cuộc chiến này không gì khác chính là Nam Tinh hiện đã trở thành kẻ thù của thế giới loài người.

Có thể nói Nam Tinh đáp ứng đủ mọi yêu cầu về một con mồi béo bở đáp ứng được mọi yêu cầu về một kẻ thù chung, mà vốn dĩ hiện tại đã là kẻ thù chung rồi.

Hiện tại hai bên đang đàm phán phân chia chiến lợi phẩm, nghe nói cuộc đàm phán đang mắc lại vì chuyện này. Hai bên không ai nhường ai.

“Chưa đánh mà đã bắt đầu phân chia chiến lợi phẩm rồi ha ha. Thế thì phải xem bọn hắn có cái bản lĩnh này không đã”

Long cười, một nụ cười không có chút hơi ấm nào, Cồ Lâm Biên cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo từ trong tiếng cười này. Kỳ thực phân chia chiến lợi phẩm trước như vậy mới thực sự phù hợp, dù sao đến khi đánh xong lúc đó phân chia sẽ càng đau đầu hơn không ai nhường ai.

“Nói xem tình huống hiện tại như thế nào.”

Không biết trải qua bao lâu nhưng lúc này Long cùng Cồ Lâm Biên đều đã trở lại thư phòng của hắn. Lúc này Linh Uyên tiến vào phòng.

“Bệ hạ, Đỗ viện trưởng đã tới.”

Mau mời vào.

“Bệ hạ ngài gọi thần.”

Đỗ Hùng Nam xuất hiện hành lễ với Long.

“Ngồi đi!”

Long không vội vã vào chủ đề mà để Linh Tuyền rót cho Đỗ Hùng Nam một chén nước hắn mới hỏi.

“Việc di dời tới đâu rồi?”

“Bởi vì tình hình ở ma địa không quá ổn định nên có thể sẽ kéo dài tới cuối tháng tám.”

Đỗ Hùng Nam trả lời. Mặc dù không nói rõ ràng nhưng ông ta biết câu hỏi của Long ám chỉ điều gì.

“Như vậy là muộn mất hai tháng so với kế hoạch rồi! Tại sao lại thế?”

Cồ Lâm Biên ở bên cạnh nghe vậy không khỏi giật mình. Vốn dĩ theo dự định chì tới trung tuần tháng sáu việc di dời sẽ hoàn tất nhưng bây giờ lại kéo dài thêm hai tháng nữa.

Đỗ Hùng Nam nghe vậy nhìn Cồ Lâm Biên lại nhìn Long cuối cùng thở dài một hơi nói.

“Mùa mưa vừa rồi có rất nhiều lũ xung quanh căn cứ, khu vực xung quanh bị s·ạt l·ở cùng n·gập l·ụt khiến việc di dời bị tạm hoãn. Chúng tôi đã nỗ lực để khôi phục lại quá trình di dời. Dự đoán phải mất khoảng hai tuần nữa mới có thể khôi phục.”



Đôi tay Long đặt lên thành ghế bắt đầu gõ, những lúc thế này mọi người đều biết hắn đang tập trung suy nghĩ tất cả đều rất biết điều im lặng.

“Như vậy sẽ mất bao lâu để khôi phục lại sản xuất.”

Long đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Mất khoảng hai tới ba tháng thưa bệ hạ.”

“Hiện tại có thể bắt đầu khôi phục lại sản xuất không? Ý ta là sử dụng các máy móc có sẵn trong nước để khôi phục sản xuất mà không cần chờ máy móc từ căn cứ về!”

Long tiếp tục hỏi.

“Cái này…”

Đỗ Hùng Nam do dự, rơi vào trầm tư mất một lúc.

“Thần không quá rõ ràng, chuyện này phải làm một cuộc điều tra toàn diện mới có thể đưa ra phán đoán chính xác nhất. Nhưng mà…”

Hơi chút do dự như muốn thách thức sự kiên nhẫn của Long lão già này nói tiếp.

“Cho dù có khả thi đi chăng nữa thì trong thời gian ngắn vẫn rất khó có thể khôi phục sản xuất. Một số máy móc là do chúng ta đặc biệt sản xuất trong lãnh thổ Nam Tinh không có.”

“Không có dự phòng sao? Ta nghĩ những máy móc quan trọng như vậy cần có máy dự phòng nếu xảy ra hỏng hóc chứ.”

Cồ Lâm Biên hỏi.

“Có là có nhưng tất cả đều ở căn cứ! Căn cứ không chỉ là nơi sản xuất boom mà còn là khâu cuối cùng trong sản xuất các loại máy móc này. Vì thế…”

Đỗ Hùng Nam không nói hết nhưng cũng quá đủ để hai người còn lại có thể hiểu chuyện gì xảy ra.

“Được rồi! Cố gắng trong thời gian ngắn nhất khôi phục lại sản xuất. Còn nữa, dặn dò những người trong dự án nhanh tranh thủ sản xuất boom H.”

Long dặn dò.

Rồi hắn lại rơi vào trầm tư một lần nữa.

“Giao tin này cho các tướng lĩnh cùng bộ tham mưu, để bọn hắn xây dựng kế hoạch. Cuối tuần này tất cả tướng lĩnh trở về Kim Lăng họp.”

“Bệ hạ là kể cả các tướng đang lãnh binh bên ngoài sao?”

Cồ Lâm Biên hỏi.

“Tất cả!”

Long nhìn Cồ Lâm Biên kiên quyết nói.

Đột nhiên Long vỗ đầu.

“Thật có lỗi, ta quên mất đây không phải việc của ngươi. Đây là chuyện của văn phòng thư ký.”

Nói rồi Long nhìn Linh Tuyền đang hầu hạ bên cạnh dặn dò.

“Đi xử lý đi.”