Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 532: Đi về đâu?




Chương 532: Đi về đâu?

Theo mệnh lệnh từ trung tâm chỉ huy tác chiến các không pháp sư dừng lại giữ khoảng cách với vị trí của hai v·ụ n·ổ trong tầm nhìn từ đường chân trời.

Kỳ thực cho dù không có mệnh lệnh cũng không ai muốn tiếp cận nơi đó cả, chỉ cần nhìn bất kỳ người nào cũng biết nơi đó rất nguy hiểm.

“Chỉ huy đằng trước.”

Lính trinh sát chỉ về phía hai cột khói hình nấm nói.

Trong mắt chỉ huy lúc này ở phía đằng xa kia có những cái bóng đen nhỏ bé đang di chuyển xung quanh, thi triển ưng nhãn chỉ huy thấy rõ hơn tình huống.

Là hiệp sĩ rồng!

Hóa ra bọn hắn không có mặt ngăn chặn không pháp sư là do bọn hắn đang ở đây, nhìn qua những hiệp sĩ rồng này vẫn đang duy trì kỷ luật rất tốt, bọn hắn giống như đang giữ vị trí phòng thủ bên ngoài hai cột khói.

Thời điểm v·ụ n·ổ nguyên tử xảy ra các hiệp sĩ rồng đang giữ vị trí bên ngoài hạm đội vì thế mặc dù có chút chật vật nhưng bọn hắn vẫn có thể sống sót trước v·ụ n·ổ h·ạt n·hân. Có lẽ đây là may mắn của bọn hắn!

Giống như bọn hắn đã phát hiện ra các không pháp sư, các hiệp sĩ rồng lập tức tạo đội hình phòng thủ phía trước cảnh giác quan sát các không pháp sư ở phía xa.

Đương nhiên không pháp sư sẽ không tiếp cận, vị trí đó ở quá gần v·ụ n·ổ bọn hắn không muốn bị nhiễm độc. Mặc dù rất nhiều người thắc mắc tại sao những hiệp sĩ rồng kia không bị nhiễm độc mà vẫn có thể khỏe mạnh cảnh giác với bọn hắn.

Kỳ thực những hiệp sĩ rồng này vẫn có một khoảng cách khá xa với trung tâm v·ụ n·ổ khiến cho bọn hắn có thể hoạt động một cách bình thường cho dù hiện tại bọn hắn đang đứng trong vùng đám mây phóng xạ.

Ngược lại với đó chính là bên trong khu vực hơi nước, ngoại trừ các hiệp sĩ rồng đang giữ vị trí bên ngoài phòng thủ ngăn chặn không pháp sư có thể tiếp cận thì vẫn có các hiệp sĩ rồng được điều động tiến vào khu vực để tiếp viện cho hạm đội mặc dù bọn hắn không biết hạm đội có còn tồn tại hay không.

Bay trong sương mù do hơi nước tạo ra các hiệp sĩ rồng bay sát mặt biển để có thể dễ dàng phát hiện tình hình trướng mắt, thi thoảng tọa kỵ của bọn hắn còn phun ra long tức để có thể mở ra tầm nhìn.



Ưng nhãn chỉ có thể giúp bọn hắn nhìn thấy xa giống như cách những ống nhòm bình thường được sử dụng nhưng nó không thể nhìn thấy những thứ bị che chắn trong cái không gian đầy sương mù như vậy.

Đây là một loại ma pháp khác phức tạp hơn nhiều hiển nhiên hiện tại trong biên chế của các hiệp sĩ rồng Đế quốc không có người luyện tập loại ma pháp này.

“Đội trưởng phía trước.”

Bay mở đường phía trước một hiệp sĩ rồng quay đầu lại chỉ về phía trước báo cho đội trưởng của mình.

Hiện tại các hiệp sĩ rồng chia lực lượng theo từng phi đội ba người để có thể mở rộng không gian cùng thời gian tìm kiếm.

