Chương 542: Tình trạng chiến tranh.
“Số đặc biệt, số đặc biệt hạm đội Phương Đông của Đế quốc bị v·ũ k·hí nguyên tử tiêu diệt, pháp thánh b·ị t·hương nặng. Bệ hạ đã ra lệnh toàn quốc bước vào tình trạng c·hiến t·ranh, toàn dân toàn quân cùng đồng lòng đánh bại những kẻ xâm lược bảo vệ quốc gia của chúng ta.”
Sáng sớm lũ trẻ bán báo đã bắt đầu chạy khắp các ngõ ngách của thành Kim Lăng trên tay bọn nó là số báo đặc biệt được xuất bản sáng ngày hôm nay.
Mặc dù là sáng sớm nhưng thành Kim Lăng đã rất nhộn nhịp, người qua lại rất nhiều tất cả đều đưa ánh mắt về phía lũ trẻ bán báo, sau đó xung quanh mỗi đứa trẻ bán báo đều tụ tập rất nhiều người.
Chả mấy chốc số báo trên tay lũ trẻ đều đã biến mất thay vào đó là một sấp tiền, lũ trẻ vui vẻ mang theo tiền chạy về thản nhiên không quan tâm tới cái gì là c·hiến t·ranh. Với bọn chúng c·hiến t·ranh còn ở rất xa, nếu để tới lúc lũ trẻ này còn phải lo lắng bởi c·hiến t·ranh thì quốc gia đã không còn bao nhiêu thời gian nữa.
Ngồi trong quán ăn sáng Vân Ngọc thoải mái đọc nội dung trên tờ báo sáng nay, đêm qua nàng cũng là một trong những người có mặt trong bữa tiệc vì thế tin tức trên báo không hề bất ngờ với nàng, hôm nay chỉ là muốn xác nhận thông tin thôi.
“Xem ra kế hoạch của ngươi phá sản rồi!”
Ngồi đối diện với Vân Ngọc ông anh trai của nàng Giản vừa đọc báo vừa nói.
Vân Ngọc nhún vai không biết phải trả lời như thế nào, nàng cũng không ngờ được Long lại có thể xử lý được pháp thánh, mặc dù quả thật pháp thánh không c·hết nhưng không có nghĩa Long không thể g·iết pháp thánh.
Thứ nàng tò mò thì cái v·ũ k·hí nguyên tử này là gì, tại sao lại có thể khiến pháp thánh trọng thương.
Có điều hiện tại nó không phải vấn đề nàng cần phải lo lắng thứ nàng cần lo lắng là người nàng mời tới hiệp trợ bây giờ lại không có việc gì, pháp thánh cho dù là dễ nói chuyện nhưng cũng không phải gọi người ta tới không có việc gì rồi đuổi người ta đi được.
“Vậy bây giờ ngươi định làm thế nào?”
Giản hỏi! Ý của hắn chính là phải xử lý thế nào với hai vị nàng mời tới.
“Không có cách chỉ có thể đền bù rồi để bọn họ trở lại!”
Vân Ngọc nói.
“Ngươi thực sự muốn lôi kéo hắn về phe chúng ta?”
Giản tiếp tục hỏi.
“Ngươi cũng thấy năng lực của hắn rồi! Một khi hắn về phe chúng ta cuộc chiến này sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều!”
“Nếu hắn không về phe chúng ta thì sao?”
Lời này của Giản vừa kết thúc không khí xung quanh trở nên căng thẳng, im lặng một lúc biểu cảm của nàng trở nên quyết tuyệt.
“Nếu đã không thể trở thành đồng minh của chúng ta vậy thì bằng mọi cách phải tiêu diệt hắn càng sớm càng tốt. Hắn là mối đe dọa quá lớn!”
“Ngươi bỏ được?”
Giản rất hứng thú nhìn cô em gái của mình.
“Tất cả vì thần!”
