Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 460: Ác thần (1)




Chương 460: Ác thần (1)

Giữa những khe cống ngầm của thành phố phồn hoa luôn là nơi mà ánh sáng không thể vươn tới. Tại đây đã nằm ngoài thế giới văn minh mặc cho chỉ cần vài bước chân là ngươi có thể trở lại.

Nơi đây không có luật pháp, cũng không có những ánh mắt phán xét của xã hội, chỉ cần đặt chân tới nơi đây ngươi có thể làm bất kỳ thứ gì ngươi muốn cho dù điều đó ở thế giới văn minh có là phạm pháp đi chăng nữa.

Trùm lên một bộ áo khoác toàn thân Tiến Đạt tiến vào con hẻm tối, ngay khi hắn bước qua lằn ranh giữa ánh sáng và bóng tối đã có vô số đôi mắt nhìn chăm chú vào hắn. Tiến Đạt cảm nhận được trong những ánh mắt này tràn đầy cảnh giác và đề phòng, bên trong còn có cả lũ siêu phàm giả nhưng anh không hề nao núng tiếp tục bước vào bóng tối của con hẻm.

Cho tới khi anh dừng lại trước một cánh cửa sắt đóng kín, cũng vào lúc đó Tiến Đạt cảm nhận được toàn bộ ánh mắt trong con hẻm tối đều dừng lại trên người mình, dựa vào một chút ánh sáng mờ ảo ánh mắt của Tiến Đạt có thể nhìn thấy kẻ ở gần anh nhất.

Hắn tựa vài vào bức tường lạnh lẽo cả người được bọc trong bộ áo khoác toàn thân màu đen, thứ duy nhất lộ ra trên người hắn là cái đầu trọc lóc với vô số hình xăm kỳ lạ. Tay trái hắn đút vào túi áo, tay phai đang múa lấy con dao gấp, trên miệng đang nhai lấy thứ gì đó ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Tiến Đạt không chút che dấu.

Nhìn thấy Tiến Đạt nhìn về phía mình hắn lập tức nở một nụ cười thân thiện như chào hỏi, nhưng ánh mắt kia lại không có chút nào gọi là thân thiện.

Tránh đi ánh mắt của kẻ này Tiến Đạt đưa tay lên gõ vào cửa sắt.

Rất nhanh cánh cửa mở ra bên trong vậy mà có một siêu phàm giả học đồ đang canh giữ, rút ra một đồng bạc vứt cho kẻ canh cửa Tiến Đạt đi thẳng vào bên trong.

Đây là một hành lang dài nhưng bên trong lại nạm lên ngọc ma pháp chiếu sáng thứ quý giá đáng lẽ ra không nên xuất hiện tại một con hẻm như thế này.

Cuối hành lang Tiến Đạt đã nghe thấy tiếng la hét hưng phấn bên trong, nó giống như tiếng của lũ thú vật đang phát tiết cảm xúc của mình vậy

Xuất hiện trong mắt Tiến Đạt là một không gian rộng lớn với vô số người, hít một hơi anh ngửi được mùi thuốc lá, mùi rượu và cả mùi của một cơn hứng tình vừa đi qua.

Trong này có đàn ông và cả đàn bà, những tên đàn ông cao to lực lưỡng xăm khắp cơ thể, những tên gầy yếu trơ xương giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể ngã quỵ, những cô nàng yểu điệu với thân hình nóng bỏng, những ả đàn bà với tướng mạo ma chê quỷ hờn tất cả đều xuất hiện trong mắt Tiến Đạt.

Bọn chúng đều tu tập xung quanh một cái lồng sắt giữa sân, Tiến Đạt không quá cao anh chỉ có thể nhìn qua những cái đầu phía trước hai bóng người đang vật lộn.

Không để ý tới cuộc chiến đang diễn ra trong lông sắt Tiến Đạt tìm đường lên tầng hai. Tần này cũng có rất nhiều người nhưng không phải tất cả đều quan tâm tới cuộc chiến trong lồng, tại đây Tiến Đạt thấy rõ được trong lồng là hai đứa trẻ có lẽ chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, thân trên của chúng nó t·rần t·ruồng cả người đẫm máu đang lao vào nhau chiến đấu.

