Chương 475:
“Không thể cứ như thế này mãi. Mười sáu tiếng một ngày làm việc, chúng ta thậm chí không có thời gian để ngủ, cũng không có thời gian với gia đình. Ngay cả việc nghỉ ngơi ăn uống chỉ cần chậm trễ một phút cũng không được. Bọn hắn sẽ viện ra vô số lý do để khấu trừ lương của chúng ta. Lũ chủ nhà máy, bọn hắn tham lam như những lũ đỉa điên cuồng hút lấy máu huyết của chúng ta. Chờ cho máu của chúng ta bị hút sạch chỉ còn lại cái xác khô, bọn hắn sẽ vứt chúng ta đi như vứt rác bên đường.”
Trước cổng của một khu công nghiệp đang tụ tập vô số công nhân, tất cả công nhân ở đây đều vây quanh một đài cao chăm chú nghe một người trẻ tuổi thuyết giảng. Âm thanh của hắn phi thường lớn, lời nói cũng vô cùng kiên quyết khiến cho cảm xúc của mọi người xung quanh cũng bị hắn ảnh hưởng.
“Chúng ta không thể tiếp tục như vậy nữa, chúng ta phải dành lấy quyền lợi cho mình, không chỉ vì chúng ta còn vì tương lai cho con em chúng ta. Không lẽ mọi người muốn con em chúng ta sau này cũng phải dùng toàn bộ cuộc đời của mình cho nhà máy rảnh rỗi duy nhất của bọn họ chỉ để ngủ? Nói cho tôi mọi người có muốn như vậy không?”
Người trẻ tuổi hét lớn dùng câu hỏi để kích động đám đông.
“Không!”
Chỉ có một vài âm thanh vang lên.
“Ta không nghe rõ, nói to lên cho ta nghe được quyết tâm của mọi người.”
Đám đông luôn là mục tiêu dễ bị kích động nhất, một khi đã có người dẫn đầu thì phía sau sẽ có người phụ họa, rất nhanh đám đông đã trở nên sôi trào với nhưng ánh mắt tràn đầy quyết tâm.
“Mọi người hãy cùng tôi đoàn kết lại, chống lại sự bóc lột của lũ chủ nhà máy không thể để bọn chúng tiếp tục bóc lột chúng ta nữa. Chỉ có đoàn kết lại chúng ta mới có thể đối đầu với lũ chủ nhà máy, đề nghị của chúng ta mới được lắng nghe. Không có chúng ta không ai sẽ giúp bọn hắn kiếm tiền, bọn hắn phải nghe chúng ta.”
Người trẻ tuổi quần tình xúc động hô.
Đây là một cuộc bãi công tập thể tại khu công nghiệp này.
Từ thời điểm những cuộc bãi công diễn ra ở Kim Lăng việc bãi công tập thể yêu cầu quyền lợi đã nhanh chóng lan tràn ra khắp vương quốc như một ngọn lửa, mặc cho các nhà tư bản có cố gắng thế nào cũng không thể ngăn chặn ngọn lửa này.
Huống chi một phần nhiên liệu của ngọn lửa còn do chính phủ cung cấp.
“Mọi người đừng nghe hắn nói bậy! Nếu các ngươi bãi công các ngươi sẽ không có tiền lương, gia đình của các ngươi sẽ phải làm gì để sinh hoạt khi không có tiền của các ngươi đây, xin hãy tỉnh táo trở lại nhà máy.”
Khoảng cách đám đông chỉ vài chục mét, những chủ nhà máy trong khu công nghiệp đang sốt ruột nhìn đám đông tụ tập phía trước là những người thuyết giảng bọn hắn mời về để thuyết phục những công nhân này trở lại nhà máy.
Đương nhiên những lời thuyết giảng trên không có bao nhiêu tác dụng, nếu không cũng sẽ không có cuộc đình công tập thể như hiện tại.
“Phương đại nhân! Không có cách nào giải tán đám người này buộc bọn họ trở lại nhà máy sao?”
Một chủ nhà máy sốt ruột trưng cầu ý kiến của một sĩ quan cảnh sát bên cạnh.
Những cuộc tụ tập như thế này đương nhiên không thể thiếu được cảnh sát, nếu không có cảnh sát ở đây sợ rằng đám đông có thể mất không chế gây ra b·ạo l·oạn.
“Có cách thì ta đã không đứng ở đây cùng ngươi, bọn hắn không ngăn đường, không p·há h·oại cũng không gây mất trật tự ta có lý do nào để giải tán bọn hắn.”
Sĩ quan cảnh sát họ Phương lên tiếng.
Đây cũng không phải lần đầu tiên cuộc tụ tập tuần hành như thế này diễn ra, bốn ngày trước còn xảy ra một vụ b·ạo l·oạn rất nhiều cửa hàng xung quanh bị đập phá thậm chí còn gây ra c·hết người.
Nói rồi vị sĩ quan này nhíu mày lên tiếng cảnh cáo đám nhà tư bản này.
“Đừng nghĩ tới sử dụng lại trò mấy ngày trước, phía bên trên đã cảnh cáo nếu các ngươi còn dám lặp lại mấy trò đó lão tử sẽ là người đầu tiên chém c·hết các ngươi.”
Mấy ngày trước cuộc tuần hành vốn dĩ ôn hòa đột nhiên diễn biến thành bảo loạn đều là do thủ đoạn của đám chủ nhà máy này, đương nhiên là sĩ quan cảnh sát trong khu vực hắn ta cũng có giúp một tay. Dù sao làm việc ở đây duy trì quan hệ với những chủ nhà máy này là điều cần thiết.