Lúc này phi đội hiệp sĩ rồng thấy được mặt biển phía trước có một bóng đen bị lớp sương mù che đi.

Bọn hắn vội thúc rồng tăng nhanh tốc độ về phía trước tới khi bóng đen đó xuất hiện trong tầm nhìn cả ba người đều sững sờ.

Trên mặt biển ngay bên dưới bọn hắn là xác của một con t·àu c·hiến tuyến, một bên thân tàu đã bị thổi bay phần còn lại của thân tàu tất cả đều là những vết cháy xém, không hiểu sao con tàu này có thể giữ được kết cấu của mình khi toàn bộ thân tàu đã cháy đen như vậy, thậm chí con tàu này còn có thể nổi được đã là một kỳ tích.

Quan sát xung quanh các hiệp sĩ rồng có thể được những cái xác đã cháy đen cùng những vết tích còn sót lại của một phần thân tàu.

Nhìn những cái xác cháy đen trôi nổi trên mặt biển hiệp sĩ rồng rất khó tưởng tượng những người này đã phải hứng chịu điều gì.

Những đội trưởng của phi đội có một thắc mắc rằng tại sao nhiệt độ lại hạ nhanh như vậy? Phải biết để có thể thiêu cháy cả con tàu như vậy nhiệt độ phải cực kỳ cao mới đúng, khoảng thời gian bọn hắn có mặt ở đây còn chưa tới ba mươi phút làm sao nhiệt độ xung quanh có thể hạ nhanh tới vậy, bọn hắn chỉ cảm thấy hơi nóng rát xung quanh mà thôi.

Vứt câu hỏi này ra sau đầu đội trưởng để rồng hạ cánh xuống phần thân tàu còn nổi, nhưng đáng tiếc phần thân tàu yếu đuối đã không thể chịu được sức nặng từ con rồng, nó nhanh chóng chìm xuống.

Nhận thấy điều này đội trưởng lập tức cho rồng bay lên, nhìn xác con tàu đang từ từ chìm xuống trong lòng hắn trở nên nặng nề.



Nếu có người còn sống trong tàu sợ rằng hành động vừa rồi của hắn đã tuyên án tử cho người này, mặc dù trong thân tâm đội trưởng cho rằng không thể nào có người còn sống sót.

Không quay đầu lại đội trưởng tiếp tục cùng với hai người còn lại trong phi đội tiến sâu vào trong vùng sương mù.

Nhưng càng đi sâu trong lòng mỗi người lại càng trở nên sợ hãi.

Ngoại trừ xác con tàu đầu tiên bọn hắn không còn nhìn thấy xác bất kỳ con tàu nào khác nữa, tất cả những gì bọn hắn thấy được là những mảnh gỗ nhỏ vụn vặt rời rạc cháy đen còn sót lại của các t·àu c·hiến cùng những mảnh xác vụn cháy đen của cơ thể người.

Suốt toàn bộ quãng đường bọn hắn thậm chí không thể nhìn thấy một cái xác lành lặn, càng đi sâu trong lòng bọn hắn đều trở nên hoảng hốt nổi lên một cảm giác sợ hãi không biết.

Con người luôn sợ hãi những thứ bọn hắn không biết đặc biệt là khi thứ này đã hủy diệt toàn bộ hạm đội của bọn hắn, mặc dù hiện tại vẫn chưa chắc chắn hạm đội bị toàn diệt nhưng trong lòng mỗi người ở đây đều đã dự đoán được điều đó.

Suốt quá trình này bọn hắn cũng gặp được hai phi đội khác, cũng giống như phi đội của bọn hắn hai phi đội này không tìm được bất kỳ người sống sót nào, đội trưởng thấy được biểu cảm của những đồng đội của mình mặc dù không nói rõ nhưng trong lòng bọn hắn đều đã không còn hi vọng vào hạm đội nữa.