Mỗi lần một cú đấm vung lên lũ thú vật quanh lồng đều hò hét đầy hưng phấn, thi thoảng chúng còn vứt ra vài miếng tiền đồng vào lồng như để kích thích hai đứa bé chiến đấu.

Tiến Đạt không hiểu được tại sao lũ này có thể hưng phấn khi chứng kiến cảnh như vậy.



Có lẽ là do hai bên thuộc hai thế giới khác nhau đi! Tiến Đạt tự thuyết phục chính mình.

Tiến tới trước một cánh cửa sắt, nơi này vậy mà có một siêu phàm giả canh giữ. Tiến Đạt bị tên này ngăn.

“Nói với Chó Điên tới giờ hẹn rồi.”

Lần đầu tiên kể từ khi bước vào thế giới này Tiến Đạt lên tiếng.

Tên vệ sĩ nghe vậy ra hiệu cho thuộc hạ bên cạnh, sau một lúc khi tiến tên này tiến vào cánh cửa hắn xuất hiện né sang một bên dành đường đi cho Tiến Đạt nói.

“Đại ca mời ngài vào.”

Tiến Đạt không nói một lời đi thẳng vào cánh cửa.

Lại trải qua một hành lang ngắn nữa hắn xuất hiện trong một sòng bài, nơi này mùi thuốc càng nồng hơn thậm chí Tiến Đạt có thể nhìn thấy khói thuốc bay khắp sảnh. Mũi Tiến Đạt hơi nhúc nhích như muốn đẩy đống sương khói kia ra.

Từ khi thuốc lá xuất hiện thứ này đã nhanh chóng phổ biến trở thành mặt hàng bán chạy hàng đầu của vương quốc, ngay cả những đồng đội của Tiến Đạt cũng thường xuyên sử dụng thứ này nhưng anh ta lại không hề thích thú.

Xuất hiện trong sảnh một cô nàng yểu điệu ăn mặc thoáng mát xuất hiện trước mặt hắn.

“Tiên sinh! Đại ca mời ngài vào.”

Đi theo cô nàng Tiến Đạt tiến vào một căn phòng nhỏ cạnh đại sảnh, căn phòng này không lớn, chỉ đủ để đặt một bàn làm việc cùng một bộ bàn ghế nhỏ, trong căn phòng cũng chỉ có một tên đàn ông trung niên.

Khác với đám xăm trổ ngoài kia kẻ này không có bất kỳ dấu vết nào trên cơ thể, khuôn mặt của hắn nhìn rất hiền hậu không có chút nào đáng sợ, nếu gặp hắn ngoài đường có lẽ không ai nghĩ được đây là kẻ đứng đầu băng đảng lớn nhất phía đông thành phố Đại Dương, thành phố lớn nhất phía nam vương quốc.

“Dương tiên sinh hoan nghênh hoan nghênh.”

Thấy Tiến Đạt trung niên lập tức dừng việc đếm tiền trên tay xuống đứng dậy khỏi bàn làm việc chào đón vị khách của mình.



Cởi xuống áo khoác Tiến Đạt bắt tay kẻ trước mặt.

“Lần đầu gặp mặt Hòa tiên sinh nghe danh đã lâu.”

Tiến Đạt cười nói.

“Thật vinh hạnh khi được Dương tiên sinh biết tới. Mời ngồi, mời ngồi.”

Chó điên khiêm tốn cười nói, hắn ngồi xuống đối diện với Tiến Đạt tự tay rót cho anh một ly nước.

“Nơi này không có gì quý giá để tiếp đãi mong Dương tiên sinh thông cảm.”

“Hòa tiên sinh khách khí rồi. Nơi này của tiên sinh làm ăn cũng không tệ, xem ra tôi tìm đúng người rồi.”

Tiến Đạt không uống nước, hắn bắt đầu trò chuyện vào công việc kinh doanh của chó điên.

“Nào có! Chút sản nghiệp này của ta làm sao so sánh được với Tiến Đạt tiên sinh.”

Chó điên khiêm tốn nói.

Hai người trò chuyện rất hợp ý, dần dần câu chuyện chuyển hướng sang việc hợp tác giữa hai bên, thi thoảng Tiến Đạt cũng thể hiện sự bất mãn với tam thần giáo.