Nhưng ai cũng không ngờ được ngay ngày hôm sau hắn đã bị cấp trên cảnh cáo, là một kẻ già đời hắn hiển nhiên hiểu được ý tứ trong lời cấp trên. Nếu hắn còn cấu kết với đám chủ nhà máy nữa sợ rằng hắn sẽ bị cho về vườn.
Vì thế ngày hôm nay vị sĩ quan này mới nghiêm cẩn như vậy không hề cho đám chủ nhà máy một cơ hội gây rối nào. Giữa mối quan hệ với đám này cùng tiền đồ của mình hắn vẫn rất khôn ngoan lựa chọn tiền đồ của mình. Dù sao mối quan hệ của bọn hắn cũng chỉ là mối quan hệ dựa trên lợi ích nếu một trong hai bên bị tổn hại lợi ích bởi mối quan hệ này thì nó cũng không cần thiết tồn tại nữa.
Đương nhiên Phương sĩ quan tin tưởng đám người này sẽ không ngu như vậy, chỉ vì chuyện này mà ghi thù với hắn không nói đâu xa chỉ cần một đợt kiểm tra an toàn c·háy n·ổ hay kiểm tra gì đó cũng đủ để đám chủ nhà máy này ăn một bầu.
Vì thế khi Phương sĩ quan nói như vậy những chủ nhà máy xung quanh cũng chỉ dám im lặng mấy cái suy nghĩ làm loạn trong đầu cũng bị đè xuống.
Kết thúc bài phát biểu đoàn người dưới sự dẫn dắt của một nhóm người bắt đầu cuộc b·iểu t·ình của bọn hắn, hàng ngàn người mang lên biểu ngữ băng rôn du hành qua những con đường quanh thành phố.
Nơi này không phải Kim Lăng chỉ là một thành phố lớn ở tỉnh Chiết Lâm lãnh thổ cũ của Thái Nguyệt.
Cuộc chiến năm năm trước người Thái Nguyệt đã đồng ý cắt nhường phương bắc cho Nam Tinh.
Là nơi phát kiến của chủ nghĩa tư bản, những con sói đói của Nam Tinh nhanh chóng ngửi thấy mùi máu tươi trong vùng lãnh thổ rộng lớn này, dưới sự thúc đẩy của chính phủ thông qua các chính sách ưu đãi, cùng nhu cầu của một thị trường lớn tư bản nhưng một làn sóng tràn vào vùng đất này.
Chỉ trong năm năm vùng đất thiên nhiên tươi đẹp đã tràn ngập lên vô số ống khói cùng nước bẩn nhưng cũng từ đó mang lại cho các nhà tư bản vô số tiền của cũng giúp người dân nơi này có thể lấp đầy cái bụng của mình.
Tuy nhiên con người luôn tham lam!
Khi bọn hắn ăn không đủ no mong muốn duy nhất của bọn hắn chính là có thể no bụng, nhưng khi bọn hắn đã no bụng rồi bọn hắn sẽ hướng tới truy cầu cao hơn như ăn ngon hoặc ít nhất có thời gian để ăn.
Vùng đất này mới chỉ vào tay Nam Tinh năm năm vốn dĩ bọn hắn chưa thể cảm nhận quá nhiều tới sự bóc lột của chủ nghĩa tư bản, nhưng ai bảo nơi này hiện tại đã là lãnh thổ của Nam Tinh ngọn lửa đình công đang diễn ra trên khắp Nam Tinh làm sao bọn hắn có thể đứng ngoài đi được.
Cùng là một quốc gia, người ta đình công đòi quyền lợi tại sao mình không làm dù sao nó cũng là lợi ích của mình vì thế trên vùng lãnh thổ mới này của Nam Tinh cũng đang nổ ra một cuộc đình công du hành lớn. Đương nhiên cái này cũng không thể phủ nhận công lao của chính phủ khi bọn hắn hoàn toàn bỏ mặc chuyện này mặc cho những cuộc đình công liên tục diễn ra.
Choang!
Chỉ có điều mặc dù đã rất tiết chế nhưng đám đông là một thứ rất khó kiểm soát, đặc biệt với những công nhân mà tri thức và hiểu biết của bọn họ chỉ là một tờ giấy trắng.
Có những người không kiềm chế được lòng tham của mình cho rằng trong một đám đông như vậy sẽ không ai bắt được mình, bản ác trong người bọn hắn bùng lên cuối cùng nó lại l·ây l·an ra khắp đám đông đang tuần hành. Những kẻ cơ hội nhanh chóng chớp lấy thời cơ t·ấn c·ông các cửa hàng ven đường và rồi sau đó lại một cuộc b·ạo l·oạn diễn ra ngay trong thành phố.
Sau đó liền rất dễ hiểu thôi, cảnh sát bắt đầu can thiệp.
Cảnh sát can thiệp ở đây cũng không phải như thời hiện đại chỉ sử dụng dùi cui cùng những công cụ giải tán đám đông. Cảnh sát của Nam Tinh được trang bị súng, và trong trường hợp này bọn hắn được phép nổ súng.
Không có cách nội bộ Nam Tinh vẫn còn rất nhiều tổ chức chống đối, nếu không được trang bị súng cảnh sát sẽ rất khó kiểm soát được an ninh khu vực đặc biệt là những khu vực vừa mới nhập vào vương quốc.
Đương nhiên mỗi lần như thế này bọn hắn đều sẽ phải trải qua một cuộc điều tra, Long không thích mình bị gọi là hôn quân mặc dù rất nhiều kẻ gọi hắn như vậy.