Chương 513: Cơ hội cuối cùng.
Mặc dù rất nhiều quý tộc lớn của Nam Tinh đã bị tiêu diệt, nhưng nó không có nghĩa giới quý tộc Nam Tinh đã biến mất.
Trên lãnh thổ của Nam Tinh vẫn còn rất nhiều lãnh địa nhỏ của các tiểu quý tộc tồn tại, mặc dù những tiểu quý tộc này không thể đe dọa tới quyền lực của Long nhưng nếu bọn hắn tụ tập lại một chỗ thì cũng là một cỗ sức mạnh to lớn.
Đương nhiên Long sẽ không để những tiểu quý tộc này có thể tụ tập lại một chỗ, hắn đã chia cắt những lãnh địa này ra thành từng mảnh bằng cách xen kẽ lãnh địa hoàng gia vào trong.
Còn tại sao Long có thể xen kẽ lãnh địa hoàng gia vào giữa như vậy kỳ thực rất đơn giản, thời gian trước vương quốc lâm vào hỗn loạn có không ít gia đình quý tộc diệt môn, không còn người kế thừa đương nhiên hoàng gia có thể thu hồi lại những lãnh địa này rồi.
Thành ra cho tới hiện nay lãnh địa của các quý tộc vương quốc hầu như đều bị chia cắt không thể kết nối với nhau.
Kỳ thực nếu không phải thế giới này chủ lưu vẫn giới quý tộc Long phải chú ý tới cái nhìn của bọn hắn thì hắn đã trực tiếp xử lý luôn đám tiểu quý tộc này rồi.
Nhưng chính vì điều đó đã để lại trong lãnh thổ Nam Tinh một quả boom, mặc dù Long đã tháo kíp nổ của quả boom này nhưng nếu nó không bị hủy thì vẫn có nguy cơ p·hát n·ổ.
Và hiện tại quả boom đã tháo kíp đó đang thực sự có nguy cơ p·hát n·ổ.
Tại một thị trấn nhỏ trước kia được coi là phương nam của Nam Tinh một cuộc gặp mặt bí mật diễn ra giữa ba bên.
Một bên chính là đại diện cho tổ chức của Lý Hồng Ngọc, những quý tộc đã mất đi lãnh địa cùng quyền lực, một bên là đại diện cho các tiểu quý tộc vẫn còn tồn tại trong nội bộ vương quốc. Bên cuối cùng chính là đại diện của Đế quốc cùng Thái Nguyệt.
“Làm sao chúng ta biết được pháp thánh đại nhân có ra tay hay không? Nếu ngài ấy không ra tay chúng ta phải làm sao. Tụ tập lại cùng một chỗ để b·ị c·hặt đ·ầu ư?”
Một lão già nhìn qua đã sáu bảy mươi tuổi là đại diện của giới quý tộc lên tiếng chế diễu đại diện của Thánh quốc.
Ngồi đối diện với ông ta là đại diện của Đế quốc một người đàn ông trung niên, hắn ta không hề giận giữ với những lời chế diễu của lão già bình tĩnh nói.
“Pháp thánh đại nhân có thể không ra tay, nhưng chắc chắn có thể khiến toàn bộ quân chủ lực của Nam Tinh phải tập trung. Các ngươi chỉ cần phối hợp thật tốt thời gian liền được, sau đó Thái Nguyệt liền sẽ giúp đỡ các ngươi.”
Lão già nghe vậy cười khẩy nói.
“Lần trước các ngươi cũng nói như vậy! Kết quả thì thế nào. Em trai ta c·hết rồi, gia tộc ta cũng không thoát được.”
Vừa nói biểu cảm trên khuôn mặt già nua của lão già trở nên biến dạng cho thấy ông ta đang rất phẫn nộ.
Lão già này chính là người của Trần gia, chính xác hơn là anh trai của gia chủ Trần gia. Cuộc phản loạn sáu năm trước cả gia tộc đều bị xử tử chỉ có ông ta lúc đó không ở trong nước mới may mắn thoát được một mạng.
Nhưng cả gia tộc này cũng chỉ còn lại một mình ông ta, vợ con, anh em tất cả đều c·hết sạch. Một lão già đã gần đất xa trời như ông ta nghe tin này có thể sống được đến giờ đã là động lực báo thù rất to lớn rồi. May mắn ông ta còn một đứa cháu gái gả đi ra ngoài mới thoát được một mạng, ông ta có thể còn sống tới bây giờ chính là vì lo lắng cho đứa cháu gái này, cùng với tham vọng báo thù.
Ý muốn báo thù của ông ta không chỉ đơn giản là lấy lại quyền lực cho quý tộc gì đó, thứ ông ta muốn là cái mạng của Long cùng với toàn bộ quốc gia này chôn cùng. Đương nhiên nó phải thực hiện trên cơ sở bảo vệ cho tính mạng của cháu gái, dù sao toàn bộ gia tộc cũng chỉ còn lại một mình nàng cùng con nàng. Ông ta phải ưu tiên bảo tồn dòng máu của gia tộc.
Vì thế ông ta mới phải cận thận. Nếu lần này còn thất bại nữa huyết mạch của gia tộc có thể triệt để đoạn tuyệt.
“Lần trước là chúng ta đánh giá sai tình hình mới dẫn tới cơ sự như vậy! Ở đây ta xin trịnh trọng thay mặt Đế quốc xin lỗi các người.”
Trung niên nam nhân không chút do dự cúi đầu tạ lỗi với lão già.