“Ngài nói đúng tam thần giáo chỉ là lũ l·ừa đ·ảo, bọn hắn lừa gạt chúng ta rồi bóc lột những kẻ cuồng tín ngu ngốc.”

Chó điên lên tiếng sau những lời chỉ trích tam thần giáo của Tiến Đạt. Thấy vậy Tiến Đạt liền cười đểu nói.

“Ngài tốt nhất chỉ nên nói những lời này trong phòng, nếu để đám l·ừa đ·ảo kia nghe được ngài sẽ gặp rắc rối lớn đấy.”

“Sợ cái gì, đây cũng không phải Thánh quốc đây là Nam Tinh vùng đất của tín ngưỡng tự do.”

Chó điên không chút e ngại cười nói.

“Cũng đã muộn rồi ta nên trở về. Mong rằng hợp tác của chúng ta thành công.”



Tiến Đạt đứng dậy đưa tay ra.

“Hợp tác vui vẻ.”

Chó điên cũng đứng dậy bắt tay với hắn.

Nhìn Tiến Đạt rời khỏi chó điên gọi tới đàn em của mình ra lệnh.

“Theo dõi hắn.”

Đàn em nhận lệnh lập tức rời đi.

Sau đó chó điên cũng rời khỏi tòa nhà, hắn trùm lấy toàn thân từ cửa sau của toàn nhà rời đi.

Qua một dãy phố chó điên xuất hiện trong một cống thoát nước nơi này đã có mười hai người chờ sẵn tất cả đều che kín toàn thân ẩn đi danh tính của mình.

Dưới cống thoát nước này vậy mà được xây dựng giống như một nơi cầu nguyệt tất cả những người ở đây đều vây quanh một tế đàn ở giữa.

Chó điên tiến tới không nói một lời quỳ gối ngay bên dưới tế đàn cũng bắt đầu cầu nguyện. Trên tế đàn vậy mà đang trói lấy một một bé gái, nàng bị bịt miệng hoảng sợ quan sát mọi chuyện xung quanh, trên đội mắt trong veo của nàng ánh lên sự hoảng loạn những giọt nước mắt như ngọc trai thấm ướt cả khuôn mặt non nớt.

Không biết qua bao lâu sau khi cầu nguyện xong một người trong đám người đứng dậy, hắn lấy ra một con dao bằng xương dơ lên trước mặt cô bé.

Dường như cảm nhận được kết cục của mình bé gái cố gắng giãy dụa.

Con dao bằng xương rơi xuống xuyên qua cơ thể nhỏ bé của bé gái, trong khi kẻ ra tay đang liên tục niệm lấy thứ gì đó giống ma pháp, một luồng pháp lực dần tràn ngập cơ thể bé gái những nơi con dao đi qua nhưng nó không càng khiến bé gái dãy dụa kích liệt hơn.

Đáng tiếc cho dù bé gái có cố gắng thế nào nàng cũng không thể thoát khỏi, cuối cùng nàng dừng giãy dụa ngủ yên trên tế đàn, máu của nàng bắt đầu nhuộm đỏ tế đàn.

Không biết qua bao lâu mỗi người ở đây đều cầm trên tay một miếng thịt đầy máu cúi đầu cầu nguyện với bức tường, nơi đó có một biểu tưởng kỳ lạ biểu tượng này giống như một núi thịt nhầy với vô số xúc tu cùng con mắt mọc trên núi thịt đó. Khi nhìn vào biểu tưởng người ta có cảm giác như tất cả những con mắt trên đó đều nhìn về phía mình.

Sau khi hoàn thành nghi thức cầu nguyện đám người liền không kịp chờ đợi đưa miếng thịt sống đầy máu trên tay vào miệng bắt đầu nhai ngấu nghiến như những kẻ sắp c·hết đói.

Dưới lớp mũ trùm đầu chó điên cảm giác được sinh cơ trong cơ thể trở nên dồi dào hơn bao giời hết, giống như hắn vừa mới đạt được tân sinh vậy. Cảm giác này thực sự rất mê muội tới mức hắn không muốn thoát ra.