Có lẽ động lực hiện tại của bọn hắn chỉ là tìm kiếm người còn sống sót của hạm đội.

Nhưng các hiệp sĩ rồng đều không biết rằng bọn hắn càng ở trong nơi này lâu sẽ càng nguy hiểm. Kỳ thực hiện tại rút đi cũng đã muộn, bọn hắn đã bị phơi nhiễm phóng xạ cho dù hiện tại có sống sót nhưng phần đời còn lại của bọn hắn sẽ không có kết cục tốt, cho dù bọn hắn có là siêu phàm giả đi chăng nữa.

Càng ngày bọn hắn càng tiến sâu vào khu vực trung tâm mặc nhiên không biết rằng chuyện này sẽ chỉ khiến bọn hắn c·hết càng nhanh hơn.

Bõm!

Không biết trải qua bao lâu đột nhiên tiếng đồ vật rơi xuống nước vọng vào tai đội trưởng. Khi hắn quay đầu nhìn về phía âm thanh phát ra ở đó là một trong hai người còn lại trong tiểu đội của hắn, con rồng hắn cưỡi đang lượn lờ xung quanh rống lên liên tục như muốn đánh thức chủ nhân của mình.

Nhưng chủ nhân của nó lúc này đã vô lực đang dần chìm xuống biển.



Không chút do dự đội trưởng nhảy xuống biển vớt lên đồng đội của mình, ở độ cao này đối với hắn không quá nguy hiểm.

“Này! Có chuyện gì với ngươi vậy? Mau tỉnh lại.”

Đội trưởng vội vã gọi người đồng đội đang ở trong lòng mình, nhưng đồng đội của hắn chỉ trả lời hắn bằng một cú nôn, bên trong còn có cả máu lẫn lộn.

“Đội trưởng chuyện gì vậy.”

Người còn lại vội vã đáp xuống gần bởi vì là trên biển hắn cũng chỉ có thể xoay quanh mà không thể đáp xuống.

Đội trưởng không trả lời, hắn thi triển ma pháp nhảy lên tay bám lấy chân rồng của mình mang theo đồng đội đang vô lực trong người.

Chỉ có điều tình trạng của người này hiện tại đã phi thường xấu, trong bãi nôn của hắn còn lẫn cả máu, đội trưởng đã cố gắng sử dụng ma pháp trị thương hắn biết nhưng tất cả đều vô dụng đồng đội trong lòng hắn vẫn không tỉnh dậy chỉ có miệng là tiếp tục n·ôn m·ửa.

Kỳ thực hiện tại phóng xạ vẫn chưa ảnh hưởng lớn tới vậy, nhưng bởi vì người này vừa rồi đã b·ị t·hương mặc dù có ma pháp chữa trị nhưng trong thời gian ngắn không thể hồi phục hoàn toàn, thành ra hắn ngã xuống rất nhanh cho dù hai đồng đội còn lại vẫn chưa có bất kỳ biểu hiện nào cả.

“khốn kiếp!”

Tình huống hiện tại cần có linh mục, nhưng bây giờ tới hạm đội còn không có thì lấy đâu ra linh mục, các ma pháp trị thương của bọn hắn chỉ là ma pháp cơ bản hoàn toàn vô dụng với tình trạng này.

Từ đây đội trưởng cũng nhận ra một vấn đề không còn hạm đội bọn hắn sẽ đáp ở đâu?

Phải biết nơi này cách bờ rất xa và chắc chắn rồng không thể phi hành khoảng cách xa như vậy.

Quan sát xung quanh tất cả đều là sương mù, đội trưởng cắn răng nói.

“Đi, tiếp tục tiến vào!”

Cắn răng đội trưởng tiếp tục đi sâu vào trong, hắn chỉ mong có thể tìm thấy một con tàu còn sống sót để làm điểm đáp, nếu không sợ rằng bọn hắn không còn cách nào khác ngoài chiến đấu và c·hết như một hiệp sĩ rồng của Đế quốc.