Lúc này biểu cảm của Vân Ngọc toát lên sự sùng kính mà chỉ những tín đồ cuồng tín mới có thể xuất hiện.
“Thần sẽ nhìn thấy sự thành kính của ngươi.”
Giản liền đáp lời Vân Ngọc.
“Ta không cần thần phải nhìn thấy. Sự thành kính của ta không cần phải thần nhìn chăm chú mới xuất hiện.”
Vân Ngọc tự tin nói.
“Chắc chắn là như vậy rồi.”
Giản khẳng định những lời của Vân Ngọc.
Cũng vào thời gian này các nhà máy xung quanh thành Kim Lăng cũng đã bắt đầu mở cửa chuẩn bị cho một ngày sản xuất mới.
Các công nhân lần lượt xếp hàng tiến vào nhà máy chuẩn bị cho một ngày làm việc vất vả. Một số nhà máy còn đang nhận lấy vật liệu thô được chuyển tới để chuẩn bị cho một vòng sản xuất mới.
Nhưng lúc này tại khu công nghiệp lớn nhất thành Kim Lăng tiếng vó ngựa xuất hiện trong khu công nghiệp, một tiểu đoàn của quân cận vệ xuất hiện bên ngoài khu công nghiệp. Mặc dù xe hơi đã xuất hiện nhưng không phải phổ biến, chủ yếu phương tiện hiện tại đều sử dụng ngựa.
Ngay khi tiến vào khu công nghiệp bọn hắn lập tức chia nhau ra tiến tới từng nhà máy trong khu công nghiệp.
Một tiểu đội dừng lại trước một nhà máy gần cửa khu công nghiệp, thấy biểu tượng trên đồng phục của bọn họ quản lý nhà máy lập tức xuất hiện chào đón.
“Ha ha! Các vị đại nhân không biết các vị tới đây có chuyện gì?”
Chủ quản cung kính nói. Trước mặt ông ta là quân cận vệ bàn tay phải của quốc vương bọn hắn thường không can thiệp vào chuyện của các nhà tư bản, nhưng một khi bọn hắn đã có mặt ở đây như vậy cũng có nghĩa đây là chuyện lớn.
“Quản lý nhà máy ở đâu?”
Một người giống như là đội trưởng của tiểu đội này lên tiếng.
“Tôi chính là quản lý nhà máy! Không biết các vị đại nhân có yêu cầu gì.”
Quản lý lập tức lên tiếng.
Thấy vậy tiểu đội trưởng lập tức lấy ra trong lòng một tờ giấy đưa ra trước mặt quản lý nói.
“Quốc gia hiện tại đã tiến vào tình trạng c·hiến t·ranh, từ bây giờ trở đi nhà máy của các vị phải thực hiện sản xuất theo kế hoạch của chính phủ. Cấm mọi hành vi tự ý sản xuất.”
“Cái…cái này làm sao có thể. Thế…thế còn đơn đặt hàng của chúng ta, nếu không thể hoàn thành đơn đặt hàng chúng ta sẽ phải bồi thường rất nhiều.”
Quản lý nghe được mệnh lệnh trên khuôn mặt không còn chút huyết sắc, nếu thật sự phải sản xuất theo lệnh tổn thất của bọn hắn sẽ phi thường lớn. Thậm chí có thể phá sản cũng không chừng.
“Nếu là những đơn đặt hàng nước ngoài trừ đơn đặt hàng của Phú Xuân cùng Nam Dương ra tất cả các đơn đặt hàng khác đều hủy bỏ. Nếu là đơn đặt hàng trong nước có thể hoãn lại, hoặc hủy quốc gia sẽ bảo hộ chuyện này. Hơn nữa quốc gia cũng sẽ trả tiền để mua hàng hóa các ngươi sản xuất nên không cần phải lo lắng.”
Tiểu đội trưởng nói.
“Cái này…cái này ta không thể làm chủ, ta phải thông báo với ông chủ.”