Lão già cũng rất bất ngờ với thái độ của trung niên Nam Nhân, ông ta nhìn sang Lý Hồng Ngọc đang ngồi một bên.
Thấy lão già nhìn sang Lý Hồng Ngọc cũng biết mình không thể ngồi ngoài được nữa liền lập tức lên tiếng.
“Các ngươi cùng biết nếu lần này còn thất bại nữa tất cả đề sẽ mất hết?!”
Lời của Lý Hồng Ngọc giống như vừa hỏi nhưng cũng là vừa khẳng định.
“Sẽ không thất bại nữa! Chỉ cần có thể độc lập đi ra, hệ thống công nghiệp của phương nam hoàn toàn có thể giúp các ngươi đứng vững trước quân đôi của Nam Tinh.”
Trung niên nam nhân nói.
Bởi vì phương nam rất màu mỡ lại giáp biển địa hình cũng rất lý tưởng khiến cho Nam Tinh dồn rất nhiều tài nguyên cùng công sức phát triển vùng đất này.
Có thể nói toàn bộ hệ thống công nghiệp hiện tại của phương nam nếu gộp lại có lẽ chỉ thua mỗi sức mạnh từ lãnh địa hoàng gia, bọn hắn hoàn toàn có thể dựa vào hệ thống này xây dựng một lực lượng quân sự đủ mạnh mẽ cho riêng mình nếu có trợ giúp từ Đế quốc nữa hẳn sẽ có cơ hội chống lại hoàng gia.
Nhưng đó là trong trường hợp bọn hắn thành công phản loạn chiếm được quyền kiểm soát phương nam thôi. Một khi thất bại như vậy mọi thứ sẽ kết thúc, bọn hắn không thể mạo hiểm như vậy đặc biệt là khi việc hợp tác với Đế quốc lần trước đã thất bại dẫn đến giới quý tộc bị đả kích nặng nề.
“Ngươi làm sao chắc chắn sẽ không thất bại?”
Lão già hỏi.
“Có pháp thánh ở đây các ngươi còn sợ thất bại sao? Đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi rồi.”
Trung niên nam nhân nói. Lời của hắn rất mơ hồ, lại không khẳng định pháp thánh sẽ ra trực tiếp can thiệp, điều mà hai phe còn lại yêu cầu.
Đế quốc cũng không cam lòng khi đã bỏ ra nhiều như vậy nhưng chỉ có thể bình ổn Nam Tinh, bọn hắn muốn nhân cơ hội này hoàn toàn chia cắt làm suy yếu sức mạnh của Nam Tinh thậm chí gây ra n·ội c·hiến trong nội bộ Nam Tinh.
Chỉ cần như vậy Thánh quốc sẽ gặp rắc rối lớn khi không nhận được sự trợ giúp từ Nam Tinh và bọn hắn có thể buộc Thánh quốc trở lại theo chiến lược trước đó của bọn hắn.
Dù sao sau chuyện này bọn hắn cũng sẽ hoàn toàn kết thù với Nam Tinh, như vậy tốt nhất liền nên chia cắt cái quốc gia này ra mới an toàn nhất. Nếu không phải q·uân đ·ội Nam Tinh rất mạnh cùng với Thánh quốc bên cạnh bọn hắn đã diệt cái quốc gia này rồi.
“Nếu các ngươi không g·iết tên bạo chúa chúng ta sẽ không động.”
Lão già nghiêm túc nói.
Nghe vậy trung niên nam nhân nhíu mày.
“Điều này rất khó!”
Cho dù là pháp thành muốn g·iết người giữa thiên quân vạn mã cũng không phải dễ dàng, huống chi lần này hoàng đế cũng đã nói nếu Nam Tinh đồng ý với yêu cầu của bọn hắn bạo chúa vẫn có thể an toàn.
Bất quá có thể lắc lư những kẻ này, dù sao một khi bọn hắn đã làm rồi liền không có đường quay lại nữa.
“Yêu cầu của ngươi rất khó thực hiện. Nhưng ta có thể hứa với các ngươi pháp thánh sẽ ra tay phá hủy các nhà máy ở Thiết Xa thành.”
Trung niên nam nhân nói.
Thiết Xa thành là khu công nghiệp lớn nhất Nam Tinh phá hủy nơi đó chắc chắn sẽ khiến Nam Tinh tổn thất nặng nề.
Nghe vậy cả lão già cùng Lý Hồng ngọc không khỏi động tâm, Thiết Xa thành có thể nói rất quan trọng đối với Nam Tinh thậm chí theo một ý nghĩa nào đó còn quan trọng hơn cả Kim Lăng.
Một khi các nhà máy tại đây bị phá hủy chỉ cần nhanh chóng kiểm soát phương nam nói không chừng bọn họ có thể chống lại Nam Tinh cho dù Long không c·hết.
Nhưng bởi vì tầm quan trọng đó khiến quân đóng giữ ở Thiết Xa thành cũng rất mạnh. Một sư đoàn của quân đoàn một cùng với một trung đoàn của quân cận vệ, lực lượng này cực kỳ mạnh có thể ngăn cản hầu hết mọi m·ưu đ·ồ nhưng nếu pháp thánh ra tay thì sao?
“Chúng ta cần cân nhắc một chút.”
Lão già nói.
“Các ngươi có ba ngày!”
Không trực tiếp từ chối như vậy liền có chỗ thương lượng, trung niên nam nhân cũng không chờ lâu liền rời đi.