Quản lý khó xử. Dù sao ông ta chỉ là người quản lý của nhà xưởng còn chủ của nhà máy hiện tại không ở đây.
“Ngươi có thể thông báo sau, hiện tại toàn bộ nhà máy tạm dừng sản xuất chờ đơn đặt hàng từ chính phủ.”
Không quan tâm cái gì ông chủ không ông chủ tiểu đội trưởng yêu cầu toàn bộ nhà máy phải tạm dừng sản xuất cho tới khi có đơn đặt hàng mới từ phía chính phủ.
“Yên tâm! Chính phủ sẽ trả tiền không lấy không cái gì của các ngươi cả.”
Tiểu đội trưởng trấn an nói.
Nhưng quan lý vẫn rất miễn cưỡng không muốn nhận lệnh, hắn liên tục có những hành động muốn khước từ mệnh lệnh khiến tiểu đội trưởng mất kiến nhẫn.
“Nếu ngươi tiếp tục kéo dài thời gian ta sẽ xem như ngươi đang chống lại mệnh lệnh.”
“Không…không có việc đó!”
Quản lý vội vàng bào chữa nói.
Nhưng tiểu đội trưởng đã mất kiên nhẫn với ông ta, hắn trực tiếp đẩy ông ta ra tiến vào nhà xưởng.
Quản lý vội vàng theo sau muốn ngăn cản tiểu đội trưởng nhưng không được, ông ta cũng không dám dùng vũ lực vì thế chỉ có thể nhìn tiểu đội trưởng tiến vào.
Ngay khi vào nhà máy tiểu đội trưởng cùng các đội viên liền lập tức phân tán ra xung quanh mệnh lệnh cho các công nhân đang chuẩn bị vào việc dừng lại, khiến rất nhiều công nhân hoang mang nhìn nhau.
Chuyện này không chỉ diễn ra ở đây mà ở khắp các nhà máy xung quanh Kim Lăng và các thành phố lớn của Nam Tinh chuyện này đang liên tục diễn ra.
Các nhà máy đang sản xuất những mặt hàng được cho là chiến lược liên quan đến c·hiến t·ranh đều buộc phải tạm dừng sản xuất chuẩn bị nhận đơn đặt hàng của chính phủ.
Nếu ở những nơi không có quân cận vệ thì bên xử lý chuyện này sẽ là q·uân đ·ội, hoặc cảnh sát không một nhà máy nào có thể thoát được chuyện này.
Hơn thế nữa các loại tài nguyên cũng đều được đưa vào thống nhất quản lý, không thể tùy tiện xuất kho nếu không được phép.
Cũng vào chiều hôm đó mệnh lệnh về việc tổ chức huấn luyện quân sự toàn dân cũng được đưa ra.
Theo mệnh lệnh này yêu cầu các địa phương tiến hành huấn luyện quân sự với tất cả người dân không phân biệt nam nữ già trẻ cho dù là công nhân hay nhà tư bản cũng phải tham gia huấn luyện dù đó là công nhân của những nhà máy đang sản xuất những loại hàng hóa khôn quan trọng.
Cùng với kế hoạch gọi nhập ngũ đối với hơn hai trăm nghìn thanh thiếu niên trong vòng một năm tới.
Bởi vì suy xét tới nguồn nhân lực cho cách mạng công nghiệp Long cũng không sử dụng chế độ quân sự khiến cho phần lớn người Nam Tinh không có kiến thức cũng như tố chất quân sự.
Vì thế hiện tại ngoại trừ q·uân đ·ội chính qua cùng quân cận vệ ra toàn Nam Tinh rất khó có thể xây dựng thêm những quân đoàn mới có sức chiến đấu.
Có thể nói tình huống như hiện tại là nước đến chân mới nhảy.
Không có cách Long cũng không ngờ cuộc chiến này tới nhanh như vậy! Theo kế hoạch của hắn ít nhất cũng phải năm sáu năm nữa mới đúng.